Chương 10

Vừa mới tìm được một đề tài, Lâu Nguyệt lại nói: “Dừng ở giao lộ phía trước là được rồi.”

Lâu Cảnh Quang chỉ có thể nghẹn những lời muốn nói lại, trước khi Lâu Nguyệt xuống xe nói với cô một câu: “Tan học nếu không vội về nhà thì có thể tới cửa hàng chơi.”

Lâu Nguyệt gật đầu, sau khi xuống xe nhanh chóng đi mất.

Sau khi kết thúc chương trình học hôm nay, Lâu Nguyệt đi bộ đến cửa hàng Lâu thị, trường học và cửa hàng cách nhau cũng không xa, đi bộ cũng chỉ khoảng nửa tiếng đồng hồ, cô đi không nhanh, nhất là so sánh với người qua đường vội vã xung quanh.

Dù sao thời gian còn sớm, ba cũng chắc là còn lâu lắm mới có thể tan ca.

Đến Lâu thị, Lâu Nguyệt phát hiện cái này còn lớn hơn trong trí nhớ trước kia của cô nữa, trang hoàng cũng tinh xảo hơn nhiều.

Tài xế ở lầu một cùng những người khác nói chuyện phiếm nhận ra Lâu Nguyệt, anh ân cần tới gần chủ động dẫn Lâu Nguyệt lên lầu đến văn phòng của Lâu Cảnh Quang.

Tài xế dẫn Lâu Nguyệt đi tới cửa phòng làm việc xong lập tức, cửa phòng làm việc không đóng chặt, giữ lại một khe cửa có thể nhìn trộm bên trong.

Lâu Nguyệt từ khe cửa này nhìn thấy Lâu Cảnh Quang đang ngồi ở bàn làm việc tập trung xử lý công việc của cửa hàng, trên mặt hắn còn đeo một cặp kính gọng vàng, không giống với người ba bình thường Lâu Nguyệt nhìn thấy, càng nghiêm túc cũng càng lạnh lùng, đương nhiên cũng càng có mị lực, hoàn toàn nhìn không ra người đàn ông này đã có một đứa con gái vừa trưởng thành.

Lâu Nguyệt không nhìn nhiều mà đưa tay gõ cửa, Lâu Cảnh Quang cũng không nâng mắt lên, chỉ hô một tiếng "Vào đi - -”

Đợi đến khi Lâu Nguyệt đi tới bên cạnh bàn làm việc của hắn, Lâu Cảnh Quang bởi vì kỳ lạ người tới sao không nói lời nào hắn mới ngẩng đầu lên nhìn là ai, không ngờ lại là Lâu Nguyệt.

Tuy nói hắn có bảo con gái đến cửa hàng chơi, nhưng không ngờ cô tới nhanh như vậy, chẳng lẽ là cảm thấy hứng thú đối với cửa hàng sao?

Nhìn sổ sách trong tay, Lâu Cảnh Quang nói: “Đến rồi thì ngồi xuống đi, để ba bảo người bên ngoài mang trà bánh cho con.”

Lâu Nguyệt nhìn sô pha duy nhất trong phòng thuận thế ngồi xuống, nghe Lâu Cảnh Quang dùng điện thoại trên bàn phân phó người bên ngoài, không lâu sau đã có người bưng nước trà và điểm tâm đi vào.

Lâu Nguyệt chờ trà nguội uống một ngụm, cô thấy Lâu Cảnh Quang đã hoàn thành đồ trong tay cô mới nói: "Ba, trong tay con có hai tấm vé xem phim bạn cho, ngay đêm nay, ba cùng con đi xem nha.”