- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Cao Duy Xâm Lấn
- Chương 10
Cao Duy Xâm Lấn
Chương 10
Khu Trang Sơn, bệnh viện Thường Minh.
Viện trưởng đang canh trước cửa như đi trên một lớp băng mỏng, đứng ngồi không yên. Đã lâu rồi ông chưa khẩn trương như vậy.
Thế giới này có một câu đùa như thế này: "Quyền lực phục vụ cho những kẻ có tiền." Thật mỉa mai, cần cù, chăm chỉ một lòng vươn lên nhưng cũng không thể bằng một câu vui đùa như vậy.
Viện trưởng đã công tác ở bệnh viện này 26 năm, vẫn chưa từng được điều động đến Khu An toàn. Những quản lý ở Khu An toàn đều là người nhà họ Quý.
Nếu có thể giúp đỡ được người nhà họ Quý, có thể nói tiền đồ sẽ rộng mở không ít. Đây cũng là lí do mà ông đứng đây.
Bọn họ đợi khoảng nửa giờ.
Cuối cùng, một chiếc xe việt dã màu đen khiêm tốn từ cuối đường chạy đến. Loại xe này không có bánh, nửa xe lơ lửng giữa không trung, nhưng tốc độ rất nhanh.*
Quý Sở Nghiêu ngồi phía sau xe, tai nghe đang liên lạc với điện thoại của Quý Tư Thành.
"Con với cậu ấy không có chuyện gì cả, chỉ là bạn bè bình thường."
Quý Tư Thành trừng mắt nhìn: "Vậy sao con lại ôm người ta? Con làm như vậy khác nào tự hủy hoại thanh danh mình! Trên mạng đang ầm ầm kia kìa."
"..." Thật ra Quý Sở Nghiêu cũng muốn biết lắm.
Hắn vẫn nhớ rõ trong không gian gấp khúc xảy ra chuyện gì, nhưng đoạn ký ức đó lại rất xa lạ. Thậm chí hắn còn có cảm giác mình đang mộng du.
Quý Tư Thành tiếp tục oán giận: "Con có biết bạn bè đang nói cha như thế nào không? Nói cha là bố chồng xấu xa, chia rẽ một đôi uyên ương khổ mệnh, con nghe thử đi, đó có còn là tiếng người không?"
Quý Sở Nghiêu xoa bóp hai huyệt thái dương: "Bọn họ chỉ nói giỡn mà cha cũng tin?"
Lão gia tử nhà họ Quý hừ lạnh một tiếng: "Nói thật cho cha biết, sao hai đứa lại quen nhau?"
"Gặp trong không gian gấp khúc, cậu ấy giúp đỡ con."
"Chỉ như vậy thôi?"
Quý Tư Thành ở đầu dây bên kia chìm vào suy tư, không hiểu vì sao chỉ có như thế mà bản thể lại quyết định xuất hiện.
Khi ông ôm con trai về nhà, ông và nó không có quan hệ huyết thống, nói đúng hơn, nó là một vật chứa của sinh vật cao duy. Chuyện này ông hiểu rõ hơn ai hết. Nhưng nhiều năm trôi qua, đây là lần đầu tiên bản thể kia xuất hiện vì một chuyện nhỏ nhặt.
Có lẽ là do đối phương không muốn phục chế thể tử vong. Dù sao để phục chế một cái khác, thân thể hắn chỉ có thể lựa chọn "mô phỏng người sống", chắc chắn không thể sai bảo ngay khi vừa lắp ráp xong.
Quý Sở Nghiêu hỏi lại: "Nếu không thì sao ạ?"
Quý Tư Thành thở dài thật sâu: "Cha cũng không phải là một gia trưởng đầy định kiến, khi còn trẻ cũng đã nhiệt huyết theo đuổi người mình thích. Năm đó cha cũng theo đuổi mẹ con như vậy. Theo cũng phải tới năm 80 tuổi mới thành công. Có lẽ con so với cha còn mạnh mẽ hơn."
"..."
QUẢNG CÁO
Son Kem Lì 3CE Mịn Màng Như Nhung với bảng màu cực đỉnh, không thể bỏ lỡ!
Son ZA 4 màu, lớp son nhung mịn cực đỉnh kết hợp làm mềm môi, siêu hot trong tầm giá
Quý Sở Nghiêu không muốn trả lời.
Xe dừng lại trước cổng bệnh viện.
Tài xế mở cửa xe, Quý Sở Nghiêu khom lưng, chân bước lên một tấm thảm đỏ.
