☆ Chương 91: Bảo vệ chủ quyền
Vũ Hàm ngơ ngác lái xe, trong đầu không ngừng thoáng hiện hình ảnh lúc nãy, đột nhiên phía trước xông ra một con chó, nàng thắng gấp cho xe ngừng lại, cầm tay lái đôi mắt dại ra nhìn phương xa.
Trạng thái như vậy duy trì 2 phút, sau đó Vũ Hàm quyết định quay xe lại, 2 phút qua nàng hoàn toàn tỉnh táo mới chợt cảm thấy vừa rồi hành vi của mình thật bất công, bởi vì quá để ý người kia mới nên khi vừa thấy hình ảnh hai người như thế khiến nàng mất lý trí.
Hai người yêu nhau chủ yếu nhất không phải là tin tưởng hay sao? Thời gian hai người sống chung với nhau, còn có lời hẹn ước, không thể nào một người tha thiết yêu mình lại phản bội mình.Khi nàng chứng kiến cảnh ám muội đó không khỏi liên tưởng đến scandal với Ngô Tĩnh trước đây, Tử Hiên ưu tú như vậy khó tránh khỏi vận số đào hoa, vì thế không phải mắt thấy tai nghe thì nàng sẽ không tin.
Sau khi tinh thần tỉnh táo, Vũ Hàm lấy tốc độ nhanh nhất lại trở về nhà Tử Hiên, hai người đã không còn ở cửa, ngẩng đầu nhìn thấy gian phòng sáng đèn, nàng đóng cửa bước vội lên lầu.
Lúc này trong phòng Tracy thật vất vả mới mang Tử Hiên gian nan leo lên mấy tầng tống cô vào phòng, còn chưa kịp ngồi vào chỗ của mình lấy hơi, chỉ thấy cô ấy che miệng lại nhằm phía phòng vệ sinh chạy đi.
Tracy theo sau đi vào, đúng là vô cùng thê thảm, boss sắc mặt tái nhợt đỡ bồn cầu nôn mửa, bất đắc dĩ nàng cầm khăn mặt nước nóng lau cho Tử Hiên.
Nôn ra được thấy đỡ hơn rất nhiều, Tử Hiên ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, miệng không ngừng nói: "Vũ Hàm, xin lỗi!"
"Boss, cô nhận lầm người rồi. Cô xem cô nôn trên quần áo hết rồi kìa, tôi giúp cô thay đồ, xú chết được"
Thấy Tử Hiên không trả lời, Tracy cởϊ áσ khoác âu vứt ra một bên, lại thấy áo sơmi bên trong cũng dính bẩn, đối với người thích sạch quả thực là một thử thách với Tracy, thế nhưng để boss mặc quần áo bẩn thế này nàng cũng không đành lòng.
Tracy lấy mấy tờ giấy xoe tròn nhét vào mũi, sau đó mang găng tay bắt đầu giúp cô cởi cúc áo sơmi, mới vừa cởi một nửa nhìn thấy xương quai xanh khiêu gợi của boss. Nàng muốn chảy nước miếng thì đột nhiên nghe được có tiếng chuông cửa, ban đầu cũng để ý lắm tiếp tục động tác trong tay, nhưng tiếng chuông cứ kéo dài mấy cái.
Cẩn thận nghe tiếng chuông xác định là chuông nhà Tử Hiên, Tracy đi ra mở cửa xem là ai, mở cửa nhìn thấy người đứng ngoài nhất thời sững sờ: "Ngạch, cô không phải là người mẹ trẻ lúc chiều sao ? Cô sao lại ở đây ?"
"Cô là gì của Tử Hiên?" Vũ Hàm không hề trả lời câu hỏi mà là trực tiếp hỏi ngược lại Tracy.
"Tôi là cấp dưới, xin hỏi cô có chuyện gì ?"
"Tổng giám của cô đâu ?"
"Ở WC "
Nghe được người ở trong WC, Vũ Hàm không chút do dự trực tiếp hướng vào đó lưu lại Tracy ở cửa vẻ mặt nghi vấn, người mẹ xinh đẹp và boss của mình là quan hệ gì, xem dáng dấp hình như rất quen thuộc nơi đây, chẳng đây là thân thích ở Trung Quốc của Tử Hiên? Lúc chiều hôm nay gặp mặt hai người thật giống như người xa lạ, cũng không thấy chào hỏi nhau.
Khi Vũ Hàm đi tới phòng vệ sinh chỉ thấy người kia co quắp ngồi dưới đất, bên trong một cỗ mùi rượu, nàng nhíu mi đi tới ngồi xổm xuống trách cứ: "Biết mình không uống được rượu còn uống nhiều như vậy làm gì?"
"Vũ Hàm, Em làm gì cởi đồ của tôi, tôi nóng quá"
Lúc này Tracy cũng theo tới, nàng chuẩn bị thay boss hoàn thành việc thay quần áo, nhưng lại bị Vũ Hàm cho một cái ánh mắt sắc bén ngăn lại, hai tay Tracy cứ như thế dừng lại trước áo sơmi Tử Hiên.
