Chờ bốn người chơi mệt rồi trở về trời đã bắt đầu tối, gọi điện thoại kêu Hà ba Hà mẹ ra ngoài ăn hải sản. Buổi tối cùng người yêu của mình, người nhà và bằng hữu ngồi hóng gió biển, ăn đồ ăn ngon, thực sự nhân sinh có chuyện gì vui bằng.
Sau khi ăn xong Tử Hiên đi tính tiền, kết quả vẫn bị Tiểu Tiểu giành trước, người bạn này thật là tốt nhất. Tử Hiên trong lòng cảm kích Tiểu Tiểu không thôi.
Trên đường về khách sạn, Hà mẹ lặng lẽ lôi kéo Tiểu Tiểu đến nói nhỏ: "Cái kế hoạch kia sắp xếp làm sao?"
"A di yên tâm, tất cả ở trong đầu con, đêm nay con liền giúp ngài giáo dục Hiên Hiên". Tử Hiên thấy mẹ mình cùng Tiểu Tiểu ở một bên to nhỏ, cô hiếu kỳ đến gần muốn nghe, kết quả là bị hai người ghét bỏ đẩy ra, chỉ có thể ngượng ngùng ôm lấy Vũ Hàm không thèm nhìn hai người họ.
Sau khi đến khách sạn, Vũ Hàm trước tiên đi tắm, Tử Hiên thì lại buồn bực ngán ngẩm dựa vào giường xem ti vi. Lúc này ngoài cửa có người gõ cửa, Tử Hiên mở cửa, chỉ thấy Tiểu Tiểu lén lút liếc mắt nhìn vào trong, xác nhận Vũ Hàm không có ở bên trong mới nói với Tử Hiên: "Cậu đến phòng mình một chút, có thứ tốt cho cậu xem."
Tử Hiên vừa nghe thứ tốt hứng thú nổi lên, từ trên giường nhảy xuống đi tới phòng tắm nói với Vũ Hàm rằng mình sang phòng Tiểu Tiểu, một hồi sẽ trở lại.
Vào phòng Tiểu Tiểu, Tử Hiên nhìn thấy trên giường lớn bày ra đủ thứ bát quái linh tinh không thèm thu dọn: "Trương bác sĩ đâu, làm sao sống nổi với cậu trong phòng này vậy ?"
"Cô ấy không theo mình ở đây, cậu không cần tìm"
"Không phải chứ! Cậu làm gì mướn nhiều phòng vậy, thật là lãng phí, coi như cậu là con nhà giàu nhiều tiền nhưng cậu cũng nghĩ xem bên ngoài bao nhiêu người còn chịu đói đây"
"Cậu đừng nói lung tung, cùng chịu đói có quan hệ gì, đây không cùng một chuyện. Mình đặt hai phòng là vì mình muốn khảo nghiệm cô ấy, dù gì cũng chưa chính thức xác lập quan hệ với người ta, mình cũng không phải người tùy tiện"
"Thật không? Mình nghĩ còn hơn tùy tiện nữa là! Ha ha!"
Tiểu Tiểu cốc đầu cô một cái: "Cái đầu cậu đó! Chúng ta rất bảo thủ có được không? Trước tiên không nói chuyện của mình, nói về chính sự, mình lần này có người nhờ vả, có chuyện trọng đại muốn làm, liên quan đến cậu"
"Liên quan gì đến mình? Chuyện gì thần bí như vậy, còn có người nhờ vả, chắc là mama cực phẩm của mình chứ gì ?"
"Cậu chớ để ý ai nhờ vả, cũng đừng có dùng bộ dáng phá án mà điều tra. Cậu đó, đứa nhỏ ngốc, ngày hôm nay liền để chế đây khai đạo cho cậu, để cậu trưởng thành". Tiểu Tiểu như trưởng bối vỗ vỗ bờ vai của Tử Hiên.
"Cái gì mà đứa nhỏ, cậu đừng có lớn lối. Mình tốt xấu gì cũng hơn cậu một tuổi, có chuyện gì cần cậu dạy dỗ mình chứ ?"
"Đừng phí lời, nhìn đi rồi biết!"
Nói xong Tiểu Tiểu lấy notebook của nàng ra, sau đó mở một thư mục chỉ cho Tử Hiên xem: "Mặc dù nói cậu ăn cơm nhiều hơn mình một năm, nhưng không có nghĩa là cậu so với mình hiểu biết hơn. Nhiệm vụ của mình chính là dạy dỗ cho cậu một số chuyện mà ở phương diện đó cậu quá ngu si khiến a di sốt ruột"
Tiếp theo Tiểu Tiểu mở ra một thư mục, Tử Hiên tuy chậm chạp nhưng bất quá âm thanh kia nghe vào tai liền có thể đoán được là thứ gì, này nhìn kỹ suýt chút nữa phun máu mũi. Trên màn hình hiện ra cảnh hai người con gái động tác hết sức thân mật, nơi bí mật kia cũng bày ra ngoài, đây là quá kính bạo đi, Tử Hiên đỏ mặt không dám xem.
