Lâm đường bị lục dương đè xuống giường hôn mãnh liệt ...khi cả anh và cô đều thở không thông cánh tay anh nới lỏng buông tha cô . Giọng nói khàn đυ.c vang bên tai cô
" nói anh nghe .....ai chỉ em ăn mặc như vậy? Em có biết ăn mặc như vậy là hư lắm không?
Lời nói anh thổi vào tai cô ,như có ma lực khiến cô không tự chủ được trái tim đập loạn , lâm đường đỏ mặt ngại ngùng nói nhỏ
" chị sở nghiên tặng em . Chị ấy nói muốn giữ được anh phải chiều anh ..,.....nếu không anh ra ngoài " lời nói cô chưa kịp nói hết bị anh cắn nhẹ vành tai
" vậy em có chiều anh không?..Đường Đường "
Anh là người trầm tính ít nói vậy mà mỗi lần gần cô , anh đều nói ra những lời khiến cô phải đỏ mặt tía tai