Chương 39: Giá trị chuyến du lịch

☆ Chương 39: Giá trị chuyến du lịch

Buổi tối về khách sạn Hà cảnh quan một khắc không rời kề cận bác sĩ Trần, đúng là cao su cùng đường trở thành một khối thật khủng khϊếp. Cùng nhau tắm xong đi ra, hai người liền tương oa bên trong ổ chăn xem ti vi, thế nhưng lòng của người ta căn bản không có để ý tiết mục tẻ nhạt trên ti vi.

Hà cảnh quan không chút biến sắc duỗi đôi chân ngọc thon dài không ngừng kì kèo trêu chọc người bên cạnh, này rõ ràng là khıêυ khí©h trắng trợn, lõa thể đùa giỡn. Thế nhưng bác sĩ Trần người ta rất bình tĩnh nhìn thẳng phía trước, một điểm đáp lại cũng không có.

Sự nhẫn nại của Tử Hiên đến cực hạn liền bắt đầu chơi xấu, trực tiếp đem Vũ Hàm đặt dưới thân: "Người yêu, TV có gì đáng xem! Không bằng chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa đi, đêm nay đã là ngày cuối cùng ở đây, chúng ta lưu lại một buổi tối tốt đẹp"

Nói xong miệng liền bắt đầu tiếp cận trên người Vũ Hàm, tay cũng bắt đầu rục rà rục rịch dọc theo cái cổ thon dài của nàng chậm rãi lướt qua xương quai xanh, còn kịp đặt lên hai khỏa no tròn căng mịn đã bị Vũ Hàm ngăn lại bàn tay hư hỏng.

Tử Hiên vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Vũ Hàm, chỉ thấy nàng lành lạnh nhìn cô cũng im lặng, Hà cảnh quan một thoáng liền biết rõ chiến thuật câu dẫn đã thất bại, cô chu cái miệng biểu thị cực kỳ bất mãn cùng kháng nghị.

"Hiên nhìn Hiên xem như trẻ con, đã quên em nói gì hay sao, ngày mai còn muốn đi làm không. Còn nhớ thì đàng hoàng lại cho em, không lộn xộn nữa! em tối hôm qua bị Hiên dằn vặt còn chưa hết đau lưng, lộn xộn nữa là đừng hy vọng chạm vào em"

"Không được thì không được nhưng mà tôi đang có tâm tình, không phát tiết ra sẽ tổn thương, làm sao bây giờ ?"

"Em không thoải mái lắm"

"..." Người nào đó bĩu môi như con vịt, ai, chỉ có thể thở dài một tiếng, miễn cưỡng từ trên người Vũ Hàm leo xuống, thẳng tắp nằm ngơ ngác nhìn trần nhà.

Vũ Hàm tức giận liếc mắt nhìn cái người không có tiền đồ kia nhẹ nhàng xoa xoa bắp đùi mềm mại của cô: "Ngoan, đừng như vậy mà, ngày mai dậy sớm, chúng ta ngủ đi!"

"Em không cho tôi đυ.ng vào. Tôi mặc kệ, em chí ít cũng phải thưởng cho tôi cái gì đi"

Vũ Hàm phủ thân nâng đầu của cô tự mình dâng lên môi thơm. Vốn đang chìm đắm trong phiền muộn Hà cảnh quan vừa chạm vào môi người yêu lập tức từ ổ chăn duỗi hai tay ra ôm nàng cầm lại quyền chủ động, liếʍ láp bờ môi một phen tiếp theo đẩy hàm răng Vũ Hàm ra linh hoạt đi vào, đầu lưỡi đan xen vào nhau. Một nụ hôn kiểu Pháp hôn nồng nhiệt, cực điểm triền miên.

Nụ hôn qua đi, Hà cảnh quan tuy cảm xúc dâng trào nhưng vì suy nghĩ cho thân thể bác sĩ Trần vẫn là nên khắc chế, nhẫn nại một ngày đổi lại tương lai hạnh phúc mỹ mãn! Nghĩ như thế cô thỏa mãn liếʍ môi ôm lấy Vũ Hàm đi ngủ.

Bất tri bất giác bốn ngày hành trình đã kết thúc, ngày cuối cùng trời vừa sáng Tử Hiên cùng Vũ Hàm theo kế hoạch dắt tay đi dạo trên bãi biển xem mặt trời mọc. Sáng sớm khí trời có chút man mát, hai người đều mặc vào kiện áo khoác tay trong tay ở trên bãi biển chậm rãi tản bộ.

Nước biển trong suốt đi kèm với tiếng hải âu hòa vào nhau làm cho không khí thanh tân lạ thường. Đôi chân đạp trên cát nhuyễn, sóng biển thỉnh thoảng nô đùa dưới chân các nàng rất là khoan khoái, thật sự lưu luyến không muốn rời khỏi nơi đây.

Vũ Hàm lẳng lặng nhìn sóng nước chập chùng suy tư, Tử Hiên như là đoán được tâm tư của nàng mới cất lời hỏi: "Bảo bối, tôi biết em không nỡ rời nơi này, tôi hứa với em chỉ cần chúng ta có thời gian rãnh rỗi nghỉ phép sẽ đưa em đến đây được không ?"

