Chương 38."Máy hút sữa tự động" khiến người mặt đỏ tim đập

(Rắc rối sữa chảy quá nhiều, liên quan đến Flag mang tên "Khương kiên cường") Trứng phục sinh kẹp bắn H

Mình vẫn chưa Beta hoàn chỉnh, có lỗi nào nhớ nhắc mình nha! Thi thoảng đọc lại sẽ Beta lại

"Sao thế? Con đói bụng hay muốn đi tiểu?" Hoàng Giai Thanh đứng dậy đi đến chỗ Nghiêm Sở và Khương Từ, từ lúc hai người vào cửa hắn liền chú ý tới đứa bé này, biết Khương Từ mang theo một người bạn trong đội tới, lại không ngờ hắn còn mang theo một đứa nhỏ, hỏi mới biết đó là đứa con mới sinh không bao lâu của Nghiêm Sở.

Bởi vì thân thể đặc thù của Hoàng Giai Thanh, trừ Hoàng Duẫn Trừng cùng Khương Triệt được nhân nuôi, hắn và Lý Duy Xu còn có một người con gái, cho nên rất thuần thục với việc chăm sóc trẻ con.

"Hình như là đi tiểu rồi. Tã ở đâu? Tôi sẽ thay tã cho con, mọi người ăn tiếp đi." Hoàng Giai Thanh ôm tiểu bảo bảo đến ghế sa lon để thay tã trong lòng cả kinh, không nghĩ tới đứa trẻ này cũng là song tính. Mà lúc này Khương Từ và Nghiêm Sở cũng nghĩ đến việc này, nhưng đã không kịp rồi, cũng may Hoàng Giai Thanh không nói gì, vẫn nhẹ nhàng thay tã sạch sẽ cho đứa nhỏ. Hoàng Giai Thanh mặc dù không thể hiện nhưng trong lòng vẫn có chút nghi ngờ nhìn Nghiêm Sở và Khương Từ. Thực ra từ lúc hai người bước vào cửa đã cảm thấy một từ trường kỳ lạ giữa hai người, dùng trực giác của hắn mà nói, hai người khẳng định không chỉ là đồng nghiệp đơn thuần. Nhưng dù sao Nghiêm Sở đã có con, nhất định đã kết hôn rồi, cho nên Hoàng Giai Thanh cũng không suy đoán lung tung nữa. Thật ra Hoàng Giai Thanh vẫn thích Khương Từ, bởi vì y không hề tỏ ra chán ghét khi biết mối quan hệ của mình với Lý Duy Xu, dường như y cũng không từ chối đồng tính, như vậy cũng thuận lợi để nói về chuyện Triệt Triệt và Duẫn Trừng.

"Đứa trẻ tên là gì?"

"Tôi vẫn chưa đặt." Nghiêm Sở trả lời, thật ra chủ yếu Khương Từ vẫn chưa bao giờ nói về việc lấy họ cho đứa nhỏ, Nghiêm Sở cũng không thực sự quan trọng vì hắn biết Khương Từ sinh đứa trẻ rất gian khổ. Nhưng nhớ tới ban đầu mình vì trêu chọc Khương Từ đã từng nói gọi đứa bé là "Khương Kiên Cường".... Nghĩ một chút nếu Khương Từ thực sự xúc động một cái.... Nghiêm Sở liền có một loại cảm giác lập Flag khóc cũng phải tiếp nhận....

"Nhỏ như vậy đã đem ra ngoài, mẹ đứa trẻ không lo lắng sao?"

Nghe được câu hỏi này, Nghiêm Sở đột nhiên không biết phải trả lời như thế nào, hắn không thể nói rằng "mẹ" của đứa trẻ đang ở ngay trước mặt anh, vì vậy đành phải nói: "Đứa trẻ không có mẹ."

Chỉ có hai người cha.

