- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Cao Lãnh Học Bá Là Một Cái Thích Làm Nũng
- Chương 25
Cao Lãnh Học Bá Là Một Cái Thích Làm Nũng
Chương 25
Nào ngờ bị Tề Nhiên phản bác: “Ừm. Quán bar chỉ treo tên tôi thôi, có người chuyên quản lý mà.”
Cậu bèn không nói chuyện nữa.
Cuối cùng, Lục Khuynh thật sự không chịu nổi việc ngày ngày bị các bạn học cùng lớp dành tặng cái liếc mắt tò mò nghiên cứu, nên đành đồng ý với Tề Nhiên lúc ăn cơm sẽ chụp hình gửi hắn xem.
Kỳ thực Lục Khuynh có thể cứng rắn từ chối, nhưng không hiểu sao, vừa nhìn thấy sự quan tâm đằng sau ánh mắt nhàn nhạt của Tề Nhiên, cậu không thể thốt ra câu từ chối.
Hôm đó, cậu đang chụp bữa tối ở căn tin của mình gửi cho hắn, chưa đợi Tề Nhiên trả lời, Vương Chi Hạo đã bưng một cái đĩa ngồi đối diện cậu.
Vừa đặt mông xuống, bạn học Vương Chi Hạo nhanh mồm nhanh miệng chẳng màng đến việc ăn uống nữa, trợn tròn đôi mắt tràn đầy tò mò nhìn cậu hỏi: “Lục Khuynh, anh Nhiên kia thật sự là anh trai cậu à? Anh ấy học ở trường chúng ta thật chứ?”
Lục Khuynh ngẩng đầu liếc qua cậu ta, ngập ngừng đáp: “Không phải.”
“Ừ. Tớ đã bảo mà, sao một người đẹp trai như vậy mà tớ chẳng hề có ấn tượng!” Vương Chi Hạo bày vẻ mặt quả nhiên là thế, “Vậy cậu có quan hệ gì với anh ấy?”
Lục Khuynh sững người, phát hiện mình thật sự chưa từng nghĩ đến vấn đề “Mình có quan hệ gì với Tề Nhiên?”.
Muốn đáp không có quan hệ gì, nhưng Tề Nhiên cho cậu mượn tiền mua xe đạp, lại cõng cậu tới bệnh viện khám bệnh, mình còn ngủ qua đêm trong nhà Tề Nhiên, cũng đã làm mấy ngày công ở quán bar mà Tề Nhiên kinh doanh.
Mà nếu bảo là bạn cũng không giống, tình cảm bạn bè nên đối đãi lẫn nhau, nhưng giữa cậu và Tề Nhiên, nói Tề Nhiên đơn phương áp sát thì hợp lý hơn, tuy rằng dường như cậu cũng chẳng thể mạnh mẽ từ chối.
Vì vậy cậu ngừng đũa, nghiêng đầu suy nghĩ mới trả lời: “Chỉ là… một người quen thôi.”
“Hả?” Hiển nhiên Vương Chi Hạo bị đáp án này dọa sợ, “Chỉ quen biết anh ấy không thì sao có khả năng mỗi ngày đều tới tìm cậu, còn lấy được đồng phục trường chúng ta, quan hệ của hai người chắc chắn cực kỳ tốt!”
Lục Khuynh hơi kinh ngạc, cậu chẳng rõ Vương Chi Hạo rút được kết luận này từ đâu, “Tại sao cậu cho rằng quan hệ của bọn tôi cực kỳ tốt chứ?”
Vương Chi Hạo lập tức như được mở máy hát, nã đạn bùm bùm: “Cậu xem nè, người bình thường gặp phải tình huống này sẽ phớt lờ luôn, cho dù đối phương có quấn quít cỡ nào, chẳng phải cậu đều lạnh mặt đối xử sao? Cũng mặc kệ con gái người ta có lúng túng hay không. Nhưng khi anh Nhiên tìm cậu, cậu chẳng những không từ chối còn tùy ý để người ta kéo cậu đi rất lâu.”
Cậu ta dừng lại, nhấp một ngụm canh.
“Lúc đó tớ cảm thấy ngạc nhiên sợ luôn á, bình thường học bá khối băng đều đặt mắt cao hơn đỉnh đầu ấy vậy mà ngoan ngoãn để người ta lôi đi? Ối giời, cậu có biết mấy cô gái trường ta đã lan truyền thế nào không, cậu biết họ nói gì không?”
Vương Chi Hạo cố ý dừng lại, nhìn Lục Khuynh thừa nước đυ.c thả câu.
Đương Khuynh phóng ánh mắt lên người mình, cậu ta mới cong môi cười bí hiểm, dòm xung quanh, sau khi xác định chẳng ai để ý đến chỗ này mới nhỏ giọng: “Các cô ấy đều bảo, bây giờ họ không chỉ tranh đoạt với những cô gái cùng trường, mà còn phải giành giật với chàng trai từ bên ngoài nữa.”
Lục Khuynh nghe xong thì ngớ ra, lúc sau mới phản ứng lại, khuôn mặt trắng nõn ban đầu bỗng dưng xuất hiện tia đỏ ửng không được tự nhiên.
Cậu nhăn mày, cố gắng mở miệng, nhưng chẳng có tí sức lực nào, “… Nói bậy.”
“Ha! Tớ cũng nghĩ vậy, sao có chuyện đó được…” Vương Chi Hạo ngẩng đầu, “Ôi đệch, Lục Khuynh sao mặt cậu đỏ thế kia? !”
Lục Khuynh cúi gằm đầu ăn cơm trong bát, qua quýt ăn mấy miếng, “… Cậu nhìn nhầm rồi.”
Vương Chi Hạo thấy cậu cúi đầu ăn cơm như đà điểu Châu Phi, không tiếp tục nói nhiều nữa, cúi đầu ăn hết phần cơm của mình, ăn được một lát dường như nghĩ đến điều gì, nhấc đầu lên nói: “Lục Khuynh, hai tuần nữa chúng ta sẽ có một cuộc thi kịch tiếng Anh đúng chứ?”
Lục Khuynh rốt cuộc thoát khỏi cục diện lúng túng, gật đầu, “Ừ.”
Trường Trung học số 2 từ trước tới nay vẫn luôn coi trọng trình độ tiếng Anh của học sinh, hàng năm đều thích tổ chức thi kịch tiếng Anh, vì vậy giáo viên cũng vô cùng coi trọng cuộc thi này, từ tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị. Lớp Lục Khuynh chọn kịch bản tiếng Anh tên là《A Midsummer Night’s Dream》, các diễn viên đã được xác định xong, đang trong giai đoạn từng bước tiến hành dàn dựng và luyện tập tiết mục.
*Giấc mộng đêm hè là một vở hài kịch được viết bởi William Shakespeare 1595 hoặc 1596. Vở kịch lấy bối cảnh ở Athens và bao gồm một số tình tiết phụ xoay quanh cuộc hôn nhân của Theseus và Hippolyta. Một tình tiết phụ liên quan đến xung đột giữa bốn người tình Athen. Một câu chuyện khác kể về một nhóm sáu diễn viên nghiệp dư đang tập vở kịch mà họ sẽ biểu diễn trước đám cưới. Cả hai nhóm thấy mình đang ở trong một khu rừng nơi sinh sống của các nàng tiên thao túng con người và đang tham gia vào âm mưu trong nước của chính họ. Vở kịch là một trong những vở kịch nổi tiếng nhất của Shakespeare và được biểu diễn rộng rãi. (Theo Wikipedia)
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Cao Lãnh Học Bá Là Một Cái Thích Làm Nũng
- Chương 25