Hắn nhìn hàng người trước mắt, mỉm cười nói: "Xin lỗi, không có cha tôi ở đây."
Viện trưởng vội vàng tiến lên: "Ngài Quý không đến cũng không sao, con trai ngài ấy đến bệnh viện của chúng tôi cũng là một niềm vinh hạnh lớn lao rồi."
Hắn khẽ gật đầu, đi vào bệnh viện.
...
...
Sau khi Tư Thần tỉnh lại, cậu phản ứng chốt lát, cuối cùng cũng ý thức được mình đang ở đâu.
Bệnh viện. Hình như còn là một bệnh viện tư nhân rất đắt đỏ.
Cậu nhớ tới cảnh tượng cuối cùng mình nhìn thấy trước khi hôn mê, có thể đoán đại khái rằng Quý Sở Nghiêu đã mang cậu đến đây.
Dù sao Tư Thần cũng không có khả năng thanh toán tiền thuốc men.
Banner hàng hiệu giá tốt
Cậu bình tĩnh hỏi y tá, cậu muốn một cái điện thoại mới để xem tin tức và liên lạc. Cậu còn nghĩ rằng mình sẽ phải đối mặt với cơn tức giận của sếp, nhưng lại không ngờ tổ trưởng kiêu ngạo kia lại có thái độ vô cùng bình thường.
Tổ trưởng: Cái thằng nhóc này
Tổ trưởng: Quen biết với nhà họ Quý sao lại không nói sớm!
Tổ trưởng: Việc làm đều giữ lại cho cậu rồi. Này, khi nào cậu quay về làm việc tiếp thì cứ về. Đều là người quen với nhau, không cần ngại.
Tư Thần lại lướt lên những tin nhắn phía trên, phát hiện tổ trưởng chỉ toàn "Nghỉ phép lâu như vậy, tháng này đừng mong nhận lương", "Cậu không đi làm tổ không làm thí nghiệm được", "Những tên tị nạn như cậu nên sớm cuốn gói về lại Vùng Thiên tai đi".
Tư Thần: /mỉm cười
Rất đói, vừa đói vừa buồn nôn.
Y tá bưng một khẩu phần ăn của bệnh nhân đến.
Tư Thần nếm thử hai muỗng, theo lý thuyết thì dạ dày hẳn nên được thỏa mãn nhưng từng tế bào trong thân thể của cậu đều kêu gào đói khát.
Trường Sinh Uyên: "Bụng bụng đói, bụng bụng đói."
Tư Thần thấp giọng uy hϊếp: "Còn đói là đuổi con ra ngoài."
Vì vậy nỗi phiền lòng vì chiếc bụng đói cuối cùng đã được giảm bớt.
Quý Sở Nghiêu đẩy cửa bước vào. Thân thể mới của hắn đã đúng với tỉ lệ nguyên mẫu, quả thật rất cao, thậm chí Tư Thần còn nghĩ hắn phải cao ít nhất là 2 mét.
Quý Sở Nghiêu ngồi xuống ghế bên cạnh giường bệnh, bác sĩ đưa cho hắn báo cáo kết quả sức khỏe của Tư Thần.
Hắn dùng mắt quét qua, lúc trước Tư Thần xuất hiện phản ứng dị thường sau khi cải tạo sinh vật, thế nhưng đã được trị liệu, bây giờ số liệu thân thể rất tốt, có thể xuất viện bất cứ lúc nào.
Quý Sở Nghiêu hỏi: "Sau khi xuất viện cậu tính làm gì?"
Tư Thần trả lời đơn giản: "Về nhà, đi làm."
Quý Sở Nghiêu cảm thấy có chút ngoài ý muốn: "Vẫn còn muốn đi làm?"
Mặt Tư Thần không có cảm xúc: "Anh có biết có một khả năng là nếu anh không đi làm thì sẽ không có tiền và đói đến chết không?"
Quý Sở Nghiêu không còn lời nào để nói, đưa cho cậu một hộp kim loại đựng trang sức: "Lúc trước tôi có nói rằng nếu thoát ra khỏi không gian gấp khúc, tôi sẽ tặng cậu một con mắt nhân tạo tốt nhất. Đây là sản phẩm mới nhất của Trung Tâm Cơ Giới, mắt nhân tạo phụ trợ. Nếu cậu tiếp tục cải tạo cơ giới đến thần kinh trung ương, công năng sẽ càng nhiều hơn."
Những người chưa tiến hành cải tạo cơ giới sẽ không biết được con mắt này tiên tiến như thế nào.
