Chương 6

Chu Mạn Mạn ngơ ngác mà nhìn Chu Hải Huy, muốn khóc lại không dám khóc, thân mình run rẩy.

Chu Hải Huy lên tiếng, người làm lập tức tản ra, không dám vây quanh bên người Chu Mạn Mạn.

Chu Mạn Mạn nén cơn đau đi đến bên bàn ngồi xuống.

Bàn cơm thật nhiều đồ ăn phong phú, chỉ ngồi hai người, Chu Mạn Mạn chỉ cảm thấy cả người đều đau, không chỉ cái trán, khuỷu tay đầu gối cùng phía sau lưng đều đau, lúc ăn cơm vẫn luôn khóc, chỉ là không dám phát ra âm thanh.

Ngày thường cô rất thích ăn, nhưng lúc này cô ăn không vô, hơn nữa Chu Hải Huy ngồi ở đối diện, thân thể cô run lên, không quan tâm mùi vị ra sao mà nuốt xuống.

Chu Hải Huy ngước mắt thấy nước mắt cô tơi cả vào trong chén, không khỏi suy nghĩ, sao Chu gia lại có người nhie này, chỉ số thông minh còn chưa đủ, hắn phiền lòng trách mắng: “Khóc cái gì mà khóc, còn ăn không đi!”

Chu Mạn Mạn lại lần nữa bị mắng,liền sợ hãi Chu Hải Huy khiến nàng sợ tới mức khóc to, một bên khóc một bên xin lỗi, “Anh hai, em sai rồi, ô ô, em sai rồi, em ăn, em ăn.”

Cô khóc lóc múc một muỗng cơm lớn bỏ vào trong miệng, còn chưa nuốt xuống đã bị nghẹn.

“Cmn! Không ăn!” Chu Hải Huy quăng đôi đũa, trực tiếp đứng dậy lên lầu, không muốn nhìn cô nhiều thêm một cái.

Nước mắt chạy trên khuôn mặt Chu Mạn Mạn, cô mở to mắt, mờ mịt mà nhìn đối diện trống không, cô làm thế nào cũng không phải là sao, lúc nào cũng bị bọn họ mắng, cô biết cô ngốc, nhưng cô đã nỗ lực học tập, vì cái gì vẫn như vậy, cô chũng không muốn bị ngốc, chỉ số thông minh không đủ lại không phải cô sai.

Quản gia không dám mời bác sĩ đến đây, chỉ bôi thuốc cho cô.

Chu Mạn Mạn cuối cùng cũng không ăn nhiều rồi về phòng, đem cửa phòng khóa lại, chính mình ở trên giường khóc một hồi lâu, cuối cùng đi tắm rửa, tắm rửa xong bắt đầu làm bài tập, kiến thức cao trung rất khó, cô phải làm nhiều đề một chút, Chu Mạn Mạn đau khổ mà học tập, cuối cùng vẫn phải mở đến mặt sau, đem đáp án chép vào.

Làm xong xuôi cô mới đi ngủ, tưởng tượng đến Chu Hải Huy ở nhà đã lâu, cô ở trên giường quay cuồng, lo lắng sợ hãi đến ngủ không được.

Do khát nước nên cô bò dậy, sờ sờ bình nước bên cạnh, vừa uống phát hiện không có nước, cô đành phải xuống lầu đến máy lọc nước mà rót nước, cô hoàn toàn không chú ý tới Chu Hải Huy ngồi ở trên bàn cơm.