Tiểu Tiểu nhìn thấy như vậy nín cười: "Lẽ nào cậu cùng Vũ Hàm hôn đã thỏa mãn sao, có cái gì mà thẹn thùng, đây là bước đi nhất định phải đi với người mình yêu, tinh yêu cùng linh hồn kết hợp có biết không ? Cậu đừng nói với mình cậu không có du͙© vọиɠ với Vũ Hàm nha, trừ phi cậu không yêu nàng"
Bị Tiểu Tiểu vừa nói như thế, Tử Hiên đương nhiên không phục: "Mình đương nhiên yêu Vũ Hàm rồi, rất yêu rất yêu nữa kìa. Có lẽ là mình không biết, lần trước mình thấy nàng áo ngủ gợi cảm thì mình chảy máu mũi, trong lòng có cỗ cảm giác kỳ quái nói không được. Lại nói mình trước đây chưa từng yêu đương, lại không giống cậu rảnh rỗi nghiên cứu các loại đồ chơi này nọ, không hiểu cũng là hợp lý mà"
Tử Hiên biểu hiện mình ngu ngốc là chuyện đương nhiên, dáng vẻ thẳng thắng khí khái. Tiểu Tiểu ở bên cạnh phình bụng cười to, Tử Hiên tuyệt đối là một nhân tài khó gặp a.
"Không coi đừng hối hận, mình xem một mình". Tiểu Tiểu ở bên cạnh cố ý kí©h thí©ɧ cô, còn thêm mắm dặm muối miêu tả chi tiết.
Vừa bắt đầu Tử Hiên còn chính nghĩa lẫm liệt không chịu xem, dần dần bị những âm thanh ám muội kia dằn vặt không nhẫn nại được nữa, cô hiếu kỳ quay đầu lại xem, nhìn nhìn kỳ thực cảm thấy cái hình ảnh này còn rất duy mỹ.
Bất quá chủ yếu nhất vẫn là thông qua đoạn video này biết cách hai người phụ nữ làm sao để ân ái, không khỏi trong đầu bắt đầu liên tưởng đến Vũ Hàm dáng vẻ không mặc quần áo, không khỏi cảm thấy miệng lưỡi khô nóng tim đập nhanh hơn, mơ tưởng viển vông.
Ngay khi hai người đang phi thường hăng say ngồi xem, có tiếng gõ cửa dọa hai người một trận sợ hết hồn, Tử Hiên cuống quít xuống giường nhìn qua mắt mèo. Trời ơi Vũ Hàm đến tìm cô, lập tức ra hiệu cho Tiểu Tiểu mau tắt video đi.
Sau khi mở cửa Vũ Hàm chú ý đến gương mặt đỏ ửng của Tử Hiên: "Hai người làm gì mà mặt hồng hào, em đợi nữa ngày cũng không thấy trở về". Nói xong cũng hướng máy notebook bên kia đi đến, Tử Hiên kích động ngăn ở trước nàng: "Không có gì, Vũ Hàm chúng ta trở về đi thôi, tôi buồn ngủ rồi, chúng ta ngủ sớm một chút ngày mai có muốn đi đâu chơi không ?"
Nói xong cũng mang Vũ Hàm đi ra ngoài, Tiểu Tiểu cho Tử Hiên một ánh mắt ám muội rằng: "Đừng bỏ qua cơ hội tốt nha, cố lên, cậu có thể, Hiên Hiên, mình chờ tin tốt của cậu"
Vũ Hàm càng nghe càng cảm thấy kỳ lạ, trở về phòng tiếp tục truy hỏi Tử Hiên: "Hai người giở trò quỷ gì, thần thần bí bí, còn có Tiểu Tiểu nói câu cuối là ý gì hả ? Cái gì mà đừng bỏ mất cơ hội tốt a "
Tử Hiên căng thẳng lắp ba lắp bắp nói: "Không, không có gì, cậu ấy cùng tôi nói giãy bày chuyện với bác sĩ Trương, nói cái gì suýt chút nữa bỏ mất lẫn nhau mà. Cái kia tôi trước tiên đi tắm, em xem tivi đi". Nói xong như một làn khói xông vào phòng vệ sinh, không cho Vũ Hàm có cơ hội đặt câu hỏi. Nếu để nàng biết mình xem cái kia, vậy khẳng định phải quỳ mặt bàn rồi.
Tử Hiên tiến vào phòng nhưng đầu óc vẫn quanh quẩn hình ảnh video vừa xem, càng thấy trên người khô nóng, dùng nước lạnh một mạch dội xuống cố giữ cho mình bình tĩnh, kết quả là ở trong nhà tắm hết nửa ngày.
Vũ Hàm ở bên ngoài xem ti vi hồi lâu không thấy người kia đi ra, buồn ngủ quá nên phi thẳng đến phòng tắm nói với Tử Hiên rằng mình đi ngủ trước.