Tư Thần mở hộp ra nhìn, con mắt được gia công tỉ mỉ, tinh vi, sờ lên cảm giác đây là một chất liệu vô cùng đặc biệt, có thể nói là một con mắt nhân tạo khá xa xỉ.
Cậu đặt con mắt về chỗ cũ: "Tôi không cần đâu. Quá quý giá."
Trên mặt của Quý Sở Nghiêu là một nụ cười tiêu chuẩn: "Đồ vật chỉ có giá trị khi được sử dụng, cậu không dùng thì nó chỉ là một đống sắt vụn."
Tư Thần dừng một chút: "Ý của tôi là con mắt này quá quý, vì nó mà trên đường đi làm về tôi có thể bị người khác trùm bao tải bắt cóc."
An ninh trật tự ở Khu An toàn tốt hơn Vùng Thiên tai, ít nhất thì người ở đó luôn e dè người của cục quản lý.
Nhưng an ninh cũng phân chia khu vực, nơi mà Tư Thần sống là khu vực nghèo khó điển hình, các vụ án bạo lực thường xuyên xảy ra.
Quý Sở Nghiêu muốn nói chuyện nhiều hơn với Tư Thần nhưng hệ thống ngôn ngữ của hắn vẫn chưa hình thành được kỹ năng nói chuyện phiếm.
"Nói thêm, tôi vừa mới biết một chuyện. Một người thừa kế của nhà họ Tống được báo cáo mất tích ở gần khu Trang Sơn. Người của nhà họ Tống tìm kiếm liên tục mấy ngày vẫn không tìm thấy cậu ta. Lúc trước cậu ta dùng rất nhiều tiền để mau một ấu tể Trường Sinh Uyên từ Chế Tạo Hỗn Độn..."
Giọng điệu của Quý Sở Nghiêu chắc nịch: "Là cậu đúng không."
QUẢNG CÁO
Thích thầm bạn thân của anh trai từ năm 13 tuổi, ngỡ là chuyện buồn, ngờ đâu là tình yêu cả đời!
Vô tình trở thành bạn chung nhà với crush thời cấp Ba, tôi mộng du vào tận phòng ngủ của người ta luôn!
Hắn đọc thông tin về Tư Thần, trước đây là một người bình thường, không có bối cảnh gia tộc chống lưng. Vì vậy cậu không có khả năng tiếp xúc với Trường Sinh Uyên.
Tư Thần cảm thấy rằng Quý Sở Nghiêu nếu đã đến trước mặt mình nói như thế này thì sẽ không nói với người bên ngoài.
Vẻ mặt của cậu vô tội: "Tôi không biết, là tôi nhặt được."
Quý Sở Nghiêu cười như không cười: "Khi cậu nhờ tôi làm giải phẫu, hình như không giống như là nhặt được. Người bình thường không có cơ hội để biết về Trường Sinh Uyên đâu."
Đôi mắt của Tư Thần không thèm chớp: "Tôi đọc được thông tin của nó ở thư viện trường đại học."
Đúng là bây giờ có một số tư liệu về sinh vật cao duy ở thư viện trường đại học.
Tiến hóa giả sẽ phải tiến hành đăng ký với chính phủ nhưng cũng không yêu cầu phải ghi chép lại số liệu. Dù sao nhiều nguy hiểm xảy ra cũng không phải do sinh vật cao duy gây nên.
Vì vậy, Tư Thần hoàn toàn có thể giấu đi sự tồn tại của Trường Sinh Uyên.
Còn về tổ chức Cỏ Dại, cậu bị ép buộc làm phẫu thuật, bây giờ không chỉ còn sống mà còn lấy được cả tài liệu giải phẫu, bản thân cậu chính là một vấn đề lớn cần giải quyết.
Tư Thần tự hỏi một chút, cảm giác mình vừa mở chế độ Hard* của cuộc sống.
Advertisements
Săn sale Shopee ngay
*level trong game chia thành các mức Easy (Dễ) - Medium (Trung bình) - Hard (Khó)
Quý Sở Nghiêu không tiếp tục đề tài này: "Vậy cậu cố gắng ngụy trang cho tốt. Tân tiến hóa giả đều được yêu cầu phải đăng ký, còn phương hướng tiến hóa cậu cứ ghi là cải tạo cơ giới, người giải phẫu cải tạo thì ghi tên của tôi, sẽ không có người gây khó dễ cho cậu."
