Chương 35: Mê tình dạ

☆ Chương 35: Mê tình dạ

Chơi một ngày, mọi người đều có vẻ mệt mỏi, thêm vào bên ngoài khí trời lại nóng vô cùng, thay đổi áo tắm ăn cơm tối xong ai cũng về phòng nghỉ ngơi. Trở về phòng Vũ Hàm nói trên người không thoải mái, luôn cảm giác có cát bám vào nên nàng đi tắm trước, Tử Hiên thì ngồi ở đó buồn bực ngán ngẩm nhìn ngoài cửa sổ đờ ra.

Đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ đến chút gì, thừa cơ Vũ Hàm chưa đi ra cô lặng lẽ ra mấy khu gần khách sạn mua một bó hoa hồng cùng một bình rượu đỏ. Dọc theo đường đi cô tưởng tượng ra khung cảnh lãng mạn, hơn nữa hoàn cảnh tốt như vậy nhất định là một buổi tối viên mãn. Ngẫm lại Tử Hiên kích động vạn phần, Hà cảnh quan vừa đi vừa hát vô cùng phấn khởi.

Cô dùng tốc độ nhanh nhất trở lại gian phòng, may là Vũ Hàm còn chưa có ra. Nhẹ nhàng đóng cửa phòng, cô vội vàng đem hoa cùng rượu giấu trong tủ treo quần áo, sau đó như không có chuyện gì xảy ra nằm trên ghế bên cửa sổ làm bộ như xem phong cảnh bên ngoài, lỗ tai vẫn lưu ý động tĩnh bên kia phòng tắm.

Rất nhanh Vũ Hàm đã đi ra, tóc còn tích nước, nàng vừa lau vừa đi đến bên cạnh bàn chuẩn bị lấy máy sấy sấy tóc. Tử Hiên thấy như vậy lon ton vẻ mặt nô tài chạy tới cười hì hì: "Vũ Hàm, tôi sấy tóc cho em, em ngồi xuống để tiểu nhân hầu hạ cho ngài"

Vũ Hàm cười ngồi ở mép giường, tùy ý Tử Hiên đứng ở phía trước thật lòng thổi tóc cho mình. Mới vừa tắm xong trên người Vũ tỏa ra hương thơm dễ chịu, thỉnh thoảng truyền vào trong mũi Tử Hiên làm cho cô say sưa. Lại bởi vì tư thế Tử Hiên là đang đứng, hơi hơi cúi đầu xuống liền có thể nhìn thấy phong cảnh mê người của Vũ Hàm, tâm lập tức treo trên cao.

Cô tự nói với mình phi lễ chớ nhìn, nhưng thủy chung không nhịn được cứ hướng về chổ đó liếc liếc. Khi thổi tóc xong Tử Hiên cũng cảm giác trên người mình ra một thân mồ hôi. Cô thả mấy sấy xuống chuẩn bị đi tắm thì Vũ Hàm duỗi hai tay quàng lên hông của cô.

Chỉ thấy nàng lẳng lặng đem đầu tựa ở trước ngực Tử hiên, đơn giản ôm chầm. Tử Hiên xoa xoa tóc của nàng, tất cả đều không nói nên lời, cả hai hưởng thụ thời khắc điềm tĩnh này. Quá hồi lâu, Tử Hiên lên tiếng: "Vũ Hàm, tôi đi tắm, nhanh thôi, trên người tôi muốn hôi chết rồi, em chờ tôi đấy"

Vũ Hàm gật gật đầu, Tử Hiên cúi đầu hôn lên trán nàng, lại hôn môi, lưu luyến không rời.

Lúc tắm Tử Hiên vẫn nhớ những đồ vật giấu trong tủ có thể bị phát hiện hay không, nếu bị phát hiện sẽ không còn gì kinh hỉ, cô liền tăng nhanh tốc độ tắm, rất nhanh mặc lên kiện áo khoác đi ra ngoài. Nhìn thấy Vũ Hàm đang tựa ở đầu giường xem ti vi, suy đoán hẳn là nàng không phát hiện gì, sau đó lặng lẽ đi đến tủ quần áo lấy ra bó hoa hồng cùng rượu đỏ dấu ở sau lưng đi đến bên giường.

Vũ Hàm nhìn nàng sau khi tắm ra là lén lén lút lút ở tủ quần áo cầm lên cái gì đó lại đứng bên giường không nhúc nhích, mới nghi ngờ hỏi cô: "Làm gì á? Làm sao không ra đây, đứng ở đó làm gì?"

Tử Hiên nở nụ cười sau đó chậm rãi lấy đồ vật chuẩn bị ra: "Surprise!"

Vũ Hàm cười tiếp nhận hoa ngửi hương thơm: "Tuy rằng bình thường, bất quá nếu là Hà cảnh quan tặng, vậy em đành miễn cưỡng nhận lấy."

"Tặng hoa thì cũng không có gì nhưng có thể đại biểu tâm ý của tơi, 11 đóa ý nghĩa là toàn tâm toàn ý, một đời bất biến."

"Hiên khi nào thì mua những thứ này ?"

"Haha, chính là lúc em tắm, tốc độ của tôi rất nhanh!" Hà cảnh quan dương dương tự đắc.

