Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cao Năng Dự Cảnh: Nhân Vật Hắc Hóa Trong Nội Dung Cốt Truyện

Chương 74: Xác sống mạt thế ( 31 )

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: chieu_0211

Beta: Misa

Vợ của tiến sĩ E tên là Hà Băng Nguyệt, Cố Thiên Ngôn tìm được bà ấy ở một vùng dã ngoại hoang vu, ở nơi này bà ấy sinh hoạt giống như một dã nhân (*). Nơi này đối với mạt thế cũng là một nơi an toàn, xung quanh không có xác sống lui tới. Hà Băng Nguyệt đã ba mươi mấy tuổi, vẻ ngoài nhìn trông rất yếu ớt, nhưng thật ra là một người phụ nữ mạnh mẽ, một mình ở nơi như thế này dựa vào chút cỏ dại và vài thứ thức ăn mà vẫn có thể sinh sống trong một khoảng thời gian dài.

(*) Dã nhân (野人): là người hoang dại, thô lỗ, không văn minh, hung bạo, hiếu chiến. Người Hán xưa tự cho mình là hoa (tinh hoa), các tộc người khác đều là mọi rợ, đều là dã nhân. Cùng với thời gian, dã nhân trở thành hình mẫu nhân vật anh hùng, tượng trưng cho sức mạnh, tự do, phóng khoáng, nghĩa hiệp.

Lúc đầu, khi Hà Băng Nguyệt nhìn thấy Cố Thiên Ngôn đã mang thái độ cảnh giác, nhưng lúc nhìn thấy Cố Thiên Ngôn lấy ra một bộ quần áo vô cùng quen thuộc thì không cầm được mà rơi nước mắt.

Đó là thứ tiến sĩ E không cẩn thận làm rơi xuống đất, Cố Thiên Ngôn nghĩ nó sẽ có tác dụng, cũng không lập tức trả lại cho tiến sĩ E.

Cố Thiên Ngôn lấy đồ ăn ra cho Hà Băng Nguyệt lấp đầy bụng, Hà Băng Nguyệt ăn ngấu nghiến, ăn rồi nhịn không được khóc lên, bà lại nhớ đến đứa con trai đáng thương của mình. Khi đó bà không ở bên cạnh chăm sóc nó, mà nhờ bảo mẫu chăm sóc nó. Đương nhiên lúc bà trở về... bà cũng không nhớ rõ mình đã đi đến nơi này như thế nào, chỉ nhớ rõ lúc ấy bà tràn đầy tuyệt vọng và đau thương, bà đã từng muốn đi tìm chồng của mình, nhưng bởi vì một số chuyện ngoài ý muốn mà chạy đến nơi này.

Cố Thiên Ngôn nhẹ nhàng vỗ vai bà, đưa cho bà một bình nước sạch sẽ.

Cố Thiên Ngôn không đến một mình, cô còn thuê một tài xế lái xe. Tại mạt thế, chỉ cần có đồ ăn, bạn có yêu cầu đối phương đi giết người phóng hỏa cũng có thể, người không vì mình, trời tru đất diệt.

Bọn họ từ nơi hẻo lánh đi đến đây, gặp không ít phiền toái. Mà tài xế được thuê kia khi nhìn thấy thủ pháp tàn bạo dã man của Cố Thiên Ngôn, toàn bộ tâm tư chất chứa trong lòng cũng bị dọa sợ đến mức không còn tâm hơi.

Đúng, ban đầu hắn nghĩ cô gái xinh đẹp này không có khả năng tự bảo vệ mình, còn dự định ở nửa đường cướp đoạt đồ, sau đó sẽ có khoảng thời gian sung sướиɠ. Nhưng mà bây giờ, ha ha, vẫn nên tiếp tục cải trang thành người tốt! Hơn nữa cô gái này trả thù lao quả thật không tồi, hắn cũng không lỗ.

Giang Giản Niệm đem theo một đội quân và tiến vào phòng thí nghiệm của tiến sĩ E, cơ sở vật chất trong căn cứ ở phòng thí nghiệm không tệ chút nào, rất đầy đủ. Tiến sĩ E trở về phòng thí nghiệm bởi vì ông muốn lấy một số đồ thí nghiệm và tài liệu nghiên cứu quan trọng.

Mang theo nhiều người như vậy đơn giản là vì bây giờ tiến sĩ E và phòng thí nghiệm của ông được binh đội khắp nơi mơ ước. Các dị năng giả mạnh mẽ ở căn cứ M đều nổi tiếng lẫy lừng khắp thành phố D, mà Giang Giản Niệm thủ lĩnh của bọn họ còn là người khiến người khác kiêng kị.

Tiến sĩ E trở về phòng thí nghiệm, sững sờ khi nhìn thấy người không thể không quen thuộc hơn, ông đứng tại chỗ rất lâu không nhúc nhích.

Hà Băng Nguyệt mỉm cười nhìn ông ta, "A Chính."

Hai người gắt gao ôm nhau, vô số sự chua xót và vui sướng nảy lên trong đáy lòng bọn họ, lại nhớ đến đứa con đáng thương của bọn họ, đều không cầm được mà đỏ hốc mắt.

Sự cảm kích của Hà Băng Nguyệt đối với Cố Thiên Ngôn lộ rõ trên mặt, tiến sĩ E không nghĩ đến chuyện bọn họ mới đến căn cứ M được mấy ngày thì Cố Thiên Ngôn chỉ dựa vào một mình mình đã đem vợ ông bình an vô sự quay về, ông đi đến ôm Cố Thiên Ngôn một cái đầy cảm kích, mỉm cười khen ngợi, "Này, cô thật đúng là một cô gái kỳ diệu. "

Chỉ có một người không được vui vẻ, mặt Giang Giản Niệm hơi hơi trầm xuống, một mình đi đến nơi đó có bao nhiêu nguy hiểm, nghĩ cũng không dám nghĩ, tuy rằng anh tin tưởng vào thực lực của Cố Thiên Ngôn, nhưng cũng không kiềm chế được lo lắng trong lòng.

Cố Thiên Ngôn nâng mặt lên, đôi mắt sáng yên tĩnh nhìn anh nói, "Đừng tức giận."

Trái tim Giang Giản Niệm bởi vì một câu đó mà thành công được trấn an, chẳng qua trong lòng anh đã hạ quyết tâm, tương lai anh phải dốc sức để tâm đến người trước mặt này.

"Thiên Ngôn, anh có vài lời muốn nói với em." Trên người Giang Giản Niệm mặc quân phục, dáng người cao lớn đứng thẳng, gương mặt tuấn tú có một không hai đã trở thành người có quyền lực cao nhất căn cứ mà các cô gái muốn kết hôn, ánh mắt sắc bén ngày thường lúc này lại lộ ra sự ôn nhu hiếm thấy.

Cố Thiên Ngôn nhìn thoáng qua những người bên cạnh tiến sĩ E, tiến sĩ E hiểu rõ cười, "Các người mau đi đi!" Hà Băng Nguyệt cũng mỉm cười gật đầu, dị năng giả bên cạnh cũng nghe theo lời dặn dò của tiến sĩ E bắt đầu nhích người đi làm việc. Chỉ là trong lòng bọn họ có chút ngứa ngáy, bọn họ rất tò mò lão đại ngày thường lạnh lùng như vậy khi yêu đương sẽ như thế nào.
« Chương TrướcChương Tiếp »