Hoàng Giai Thanh nghe được câu trả lời của Nghiêm Sở, cho rằng đã hỏi sai vấn đề, đột nhiên lộ ra vẻ mặt xin lỗi. Đem đứa trẻ sau khi đã thay ta xong ngừng khóc ôm vào trong ngực, Hoàng Giai Thanh chợt nhận ra tuy nói đứa trẻ là của Nghiêm Sở nhưng ánh mắt rất giống Khương Từ, trong đầu chợt hiện lên một phỏng đoán hoang đường.

Không bao lâu sau khi ăn cơn tối xong, Khương Từ bế đứa nhỏ vào phòng tắm cho bú, nhưng Nghiêm Sở cũng đi theo vào, mình vẫn đang cho con bú, Nghiêm Sở liền giữ lấy đầu y hôn lên.

"Ưʍ....A...." Khương Từ dựa lưng vào tường phòng tắm, lè lưỡi đáp lại nụ hôn của hắn. Bởi vì Nghiêm Sở uống rượu trên bàn ăn nên trong miệng vẫn còn vương mùi rượu, hôn Khương Từ cũng nhuốm mấy phần say, tim bình bịch nhảy loạn, luôn cảm thấy có loại cảm giác vụиɠ ŧяộʍ. Một bên bị con trai bú đầṳ ѵú, một bên bị Nghiêm Sở hôn đến bốc lửa, rõ ràng buổi trưa mới được thỏa mãn trên xe, bây giờ lại có cảm giác,"Được...Được rồi..."

Sợ hôn tiếp súng hai người lại nên nòng không thể thu thập, Khương Từ vội vàng đẩy Nghiêm Sở ra.

"Sao em không nói cho họ biết, đứa nhỏ là của chúng ta, còn cả chuyện về cơ thể em, nếu cứ giấu vậy thì đứa bé không thể uống sữa đàng hoàng được. Cảm giác Khương Triệt là đứa trẻ rất hiểu chuyện, sẽ không phải không hiểu."

Nhất là quan hệ đặc biệt của Lý Duy Xu và Hoàng Giai Thanh, Khương Triệt hẳn sẽ không cảm thấy gì. Hơn nữa....Nghiêm Sở vẫn luôn không nói, hắn cảm thấy giữa Khương Triệt và con trai lớn của Lý Duy Xu có loại tình cảm nào đó, không biết có phải mình đoán sai hay không.

Khương Từ suy tư một hồi: "Em biết, em cũng là muốn tìm một cơ hội thích hợp nói chuyện với Tiểu Triệt."

Buổi tối Khương Từ ngủ với Khương Triệt, Nghiêm Sở thì một mình đưa đứa trẻ đến phòng khách. Mặc dù thời gian bên nhau trước đó không nhiều, nhưng có thể do có sự liên kết kỳ lạ bởi huyết thống, hai anh em rất nhanh loại bỏ cảm giác xa lạ. Nằm ở trên giường, Khương Từ hỏi em trai nhưng năm nay sống thế nào, sau đó từ từ hàn huyên đến một ít chủ đề riêng tư hơn.

"Tiểu Triệt có bạn gái chưa?"

Khương Triệt đỏ mặt, một lúc sau mới nói nhỏ: "Anh à...... Không ngại em nói đi ... Em thích con trai."

Khương Từ không nhịn được cười một tiếng:"Vậy Tiểu Triệt có bạn trai chưa?"

"Có... Chính là người anh đã hôm nay...Hoàng Duẫn Trừng."

Thì ra là như vậy, khó trách cảm thấy đứa bé kia rất thân thiết với em trai mình, thật ra y sớm nên nghĩ đến loại quan hệ như thế, Khương Từ không khỏi cười sự chậm hiểu của mình.

"Tiểu Triệt rất thích cậu ấy?"

"Dạ, vô cùng vô cùng vô cùng thích."

Nghe cậu dùng liên tục ba từ vô cùng, Khương Từ cũng bị em trai mình chọc cười.