Căn cứ theo phương án quản lý hiện tại, tiến hóa giả bắt buộc phải làm thủ tục đăng ký ở các sở ngành liên quan.
TRUYỆN TRANH ĐANG HOT
Bắt đầu từ 1 giao dịch ái muội, cô ngỡ mình chỉ là món đồ chơi của người đàn ông đó, ngờ đâu vận mệnh đã thay đổi!
Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế
Sau khi đăng ký, tiến hóa giả có thể đạt được cấp bậc công dân cao hơn, được phép truy cập vào những tư liệu tương đương cấp bậc mới, mỗi tháng còn có thể lãnh được 3000 điểm trợ cấp. Quan trọng nhất, ngoài việc chỉ cần cung cấp một chút tin tức cá nhân thì không cần phải gánh vác bất cứ nghĩa vụ nào.
Nhưng đồng thời, nếu có người giấu giếm thân phận tiến hóa giả, người đó sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, thậm chí còn bị tước đoạt cả tư cách công dân.
Tư Thần cảm kích từ đáy lòng: "Cảm ơn anh."
***
Ngay khi không gian gấp khúc kết thúc, Thẩm Nhạn Hành đã lẻn vào lại khu vực đó.
Hắn không chỉ có minh chứng bản thân là nhân viên của Trung Tâm Cơ Giới mà còn có cả minh chứng làm nhân viên của cục cảnh sát, tất cả đều là thật. Với hắn mà nói, trở thành một trong những người đầu tiên vào khu vực gấp khúc này không phải việc gì khó.
Thẩm Nhạn Hành dựa vào trí nhớ để tìm vị trí của phòng thí nghiệm, nơi này bị vùi lấp dưới một cây đại thụ khô cằn.
Thẩm Nhạn Hành luồn lách qua các khe hở của thân cây để đi vào trong. Phòng thí nghiệm bị ngâm dưới một tầng cát, có chút sặc.
Thiết bị máy móc vẫn còn, hai thực nghiệm thể trên bàn giải phẫu cũng còn dù đã bị phơi khô đến quắt queo.
Thẩm Nhạn Hành không tìm thấy Tư Thần, nhưng hắn chắc chắn cậu vẫn còn sống.
Trong con mắt nhân tạo mà hắn đưa cho Tư Thần có trang bị thiết bị định vị. Đó là chiến lợi phẩm hắn có được ở thế giới cao duy, người bình thường khó mà phát hiện ra được.
Thẩm Nhạn Hành cẩn thận kiểm tra lại thi thể thực nghiệm thể, có chút khó hiểu.
Trường Sinh Uyên không còn ở đây.
Thế nhưng Thẩm Nhạn Hành lại không tức giận.
Ngón tay hắn sờ lên khí cụ điều chỉnh gen, biểu tình dịu dàng như chìm vào hồi ức xưa.
Hắn hơi nhắm mắt lại, nguồn năng lượng trung tâm trên cánh tay kim loại bắt đầu phát ra ánh sáng vàng cam.
Hoa văn phát sáng liên tục kéo dài, đến bả vai thì ngừng lại.
Một chấn động vô hình cắt gãy không gian, bề mặt của khí cụ điều chỉnh gen xuất hiện vết rạn nứt, cuối cùng khí cụ quan trọng đã vỡ vụn thành bột phấn, không còn nhìn ra được hình dạng ban đầu.
Hai thi thể trên bàn giải phẫu cũng có tình trạng tương tự.
Thẩm Nhạn Hành khom lưng, nhặt văn kiện rơi dưới đất lên. Hắn xác định những tin tức mấu chốt đã được tiêu hủy.
Một sợi dây chuyền kim loại tuột ra khỏi cổ áo hắn. Dây chuyền có cấu trúc hình trụ, tính chất kim loại, khi mạnh mẽ khai mở sẽ khỏi động trình tự tự hủy.
Trong dây chuyền có một tấm ảnh chụp được cuộn lại.
Đó là một tấm ảnh chụp bốn người, gồm cha, mẹ, hắn, và em trai.
Sau tấm ảnh có một nét bút của trẻ con ghi: "Anh và Tiểu Thần".
Cha mẹ nuôi của Tư Thần thật ra có quay lại đón cậu, đó là kế hoạch ban đầu. Nhưng cuối cùng kế hoạch đó bị hủy bỏ. Không phải không muốn, mà là không thể.
Bọn họ đã qua đời.
Mà tên thật của Thẩm Nhạn Hành là Tư Chu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Cao Duy Xâm Lấn
- Chương 10