Edit: Chiêu
Beta: Misa
" Sao đột nhiên lại có nhiều xác sống đến như vậy ! " Trương Vân Uyển không khỏi lộ ra vẻ mặt buồn bực.
" Chúng ta nên làm gì bây giờ ? " Trán Tôn Đại Năng bắt đầu chảy đầy mồ hôi lạnh.
Lưu Mạn Mạn đã sợ tới mức nói không ra lời.
" Chỉ có thể liều một lần ! Bằng không tất cả chúng ta sẽ chết ở nơi này ! Đội trưởng ! " Trên mặt Vương Trung Hạo nổi gân xanh, cắn răng nói.
Một tiếng đội trưởng khiến Đỗ Thành Huy nắm chặt lấy tay lái, đạp ga, đẩy ngã xác sống ở phía trước, chạy ra cách đó không xa. Nhưng chẳng có ích gì, lũ xác sống thay nhau lao ra, xe không thể đi tiếp, xác sống bắt đầu bò lên trên xe, gương mặt hư thối dữ tợn cắn nát cửa sổ phía trước và cửa sổ hai bên.
Bây giờ xuống xe cũng chỉ có chết không thể nghi ngờ, trong lòng đám người Đỗ Thành Huy hiểu rõ ràng mới càng thêm lo lắng thậm chí là khủng hoảng.
Khi cảm giác được một cổ tuyệt vọng đang bao trùm lấy bọn họ, một ngón tay trắng nõn chỉ tới hướng một xác sống đang yên lặng đứng cách đó không xa, kèm theo là giọng nói bình tĩnh, " Xác sống kia có chút không đúng. "
Tôn Đại Năng nhìn theo hướng ngón tay của cô, " . . . Đúng vậy ! Thành Huy cậu mau nhìn xem, vì sao nó lại không di chuyển ? " Mặt khác những xác sống kia lại không ngừng lao về hướng này.
Đỗ Thành Huy tập trung nhìn, ngay sau đó sắc mặt trở nên tái nhợt, " Cấp . . . ba."
" Xác sống cấp 3 ? " Trương Vân Uyển thất thanh nói, ngay sau đó ép mình bình tĩnh lại, " Đội trưởng ! Anh có cách đối phó nào tốt hơn không ? "
" Tôi không muốn chết . . .Tôi không muốn chết . . . . " Lưu Mạn Mạn nhỏ giọng khóc nức nở không ngừng cầu nguyện, bả vai run rẩy kịch liệt, giống như đang cực kỳ sợ hãi.
" Xác sống cấp 3, tôi chỉ mới nghe nói qua, đây cũng chỉ là phỏng đoán của tôi mà thôi, nhưng tôi lại cảm thấy nó chính là xác sống cấp 3 !! Xác sống cấp 2 và xác sống cấp 3 chỉ kém nhau một bậc, nhưng thực lực lại mạnh hơn rất nhiều. Cho nên chỉ e là ngày hôm nay, chúng ta . . . " Đỗ Thành Huy cũng không muốn nói loại lời nói tuyệt vọng này, nhưng sự thật là như vậy, chỉ là một xác sống cấp 3 cũng có thể lấy mạng của bọn họ, cậu cũng không nghĩ tới chuyện thành phố A lại có thể xuất hiện xác sống cấp 3. Ngay từ đầu xác sống cấp 3 không phải chỉ xuất hiện ở thành phố D thôi sao ?
Mấy người còn lại nghe xong lời nói của Đỗ Thành Huy, mặt đen như tro tàn.
" Nếu muốn thoát khỏi kiếp nạn này, ký chủ chỉ cần giải quyết xác sống kia, những xác sống còn lại sẽ tự động rút lui, nhưng mà dựa vào tình hình hiện tại của ký chủ xác xuất thành công rất thấp. " Hệ thống lên tiếng.
" Vậy thì thử xem. " Cố Thiên Ngôn lạnh nhạt trả lời, dùng tay cầm lấy ống thép, mọi người chú ý đến động tác của cô không khỏi sửng sốt.
" Thiên Ngôn, cô muốn làm gì ? " Trong lòng Đỗ Thành Huy đã ẩn ẩn có đáp án.
" Đi xuống xe. " Cố Thiên Ngôn nhìn cậu ta, trả lời dứt khoát, gọn gàng.
" Cô điên rồi sao ! Chỉ cần cô vừa mở cửa thì xác sống sẽ xông vào ! " Trương Vân Uyển không giữ được bình tĩnh.
" Cô cho rằng cái xe này có thể trụ được bao lâu ? " Cô Thiên Ngôn nhìn thẳng vào cô ta, bên trong đôi mắt chính là sự bình tĩnh không hề có độ ấm.
Xe bắt đầu lắc lư, lũ xác sống đã bắt đầu va vào xe, dưới gầm xe bắt đầu truyền đến âm thanh cào cấu của xác sống.
" Chúng ta xuống xe đi. " Tôn Đại Năng nói, mắt nhìn Đỗ Thành Huy.
" Đúng vậy, chúng ta không có chút niềm tin nào vào bản thân ! Chúng ta thà đánh một trận còn hơn ngồi đây chờ chết ! " Làm đội trưởng Đỗ Thành Huy dứt khoát đưa ra quyết định, lấy ra vài cây súng, chia cho các thành viên.
Cố Thiên Ngôn ném cho hắn, " Tôi không cần. "
Đỗ Thành Huy nghiêm nghị nói, " Tuy rằng thân thủ của cô thật sự rất tốt, nhưng cầm súng sẽ càng an tâm hơn."
Cố Thiên Ngôn mím môi nói, " Tôi sẽ không dùng. "
Đỗ Thành Huy sửng sốt, tuy rằng bây giờ đã không còn thời gian nhưng lúc cậu nhìn thấy Cố Thiên Ngôn mặt vô cảm nói ra câu này, thật sự có loại xúc động muốn cười, cậu thu hồi vẻ mặt. Lấy lại súng , nói : " Tôi và Trung Hạo, Đại Năng, Thiên Ngôn sẽ đi xuống trước giải quyết lũ xác sống đang tới gần, Vân Uyển cô nhân cơ hội này mang Mạn Mạn chạy khỏi xe. "