Vào đêm.......
“A, ưʍ.........” Hi Triệt không chịu nổi tìиɧ ɖu͙© lớn như vậy, ôm chặt thắt lưng cường tráng của Hàn Canh.
“Triệt, thật chặt.” Hàn Canh nhắc lên thắt lưng mảnh khảnh của Hi Triệt lại lần nữa đem du͙© vọиɠ chôn thật sâu vào, cho hắn kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ nhất.
“Canh, a.........” Hi Triệt híp lại ánh mắt vì tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt mà đỏ hồng “Cho ta bắn........... A.......”
“Chờ một chút, Triệt.” Hàn Canh cầm phân thân đáng yêu của Hi Triệt. “Chúng ta cùng nhau...........”
“A.........” Hi Triệt ôm chặt Hàn Canh. Không được, sắp đến cao trào rồi!
“Ưm a.........” Hàn Canh buông tay cầm phân thân Hi Triệt ra. Bạch trọc của cả hai phun ra đầy giường.
Hi Triệt vừa trải qua kí©ɧ ŧìиɧ vô cùng kiều mỵ, làm cho Hàn Canh nhịn không được lại muốn một lần.
“A!” Hi Triệt dường như nhớ tới cái gì, một phen đẩy Hàn Canh xuống giường.
“A, Triệt.......” Hàn Canh thống khổ nhíu mày, bảo bối của hắn sao lại nhẫn tâm như vậy chứ! “Ngươi gì đâu?”
“Ta biết Cơ Phạm hiện tại ở đâu.” Hi Triệt huýt một tiếng. Một con bạch điêu từ trên trời bay đến, dừng ở trên cánh tay Hi Triệt.
Hi Triệt cầm lấy tờ giấy cột vào trên chân bạch điêu “Tiểu Bạch, đem cái này đưa cho Cơ Phạm!”
Bạch điêu nghe hiểu lời Hi Triệt, khởi hành bay về hướng nam.
“Triệt, đó là.......” Hàn Canh nghi hoặc hỏi.
“Là phương thức mà ta cùng Cơ Phạm trao đổi thư từ.” Hi Triệt khẽ cười một chút “Đứa nhỏ kia, tuy rằng không thích nói chuyện, nhưng chân tâm của nó sẽ không tùy tiện đem cho người khác. Nếu nó đã nhận định Thủy Nguyên, liền cả đời sẽ không thay đổi, rất cố chấp.”
“Vậy, ý của ngươi là nói........” Hàn Canh tựa như sáng tỏ mà thì thào.
“Không sai. Dù nói thế nào, trước để cho bọn họ gặp mặt rồi nói.” Hi Triệt gật gật đầu, đỡ Hàn Canh ngồi vào trên giường. “Ta tin tưởng, bọn họ sẽ có kết quả tốt.”
“Đúng vậy, hy vọng như thế đi” Hàn Canh chân thành chúc phúc Thủy Nguyên cùng Cơ Phạm. (FIR: chứ không phải đưa Thủy Nguyên đi, ngươi có thể cùng bảo bối của ngươi mỗi ngày làm chuyện yêu đương không bị quấy rầy sao, xí! Đích chủ: đem nàng tha ra ngoài cho ta, lời thật lòng không thể nói lung tung!)
“Nhưng là, trễ như vậy đem ta đẩy xuống giường còn không cho ta làm đủ, có phải là có tội hay không!” Hàn Canh tà ác cười, cầm tay Hi Triệt phủ lên du͙© vọиɠ đứng thẳng của mình.
“Hàn Canh, ngươi còn chưa đủ sao. Mặc kệ, ta muốn đi ngủ!” Hi Triệt đỏ mặt muốn rút tay về, nhưng hình như không còn kịp rồi.
Hàn Canh ôm kiểu công chúa đem Hi Triệt ôm lên giường, đặt ở dưới thân “Đêm nay, ngươi đừng hòng ngủ.”
“A........... Hàn Canh, ngươi cái con lang phát dục này! Ưʍ.........”
“Vậy ngươi chính là đầu sỏ làm ta phát dục! Thật chặt..........”
Một đêm này,
Xuân sắc khôn cùng...........