Nói xong Hà cảnh quan huýt sáo vui sướиɠ đi lấy dụng cụ mở chai cùng ly mang đến, lúc này Vũ Hàm đã xuống giường ngồi vào bàn nhỏ bên cửa sổ chờ cô.

Hai người liền như vậy một người ngã một ly, sau đó mặt đối mặt ngồi nhìn cảnh sắc bên ngoài trò chuyện uống rượu, đơn giản mà lãng mạn.

Chẳng mấy chốc lát rượu cạn, mặt của hai người có chút ửng hồng, Tử Hiên lắc lư đứng dậy đem rèm cửa sổ kéo lại sau đó đi tới trước mặt Vũ Hàm kéo Vũ Hàm đứng dậy. Vũ Hàm không biết gì cũng đứng lên, Tử Hiên ngồi vào ghế Vũ Hàm sau đó ôm Vũ Hàm ngồi trên đùi của mình.

Tử Hiên đầu gối lên vai Vũ Hàm từ phía sau ôm nàng, còn hô nhiệt khí ở bên tai thì thầm: "Vũ Hàm, em thật là đẹp, tôi thật muốn yêu em!" Vũ Hàm trở tay sờ sờ mặt cô: "Hiên là bởi vì em đẹp mới yêu em sao ?"

Tử Hiên lắc đầu đem Vũ Hàm thân thể ghì sát lại, làm cho nàng ngồi đối mặt với mình: "Tôi thừa nhận tôi vừa bắt đầu là bị vẻ bên ngoài của em hấp dẫn, mặc dù lạnh lùng nhưng cũng không thể che giấu mị lực tỏa ra. Bất quá chậm rãi quá trình gặp gỡ tôi phát hiện thôi thật sự thích em, thích nhìn em cười, thích em hay làm chuyện mờ ám với tôi, thích em thỉnh thoảng hung hăng một chút, thích tất cả. Tôi rất hối hận vì khi bắt đầu đã đem em giao cho người khác, còn thương tổn em, ngẫm lại tôi cảm thấy đau lòng. Tôi xin thề sau này cũng sẽ không bao giờ rời xa em, trừ phi ngày nào đó em cảm thấy có người nó đó thích hợp với em hơn tôi"

Vũ Hàm dùng tay che miệng cô lại, trong mắt hiện ra lệ quang: "Ngốc, em không cho Hiên cảm giác an toàn sao? Em không bao giờ như thế, trái tim của em đời này chỉ thuộc về một mình Tử Hiên. Tuy rằng em không biết cuộc sống sau này như thế nào, bất kể trắc trở hay gian nan, em sẽ cùng Hiên vượt qua"

Tử Hiên rất là cảm động cầm tay Vũ Hàm lên hôn, đối diện với ánh mắt của nàng. Bốn mắt nhìn nhau trong khoảnh khắc đó đôi môi hấp dẫn lẫn nhau một cách tự nhiên nhất, không khí thoáng tràn ngập hương vị yêu đương nồng đậm. Hai đầu lưỡi nghịch ngợm nô đùa dây dưa tới lui, mãi đến tận khi Vũ Hàm phát ra một tiếng "Ân ~". Tử Hiên từ khi được sự giáo dục kia cô liền biết thanh âm này đại diện cho cái gì.

Nghe được tiếng rên này Tử Hiên cảm giác toàn thân dị thường khô nóng, trong đầu hiện lên càng rõ hình ảnh video Tiểu Tiểu đã cho cô xem. Giờ khắc này dưới sự ảnh hưởng của rượu, tay của cô đang ôm eo Vũ Hàm lại lớn mật hướng lên trên di chuyển, chậm rãi chạm vào hai đám mềm mại mà từ lâu rồi cô mong ngóng muốn vò nắn, ôn nhu xoa xoa lên.

Mặt Vũ Hàm càng ngày càng hồng, nàng cảm nhận được người nào đó trên người mình bắt đầu làm mấy chuyện xấu, thế nhưng cũng không có ngăn cản, tùy ý Tử Hiên thao túng. Tử Hiên thấy Vũ Hàm không có chống cự, cô bắt đầu không vừa lòng với việc xoa nắn cách một tầng quần áo, cô đem Vũ Hàm hai tay giơ lên, cởϊ áσ ngủ hoa vướng bận ném qua một bên.

Bởi vì tắm xong Vũ Hàm không có mặc nội y, lúc này khắp toàn thân từ trên xuống dưới chỉ còn dư lại một chiếc qυầи ɭóŧ. Vũ Hàm e lệ cúi đầu không dám nhìn Tử Hiên. Tử Hiên nhìn cơ thể Vũ Hàm đến ngây người thất điên bát đảo, cô đưa tay xoa khuôn mặt nóng hổi của Vũ Hàm dùng thanh âm khàn khàn nói rằng: "Vũ Hàm, Vũ Hàm của tôi, em thật mê người, tôi muốn yêu em, tôi có thể không?"

P/s: Editor đang edit đến đoạn ngược dù có post đoạn H cũng thấy trầm trầm. Nhân tiện cũng muốn edit tiếp bộ Hi Kiểm Sát trưởng đại nhân, nhưng không biết có hỏi được hay không vì thấy bên kia ngừng edit lâu quá mà bộ đó cũng hay.