Chương 13

Cú© Ꮒσα chưa ai chạm vào cũng muốn bị ȶᏂασ

Bụng bự H, sắp ȶᏂασ phá c̠úc̠ Ꮒσα hư không ngứa ngáy

"A a a!" Bị ngón tay Nghiêm Sở nháy mắt ȶᏂασ vào, Khương Từ chỉ cảm thấy l*и da^ʍ một trận co quắp, nước phun mãnh liệt, không chỉ phun lên sàn, còn làm ướt cả quần Nghiêm Sở, ©ôи ŧɧịt̠ trước mặt sau cao triều của lỗ l*и cũng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, bởi vì tối qua quá sức nên dịch có chút mỏng manh, trên ngực áo cũng bị sữa thấm ướt một mảng, trong nháy mắt phòng khách đều tràn ngập mùi sữa tươi.

"Đội trưởng Khương, cậu lại triều thổi." Giọng nói gợi cảm của Nghiêm Sở vang lên bên tai, Khương Từ thấy cả linh hồn mình đều bị rút sạch, cả người ướt sũng nước, thần sắc tan rã, há to miệng hít thở sâu, áo chưa cởi dính sát vào người, không biết là mồ hôi hay là sữa nữa.

Nghiêm Sở cũng không vì vậy mà bỏ qua cho y, ngón tay cắm ở bên trong nhanh chóng rút ra thọc vào, làm nước nhờn phun bắn khắp nơi.

Thân thể Khương Từ quả thật vô cùng nhạy cảm, chẳng qua là hơi sờ một cái trên dưới liền thi nhau phun nước.

"A...Đừng lấy... A a..." Sau khi đạt được cực khoái, âʍ ѵậŧ đã chua xót sưng lên vì bị cọ xát, lại bởi vì lỗ l*и chỉ bị ngón tay cắm vào chỗ nông nên một lúc sau cảm giác liền không thỏa mãn, Khương Từ theo động tác tay của Nghiêm Sở rút cắm táy máy eo, cái mông cà cà vào ©ôи ŧɧịt̠ tản ra hơi nóng khiến người ta ý loạn tình mê, bất tri bất giác bị người bên trên cọ cứng ngắc.

"Trong phòng đều là mũi sữa của cậu."

"Hừ ... Sâu hơn một chút ... Đυ. vào đi ... Vẫn muốn ... A a a ..."

"Mới nãy không phải Đội trưởng Khương bảo đừng làm sao?" Lúc này Nghiêm Sở cũng không quên trêu chọc Đội trưởng Khương, nhưng hắn biết mình một lần nữa thành công trong việc biến Đội trưởng Khương chính trực ban đầu của họ thành một đĩ điếm nhỏ phát nứиɠ chỉ ao ước khát vọng đàn ông.

"Muốn! Lại có cảm giác...Ưm a..."

"Cục cưng, muốn tôi làm gì cậu?" Thật ra Nghiêm Sở đã sớm cảm giác được Khương Từ cố ý cọ vào mình, phần đó của hắn đã căng cứng đến mức muốn phá rách quần, nhưng Nghiêm Sở vẫn cố gắng kiềm chế, chờ Khương Từ không chịu đựng được chủ động cầu xin mình.

"Đem cái đó của anh... Đâm vào.. Thật muốn... Bên trong ngứa quá..."

"Tôi cái gì?"

"Nghiêm Sở!" Ánh mắt Khương Từ đỏ bừng, bị ép buộc không làm gì được, chỉ có thể nghiêng đầu, giống như mỗi lần phân chia nhiệm vụ vậy, dùng giọng nói không cho cự tuyệt,"Tôi lấy thân phận Đội trưởng ra lệnh cho anh! Đi vào nhanh một chút!"

"Tuân lệnh, ngài Khương." Lúc này Nghiêm Sở cười đến mức khóe miệng cũng sắp không khép lại được, không nghĩ tới sẽ ép Đội trưởng Khương nhà họ đến mức này, vì vậy hắn tùy ý kéo quần mình xuống, không chờ người kia kịp chuẩn bị đã đem ©ôи ŧɧịt̠ cường tráng của mình thọc vào.

