Chương 3

Tôi gật đầu nhắm mắt lại nhưng không tài nào ngủ được, phải đứng dậy đi vòng quanh bệnh viện, cố gắng xua tan nỗi buồn chán.

Trong điện thoại của mình, tôi đã gửi vài tin nhắn WeChat cho Tần Cảnh để hỏi anh ấy đang ở đâu, tôi cũng đã gọi rất nhiều cuộc gọi cho snh nhưng anh ấy không trả lời bất kỳ cuộc gọi nào cả.

Tôi không biết công ty rốt cuộc có chuyện gấp gì...

Suy nghĩ này chưa hoàn toàn biến mất thì tôi chợt dừng bước.

Bởi vì ở cuối hành lang, tôi nhìn thấy Tần Cảnh, người được cho là đang xử lý những việc cấp bách trong công ty.

Anh ấy không nhìn thấy tôi, anh ấy cúi đầu xuống, như đang kìm nén sự phấn khích của mình.

Bên cạnh anh là cô gái đã khóc lóc thảm thiết trong bữa tiệc 100 ngày của con gái tôi.

Tôi lặng lẽ đến gần, lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

"Anh đã nói với em từ lâu rồi, chúng ta đã kết thúc rồi." Tần Cảnh đè nén thanh âm, "Tinh Nguyệt, em đừng đến tìm anh nữa."

Anh đang trở nên thành thực với cảm xúc của bản thân mình đúng không?

Cô gái này quả thực có tên trong danh sách, tên là Trần Tinh Nguyệt.

"Em chỉ muốn xem anh sống thế nào thôi."

Cổ họng Trần Tinh Nguyệt chợt run lên, cô ta dường như sắp khóc lần nữa.

“Cái miếng ngọc lúc đó là do anh tặng cho em, em luôn giữ nó bên mình, nhờ nó mà năm tháng dù đã trải qua biết bao thăng trầm nhưng em vẫn luôn khỏe mạnh và bình an. Cho nên em luôn muốn giao nó cho con gái của anh, muốn đem phước lành này cho cô bé ấy."

Tần Cảnh tựa hồ cũng có chút cảm động.

Anh nhẹ nhàng thở dài: “Lúc đó, anh không có nhiều tiền, không mua được những món quà đắt tiền nên chỉ xin được miếng ngọc, nói sau này sẽ đến đổi lấy một chiếc nhẫn kim cương. .."

Trần Tinh Nguyệt cuối cùng cũng bật khóc nức nở, giọng nói như rơi xuống: "Nó sẽ luôn là món quà quý giá nhất đối với em."

Tôi đứng đó, toàn thân run rẩy khi nghe được cuộc nói chuyện.

Tâm trí tôi như bị đóng băng, các tin tức vẫn lần lượt xuất hiện trong đầu-

Trần Tinh Nguyệt là bạn gái cũ của Tần Cảnh.

Miếng ngọc đó là món quà tình yêu của Tần Cảnh dành cho Trần Tinh Nguyệt.

Về phần Tần Cảnh, anh đặt tên cho con gái mình là Tinh Nguyệt ngay khi con bé chào đời.

Anh ấy đã nắm lấy tay tôi, giọng nói vừa dịu dàng vừa trang trọng: "Từ giờ trở đi, em và Tinh Nguyệt sẽ luôn là hai báu vật quý giá nhất của anh trên thế giới này."

...

Trần Tinh Nguyệt lau nước mắt, hỏi Tần Cảnh: “Con gái anh tên Tinh Nguyệt, là anh nghĩ ra đúng không?”