Vũ Hàm trong lòng ấm áp, nắm thật chặt tay Tử Hiên: "Cảm ơn Tử Hiên"

Tử Hiên vén từng loạn tóc bị gió thổi nhè nhẹ của Vũ Hàm ra sau, nâng mặt của nàng: "Giữa chúng ta còn nói lời cảm ơn sao, để em vui sướиɠ,hạnh phúc là trách nhiệm là nghĩa vụ của tôi, tôi sẽ khiến em sau này mỗi một ngày đều cười giống như bây giờ, tôi thích trông thấy em cười! Thật đẹp"

Nhìn Tử Hiên chân thành như vậy, nghe được những lời mật ngọt Vũ Hàm suy nghĩ chính mình nhiều năm như thế duy nhất chỉ một lần này động tâm, hơn nữa đối tượng lại là nữ, nếu như trong quá khứ cô ấy không đủ dũng khí và tự tin nhưng giờ khắc trông thấy cô ấy dáng vẻ nhu tình, nàng cảm thấy cái gì cũng là đáng giá. Nàng kiên định tin tưởng các nàng có thể khắc phục hết thảy trở ngại phía trước, đồng thời chào đón tương lai tươi đẹp.

Ở bãi biển đi dạo chừng 1 giờ, Tiểu Tiểu bên kia điện thoại hỏi các nàng có muốn đi mua một ít đặc sản địa phương hay không, Tử Hiên vừa nghe liền đáp ứng. Mãi nói chuyện yêu đương suýt chút nữa đã quên việc này, không phải vậy về cảnh cục khẳng định không có cách nào báo cáo kết quả a, còn bị đám người kia cười nhạo trọng sắc khinh bạn.

Trước về khách sạn trả phòng đem hành lý ký gửi, sau đó tập hợp một đám người mênh mông cuồn cuộn đi mua sắm.

Đến khu chợ đặc sản, Tử Hiên hung hăng cái này cũng mua cái kia cũng mua, Vũ Hàm hết cách rồi, Tử Hiên cứ nói nào là mua cho thuộc cấp quà gì, con cái của thuộc cấp thì nên mua quà gí, suýt chút nữa tới cả dì bảy cô tám của thuộc cấp cũng muốn tặng quà luôn, kết quả là mua tràn đầy tứ đại túi.

Trên đường trở về các nàng bị Tiểu Tiểu cười nhạo: "Tiểu Hiên Hiên, mình xem cậu đến Hải Nam lần này ý nghĩa thật lớn nha, xem cậu mua không còn biết trời trăng mây nước gì nữa, kết quả toàn mua đồ cho người khác"

"Mình không phải vì những thứ đặc sản này mà đến đây, cậu đừng nghĩ mình nông cạn! Mình lần này du lịch thứ thu hoạch được so với mấy món đặc sản lớn hơn nhiều, cậu có ao ước cũng không được, đúng không, Vũ Hàm?" Nói xong còn một mặt hạnh phúc nhìn Vũ Hàm bên cạnh.

Tiểu Tiểu thấy các nàng ngọt ngào muốn nổi da gà: "Xin nhờ, hai người làm gì mà cứ ân ái, toàn thế giới đều biết hai người ngọt ngào được rồi! Xem đi, chế lạnh muốn chết"

Tử Hiên phản bác: "Chúng ta ân ái ảnh hưởng gì đến cậu, cậu lạnh thì gọi bác sĩ Trương đến sưởi ấm đi. Còn nói mình đi du lịch này nọ, vậy còn cậu? Có thu hoạch gì không ? Có tiến triển bước nào với bác sĩ Trương hay không, thử thách xong chưa?"

Bác sĩ Trương ở một che miệng cười tinh tế, Tiểu Tiểu nhìn thấy vỗ sau gáy của Tử Hiên sau đó hung tợn nhìn chằm chằm cô: "Ai cần cậu lo, hừ! cậu lần này du lịch thuận lợi như vậy lại hạnh phúc nha, ở trong đó có công lao của mình không ít, không có mình trợ giúp cậu ngốc như vậy làm sao khai thông, khi về mời chế đây ăn cơm đi"

Tử Hiên vừa nghe nàng nói bắt đầu cuống lên, sợ chuyện mình cùng Tiểu Tiểu xem phim xxx bị bà xã nghe được, liền lập tức nói sang chuyện khác.

Thế nhưng càng giấu đầu là càng lòi đuôi gây nên sự chú ý của Vũ Hàm: "Hai người có bí mật gì gạt tôi, cái gì khai khiếu, thành thật nói ra cho tôi".

"Không có, thật không có, nàng nói công lao chính là sắp xếp hành trình mỹ mãn cho chúng ta, đúng không? Tôi cũng cảm thấy không sai, trở lại là phải mời Tiểu Tiểu ăn một bữa"

Bịa chuyện lung ta lung tung một trận thật vất vả thuyết phục Vũ Hàm tin tưởng giữa các nàng không có bí mật gì, Tử Hiên lau mồ hôi bởi vì căng thẳng chảy đầy đầu trừng mắt với Tiểu Tiểu ám chỉ nàng không nên nói chuyện bậy bạ, nhưng thu được là ánh mắt ti hí của đối phương.