"A a a a a..." Khương Từ véo người bên dưới, sau đó liền hòa vào nhịp điệu điên cuồng của người kia, Nghiêm Sở từ phía sau liếʍ láp ngực y, ngậm đầṳ ѵú vào trong miệng hắn bú ʍúŧ.

Rõ ràng bị nhắc nhở thân phận sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng chỉ cần cho rằng người này là thủ hạ của chính mình, y hiện tại bị hắn ȶᏂασ đến mức không tự chủ được, liền cảm thấy trong lòng một loại kɧoáı ©ảʍ kỳ dị. Dĩ nhiên Nghiêm Sở cũng vậy, từ khi nhìn bụng của Khương Từ đến giờ đều có cảm giác không chân thật, bọn họ sao tin được đội trưởng hôm nay giống như đĩ đực ở trên người mình giãy giụa, bị mình ȶᏂασ đến lãng kêu.

Nghiêm Sở từ từ ôm người từ trên sô pha xuống, sau đó để Khương Từ quỳ xuống đất, hai tay chống lên sô pha, bụng hạ xuống, còn hắn từ phía sau ȶᏂασ vào.

"Đĩ nứиɠ, cảm giác như thế nào khi bị thuộc hạ đυ.? Côи ŧɧịt̠ ȶᏂασ cậu sướиɠ không?"

"Ừ a... Thoải mái... Côи ŧɧịt̠ to...A a..." Khương Từ bị đυ. đến hai mắt thất thần nhìn phía trước, bởi vì da^ʍ kêu mà nước bọt không kịp nuốt chảy dọc theo khóe miệng rơi xuống sàn.

"Nhìn cái môi l*и của cậu bị ép sưng thành cái dạng gì rồi, còn muốn bị ȶᏂασ nữa." Nghiêm Sở vừa nói vừa xoa nắn đầu hộŧ ɭε của y, Khương Từ lập tức bị làm cho hét lớn.

"Ưm ưʍ... Anh nhẹ một chút... Đừng xoa nơi đó... A a muốn bị ȶᏂασ đến sinh con!! A a..." Khương Từ luống cuống sờ bụng mình, rất sợ Nghiêm Sở thực sự đυ. đến mức sinh con ra. Côи ŧɧịt̠ vừa to vừa thô không ngừng đυ.ng miệng tử ©υиɠ, c̠úc̠ Ꮒσα phía sau bị lông ©ôи ŧɧịt̠ cứng rắn va chạm cũng biến thành đỏ ửng, hơn nữa cũng bắt đầu ngứa ngáy, c̠úc̠ Ꮒσα chưa bị ȶᏂασ sinh ra một cảm giác hư không.

"Phía sau... A a..."

"Hửm? Phía sau làm sao?" Nghiêm Sở thu tay về, phát hiện từ c̠úc̠ Ꮒσα chảy ra rất nhiều nước, liền dùng đầu ngón tay gãi gãi vào miệng đít hồng nhuận. "Cậu đã từng bị đυ. ở đây chưa?"

"Ưʍ... Không có...A a..."

Nghiêm Sở ôm lấy y nhanh chóng rút ra cắm vào, ngón tay vẫn luôn an ủi phía sau của y, ngón tay có lúc sẽ làm động tác muốn chui vào, nhưng thật ra không hề cắm vào.

"Cú© Ꮒσα cũng da^ʍ như vậy."

"A a lại đến!! Sâu hơn một chút!! Phải bị ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ chết!! A a a..."

Khương Từ bị đùa giỡn toàn thân run rẩy, hai cái lỗ da^ʍ bắt đầu nhanh chóng co rút, cắn Nghiêm Sở chảy mồ hôi ròng ròng, thanh âm cũng trở nên khàn khàn.

"Chờ tôi cùng nhau."

Sau hàng chục cú ȶᏂασ, rốt cục tại thời điểm Nghiêm Sở bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, Khương Từ cũng bị đυ. đến cao trào.