"Thật không tiện, cô chở Hiên Hiên về tôi rất cảm kích, nhiệm vụ của cô đã hoàn thành, cô có thể trở về nhà, cảm ơn cô"
"Cô là ai ? Dựa vào cái gì mà bảo tôi đi, tôi muốn lưu lại chiếu cố Tổng giám"
"Cô thích cô ấy phải không ? Cho dù có bệnh thích sạch sẽ cũng giúp cô ấy rửa lau ?" Vũ Hàm nhìn Tracy mình đầy võ trang liền đoán được chút ít.
"Đúng đấy, tôi thích boss, mắc mớ gì đến cô, cô còn không nói cho tôi biết cô quan hệ gì với Tử Hiên? Tôi dựa vào cái gì tin tưởng cô có thể chăm sóc tốt cho boss của tôi"
"Tôi là bạn gái, cô cũng nghe được cô ấy gọi tên tôi rồi, không dối gạt cô người đó chính là tôi, cô có muốn xem chứng minh thư hay không ?"
"Không phải chứ, lẽ nào boss nói ở Trung Quốc đã có lão bà là thật"
"Chính xác, Hiên Hiên nhà tôi xưa nay không nói dối."
"Nhưng không phải cô có con rồi sao? Chẳng lẽ cô và boss nɠɵạı ŧìиɧ ?"
"Cô ở nước ngoài trí tưởng tượng còn rất phong phú! Tôi không có kết hôn"
"A. . . Cái kia. . ." Tracy hôn mê rồi, hôm nay trước mặt nàng xuất hiện người mẹ trẻ đẹp, còn nói có quan hệ yêu đương với boss, khó mà tin nổi, nàng cảm thấy trong thời gian ngắn tiêu hóa không được.
Vũ Hàm một bên cởϊ áσ sơmi cho Tử Hiên, vừa đối với Tracy bên cạnh nói rằng: "Hiện tại cô cũng biết quan hệ của chúng tôi, cô có thể yên tâm đi rồi, Tử Hiên không cần cô nhọc lòng nữa"
Thế nhưng Tracy ở tại chỗ xoắn xuýt: "Tôi làm sao biết cô nói thật hay giả, vạn nhất lừa đảo thì làm sao ? Vậy là tôi không phải dẫn sói vào nhà sao, không được, tôi phải bảo vệ boss an toàn"
"Cô vẫn chưa tin, được, tôi chứng minh cho cô xem"
Nói xong Vũ Hàm liền nâng mặt người kia dậy ngay ở trước mặt Tracy miệng đối miệng hôn xuống. Tử Hiên mở to mắt, tuy rằng ý thức mơ hồ nhưng cảm giác được mùi vị thật quen thuộc, không tự chủ khắc sâu thêm nụ hôn.
Vũ Hàm ban đầu chỉ là muốn chứng minh cho cấp dưới xem lực chứng địa vị của mình, cho nàng ta thấy khó mà lui, không nghĩ khi hôn vào tên ngốc kia lại hào hứng đáp lại. Cũng không biết Tử hiên hiện tại có rõ ràng bản thân đang hôn ai hay không, giờ khắc này chỉ còn gương mặt đỏ bừng đang say mê trong nụ hôn nồng nhiệt, gắn bó răng môi làm hai người nhất thời quên mất ở đây còn người thứ ba.
"Vũ Hàm, em rốt cục cũng đến gặp tôi, em không có lập gia đình. . . em đang chờ tôi có đúng hay không?" Tử Hiên mông lung nâng mặt Vũ Hàm lên hỏi.
"Ngốc, em không phải đã nói sao? em sẽ chờ Hiên!" Nàng sủng nịnh nhéo mũi cô.
"Khặc khặc" Tracy lúng túng khi trông thấy một màn nóng bỏng, mãi đến tận khi hai người dứt ra mới lên tiếng.
Vũ Hàm lúc này mới nhớ có người đứng đây, trên mặt ngay lập tức nổi mấy vầng đỏ, sau một lúc nữa khôi phục sắc mặt mới quay người về phía Tracy lạnh lùng nói: "Hiện tại rõ ràng chứ? Tử Hiên nhà tôi không phải người hoa mỹ, cho dù cô có thích Tử Hiên thì cô ấy cũng không biết cách nói lời từ chối. . ."
Còn chưa chờ nàng nói xong, Tracy đã rõ ràng ý của nàng: "Tôi biết rồi, vậy tôi không quấy rầy hai người, tạm biệ!"