"Vậy còn anh, anh cùng Nghiêm Sở ca ca kia là quan hệ gì?"

Khương Từ sửng sốt, không ngờ lại bị em trai mình nhìn ra? Nhưng bị hỏi như vậy, Khương Từ đột nhiên không biết trả lời như thế nào.

"Hiện tại... không có quan hệ gì." Không phải Khương Từ không thừa nhận, mà là y và Nghiêm Sở thật sự cho tới bây giờ vẫn chưa xác nhận quan hệ.

"Anh thích hắn đúng không?"

Khương Từ lần nữa kinh ngạc mở miệng:"Em...Sao em biết..."

"Thật ra, anh che giấu rất tốt, nhưng em phát hiện ra rằng chỉ cần lúc Nghiêm Sở ca ca nói, anh đều rất nghiêm túc lắng nghe. Nếu anh không quan tâm đến một người, thì sẽ không quan tâm đến nhất cử nhất động của anh ấy."

Lời của Khương Triệt khiến trong lòng Khương Từ lộp bộp giật mình, thật ra chính y cũng không để ý chuyện này, nhưng không ngờ em trai lại quan sát kỹ càng như vậy. Bây giờ em trai có thể nhìn ra được, Khương Từ cũng không ngại thừa nhận, quyết định nói hết mọi chuyện cho Khương Triệt: "Kỳ thực, đứa nhỏ đó là của anh và anh ấy."

Nhìn Khương Triệt trong nháy mắt mở to hai mắt, Khương Từ nhếch nhếch khóe miệng, sau đó nói chuyện về thân thể mình, còn cả chuyện mình cùng Nghiêm Sở cho em trai nghe. Đã từng nghĩ rằng bí mật của mình cuối cùng sẽ không bị người thứ hai biết, nhưng sau đó không chỉ bị Nghiêm Sở phát hiện, mình còn chủ động nói cho em trai mình, nhưng Khương Từ lại phát hiện ra không khó nói như vậy, trước kia vì mình không có bạn bè nên không có cách nào để bày tỏ, có người hiểu mình thì nói ra sẽ dễ dàng hơn.

Nói cho Khương Triệt, không bao lâu sau cả gia đình Lý Duy Xu đều biết, Hoàng Giai Thanh biết chuyện cũng không ngờ rằng phỏng đoán hoang đường của mình sẽ trở thành sự thật, nhưng cũng mừng cho Khương Từ, dẫu sao để có được hạnh phúc cũng không phải dễ dàng. Đương nhiên, mặc dù Khương Từ nói với Khương Triệt rằng bọn họ vẫn chưa xác nhận quan hệ, nhưng Khương Triệt cảm thấy Nghiêm Sở nhất định thích anh trai mình.

Nghiêm Sở và Khương Từ là hai người chưa có kinh nghiệm làm cha, chỉ trong vài ngày đã học hỏi được rất nhiều điều ở Hoàng Giai Thanh, vào hôm nay, Hoàng Giai Thanh bất ngờ tặng cho Khương Từ một món quà. Trở về phòng mở ra xem, phát hiện trên đó viết mấy ký tự lớn "Máy hút sữa tự động", nhất thời từ mặt đến cổ đều đỏ bừng.

"Cái này..."

"Tôi biết cậu gần đây rất khổ não, bảo bảo có lúc không thể uống quá nhiều sữa nhưng sữa vẫn bị rỉ ra ngoài, đôi khi sữa chảy ra ướt áo sẽ rất khó xử. Cái này có thể hút sữa để trong bình, bảo bảo cũng có thể uống."

"Cảm ơn." Khương Từ không nghĩ tới đối phương chu đáo với mình như vậy, trong lòng không khỏi cảm động vô cùng.

Dĩ nhiên, y làm sao cũng không ngờ rằng, vật này mình còn chưa dùng đã bị Nghiêm Sở thấy được.