Sau khi nghỉ ngơi một hồi, Nghiêm Sở liền rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra, bế y lên giường, Chỉ bước mất bước chân, dươиɠ ѵậŧ Nghiêm Sở vừa mới phát tiết lại có xu hướng ngóc đầu dậy.

"Bẩn rồi, chắc phải tắm lại lần nữa."

Khương Từ không ngờ hắn không làm lần thứ hai, có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, vừa liếc nhìn ©ôи ŧɧịt̠ tím đó đang cương cứng.

Biết y đang nghĩ gì, Nghiêm Sở cười một tiếng:"Đội trưởng Khương còn chưa bị đυ. đủ sao."

Khương Từ lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Tôi phải đi tắm."

Sau đó đứng dậy xuống giường.

Thời điểm hai người tắm rửa sạch sẽ nằm dài trên giường, Khương Từ phát hiện Nghiêm Sở vẫn còn cương....

Sau khi tắt đèn, Khương Từ quay lưng về phía Nghiêm Sở, sờ sờ bụng của mình, ngoại trừ miệng tử ©υиɠ hôm nay bị đánh vào có hơi đau và đầṳ ѵú hơi sưng lên vì bị mυ"ŧ ... thì không có chuyện gì cả. Khương Từ duy trì tư thế này, sau một hồi cảm thấy thắt lưng hơi đau, liền trở mình trở lại, tình cờ đối mặt với Nghiêm Sở, giống như có cảm ứng vậy, hai người đồng thời mở mắt ra, trong bóng tối nhìn nhau.

"Không ngủ được?" Nghiêm Sở mở miệng.

"Ừ."

"Xem ra ȶᏂασ chưa đủ."

Khương Từ trừng mắt nhìn hắn trong bóng tối, đôi mắt to như vậy khiến hắn cảm thấy rất đáng yêu.

"Anh không phải cũng không ngủ."

"Cứng rắn có chút khó chịu, tôi đi tắm nước lạnh lần nữa." Nghiêm Sở nói xong ngồi dậy.

Quả thật với hắn mà nói, một lần là chưa đủ, nhưng cân nhắc đứa nhỏ trong bụng y, vẫn không làm lần thứ hai, nhưng Khương Từ ngủ bên cạnh hắn, trên người có mùi sữa thơm phiêu lãng trong không khí, khiến dươиɠ ѵậŧ Nghiêm Sở mãi không chịu mềm xuống, cương cứng đau đớn.

Vừa mới ngồi dậy liền bị Khương Từ kéo lại.

"Nếu không đυ. phía sau đi."

Giọng nói của Khương Từ vô cùng bình thản, nếu không phải vẻ mặt trong bóng tối của y có chút xấu hổ né tránh, Nghiêm Sở còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Thật ra phía sau Khương Từ cũng rất khó chịu, chảy ra rất nhiều nước, ngứa ngáy lại trống rỗng. Vứt đi mặt mũi cầu xin Nghiêm Sở đυ. nơi đó, nhưng lúc này hắn lại nghiến răng không đếm xỉa đến y.

"Phía sau ... Vẫn còn ngứa ..." Khương Từ cởϊ qυầи, bên trong cũng không có mặc qυầи ɭóŧ, giạng hai chân đối mặt với Nghiêm Sở.

"Đĩ điếm, không phải cậu nói c̠úc̠ Ꮒσα chưa từng bị người ȶᏂασ sao? Muốn bị tôi đυ.?"

Khương Từ do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu một cái.

Nghiêm Sở cười cười để tay hai bên hông y, từ trên cao nhìn xuống Khương Từ, đột nhiên cảm thấy bầu không khí thật tốt nên không ai muốn bật đèn. Nghiêm Sở trực tiếp đâm một ngón tay vào c̠úc̠ Ꮒσα Khương Từ, bởi vì quá chặt nên chỉ cắm được nửa ngón.

"Xem ra tôi đúng là người đàn ông đầu tiên ȶᏂασ cái lỗ da^ʍ này."