Nhìn Tracy vội vàng đi ra ngoài, Vũ Hàm mới xoay người nhìn cái người muốn ngã trên mặt đất, nàng ôm cô nghiêm túc nói: "Sau này không cho phép đào hoa tràn lan, đến một người em sẽ đập chết một người, đừng có ảo tưởng biết chưa? Hôm nay ở dưới lầu còn ôm người khác, mặc kệ Hiên tỉnh táo hay say sưa, món nợ này sẽ tính sau"
Nói xong lại phát hiện không có ai trả lời, vừa nhìn lại thấy người nào đó tựa trên vai nàng ngủ, được rồi! Vũ Hàm chậm rãi cởϊ áσ sơmi của cô ra, sau đó lôi ra cái ghế đặt cô dựa ngồi lên trên.
Trước tiên mở cho nước chảy đầy bồn tắm, sau đó gian nan cởϊ qυầи cởϊ áσ, cuối cùng chỉ còn sót lại qυầи ɭóŧ mỏng mới mang Tử Hiên đến gần bồn. Xắn tay áo của mình, Vũ Hàm đem Tử Hiên đặt vào trong nước, cởi hết đồ lót còn sót lại nàng tỉ mỉ tẩy rửa cho cô, mỗi tấc da thịt đi qua đều quan sát rất chi tiết.
Chưa đến hai năm không gặp, trên người Tử Hiên xương gồ ra không ít, phỏng chừng trị liệu làm cho cô gầy gò, xem ra sau này phải cố gắng bồi bổ.
Thật vất vả tắm xong, Vũ Hàm với tay lấy khăn tắm lau khô cho cô, sau đó liền đỡ cô về phòng ngủ. Vào cửa nhìn thấy chăn còn hong khô chưa mang vào, trước hết đem Tử Hiên đặt lên giường sau đó lấy chăn mang vào phòng. Đắp kín cho Tử Hiên, Vũ Hàm lôi hành lý của cô ra lấy một cái qυầи ɭóŧ mặc vào cho cô, nàng nhớ Tử Hiên nói không quen ngủ lõa thể, luôn cảm thấy hạ thân lành lạnh, không có cảm giác an toàn, trừ phi buổi tối hai người ân ái cô mới lười mặc vào.
Chờ làm xong tất cả, Vũ Hàm cảm giác mình ra một thân mồ hôi, trừng mắt với kẻ đang ngủ an ổn gây ra họa kia, sau đó cũng chạy đi tắm rửa sạch sẽ.
Đã đem gần 11 giờ đêm, Trần mẫu thấy Vũ Hàm còn chưa trở về bà có phần gấp gáp, con gái nói là buổi tối có chuyện nên phải ra ngoài, vì sao muộn rồi còn chưa về? Tiểu Tư Tư la hét đòi mẹ, bà không có cách nào đành phải gọi nàng về.
Lúc này Vũ Hàm từ phòng vệ sinh đi ra, bận bịu nhận điện thoại: "Mẹ, làm sao?"
"Vũ Hàm, con sao chưa về, có chuyện gì vậy ? Tư Tư không nhìn thấy con nên khóc không chịu ngủ."
"Con về ngay"
Sau khi cúp điện thoại, Vũ Hàm tiến vào phòng ngủ ngồi trên giường nhìn người đang ngủ say, cúi người hôn lên trán, lên mũi, cuối cùng dừng lại trên môi.
"Hiên Hiên, con gái chúng ta không chịu ngủ, em phải về trước. Hiên phải nhớ kỹ em cùng Tư Tư chờ Hiên về nhà, Hiên phải bồi thường cho mẹ con em đó, hai mẹ con em vĩnh viễn yêu Hiên"
Lúc trở về Trần mẫu ân cần hỏi nàng xảy ra chuyện gì, Vũ Hàm cũng chỉ nói là trong bệnh viện xảy ra chút tình hình, sau đó nàng sang phòng dỗ dành tiểu công chúa đi ngủ.
Trưa hôm sau Tử Hiên bị ánh mặt trời bên ngoài đánh thức mở mắt ra, đưa tay day trán cảm giác đầu sắp nứt ra làm đôi. Quay đầu hướng về đầu giường nhìn đồng hồ báo thức chỉ thấy nó đứng im, chợt nhớ mình đang ở Trung Quốc, cái đồng hồ báo thức đã hai năm chưa hoạt động. Cô nghiên người sang bên vói tay tìm cái điện thoại di động, nửa ngày cũng tìm không ra đành gian khổ ngồi dậy.
Lúc đứng dậy chiếc chăn lập tức tuột xuống, Tử Hiên cúi đầu nhìn thân mình lõa thể, cô sợ hãi kéo chăn lại nhìn trên thân mình chị mặc độc một chiếc qυầи ɭóŧ, trời ạ! Tối hôm qua chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ mình say rượu đã lên giường với ai ?
Trong đầu lúc này thoáng hiện gương mặt của yêu nghiệt Tracy, không thể nào! Hẳn là sẽ không! Tuyệt đối không thể! Tử Hiên rùng mình khoác lên bộ quần áo chuẩn bị đi ra khỏi phòng tìm chút dấu vết, nhưng đi khắp gian phòng các góc cũng không thấy bóng người nào.