Chương 17: Cái chết
Sau khi rời khỏi phòng trọ. Cả nhóm lại tiếp tục lên đường làm nhiệm vụ của mình.
Họ vượt qua 1 khu rừng.
Suốt cả quãng đường đi có 2 người cứ nhìn chằm chằm vào Sasuke và Sakura không chớp mắt.
Đó chính là Suigetsu và Juugo.
Suigetsu nhớ lại….
Cái cảnh tượng cậu nhìn thấy sáng nay, làm cậu không thể coi thường cô gái tóc hồng kia được nữa.
“Làm cho Sasuke-kun điên đảo được thì cũng không phải loại tầm thường” – Suigetsu xoa xoa cằm, nhận xét. Quả thực là cậu chưa biết nhiều về con người của Sasuke, nhưng cậu có thể khẳng định rằng Sasuke không hề dễ yêu ai. Nói chính xác hơn là chưa từng yêu ai cho đến bây giờ.
“Cô gái đó thú vị thật đấy” – Suigetsu tự lẩm bẩm rồi phá lên cười.
Đi bên cạnh Suigetsu là Juugo.
Trông có vẻ ít nói thế thôi, chứ Juugo còn tò mò hơn cả tên đi bên cạnh nhiều.
Cậu không ngừng hỏi về vụ việc sáng nay Suigetsu nhìn thấy.
Rồi chăm chú nghe tên tóc trắng nói liến thoắn không ngừng.
Karin đi cuối nhóm. Cô ả không nói nhiều như mọi ngày nữa.
Cô ả đã nghe chuyện từ Suigetsu, nghe mọi thứ….
Khuôn mặt đanh lại, xiết chặt nắm đấm trong tay, Karin cay cú nhìn Sakura đang đi đằng trước. Cô ả nhớ lại vụ hôm qua, nghiến răng, miệng lẩm bẩm:
“Có ngày ta sẽ gϊếŧ ngươi, con nhỏ đáng ghét kia”
Còn về phần Sakura,cô cảm thấy mọi ánh mắt như đang đổ dồn về phía mình.
Cô thoáng thở dài.
Nhưng Sakura cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó quá lâu. Cô hướng mắt về phía người con trai mặc đồ đen bên cạnh. Người con trai có gương mặt đẹp hoàn hảo và vô cùng quyến rũ mà bao nhiêu cô gái mơ ước.
Vâng, người con trai đó, chính là của cô đấy.
Nụ cười hé mở trên môi Sakura …..
….như một cánh hoa anh đào.
———————-
– Đến nơi rồi!
Sasuke đột ngột dừng lại.
Tất cả đều hướng mắt về phía trước.
“Là chỗ này sao?” – Sakura thắc mắc.
Đó là 1 bãi đất rộng, xung quanh được bao bọc bởi toàn cây cối và những tảng đá lớn.
.. 1 nơi khá thuận lợi cho việc lẩn trốn và mai phục.
– Có vẻ bọn người đó đã tính cả rồi đấy chứ – Suigetsu cười khẩy. – Nhìn có vẻ chúng ta khá bất lợi rồi.
Sasuke không nói gì. Anh tập trung quan sát mọi thứ, nghe ngóng thật kĩ càng. Bản thân anh không cho phép mình sót điều gì được.
Bỗng đột nhiên, Sasuke thấy khoảng 7 cái bóng đang tiến gần đến bãi đất từ khu rừng trước mắt.
Khi chúng đã tới gần hơn, anh nhận thấy chúng đều đeo băng trán có kí hiệu làng mưa nhưng bị gạch đi. Trên tay tên đi thứ 2 có cầm cuốn giấy da màu đỏ vẫn nguyên phong ấn, có kí hiệu làng lá.
“Hóa ra cũng chỉ là nukenin?” – Sasuke nghĩ thầm.
Khi đã cảm thấy mọi thứ đã ổn, Sasuke quay ra nhìn Sakura. Anh gật đầu.
Sakura gật lại. Cô đứng ngay ngắn dậy. Nói dứt khoát:
– Đến nhiệm vụ của em rồi.
– Hãy cẩn thận. – Sasuke đáp lại.
– Vâng.
Sakura cảm thấy vui khi Sasuke quan tâm cô như thế.
Sau khi cả nhóm đã rời tìm chỗ thích hợp, Sakura mới chậm rãi bước ra.
Cô tiến đến giữa bãi đất trống, đối diện với bọn ninja.
– 1 đứa con gái ư?- 1 tên trong số chúng lên tiếng.
– Bọn Konoha coi thường chúng ta quá!- Lại 1 tên nữa tiếp lời.
Tất cả bọn chúng đều nhìn Sakura bằng con mắt….. khinh thường.
Và đối với Sakura, nó chẳng khác gì sỉ nhục cô. Cô nén cơn bực, nói bằng giọng hòa nhã nhất có thể:
– Tôi được ngài Hokage cử đến thương lượng.
– Thương lượng cái gì?- Tên có vẻ bặm trợn nhất hội lên tiếng.
– Tất nhiên là để lấy lại quyển trục.
– Nếu ta đưa thì được gì?
– Các người lấy cắp tài liệu mật của chúng tôi, đó là 1 tội cực nặng, phải xử chết. Nhưng nếu các người tự nguyện trả lại, chúng tôi sẽ tha mạng cho các người.
– Tha mạng…? – Chúng cười ồ lên – Ta đâu cần các ngươi phải tha mạng. Mà với sức của 1 con oắt như ngươi thì cũng chả đủ để gãi ngưá cho bọn ta đâu.
Rồi cuộc nói chuyện cứ thế tiếp tục.
Trong khi đó, ở đằng sau 1 phiến đá lớn. Nhóm của Sasuke cũng đang theo dõi cuộc nói chuyện 1 cách sát sao.
-Đến lượt cô đấy? – Sasuke ra lệnh.
Cô ả tóc đỏ lấy làm hậm hực. Mặt cô ta nhăn lại, hờn dỗi:
– Chỉ những lúc thế này anh mới nhớ tới em thôi hả?
Rồi Karin liếc nhìn bọn ninja bạt nhẫn, nói liến thoắn:
– Có đến 5 tên cỡ jounin đấy, chakra của chúng rất mạnh. Còn 2 tên còn lại đứng cuối cùng kia chắc là chunin thôi, không đáng ngại lắm. Tuy nhiên, vẫn nên chú ý đấy.
– Thế thôi hả? Tốt quá còn gì. – 1 tràng cười vang lên -Lâu rồi tôi chưa đánh đấm. Quả này chiến đã tay luôn. – Suigetsu từ đâu nhảy bổ lên bám vào vai Sasuke.
– Ơ, kì lạ thật…-Karin bỗng thốt lên, rồi đẩy nhẹ cặp kính.
Sasuke nghe vậy thì thoáng giật mình, anh hỏi:
– Có chuyện gì?
– Chỉ có 7 tên ninja thôi, mà tại sao có đến 8 luồng chakra?
– Luồng chakra còn lại cô cảm nhận được nó ở đâu? – Sasuke nói lớn, anh trở lên mất bình tĩnh
– Thì…. nó quanh sau lưng cô ta đó. – Karin vừa nói vừa chỉ tay vào Sakura.
” Quanh lưng Sakura ư?”
– Chết tiệt…..
Sasuke lao nhanh đến chỗ Sakura đang đứng. Vừa xông ra, anh vừa rút thanh Kusanagi rồi chuyền chidori vào nó. Anh hét:
– Đứng yên Sakura!
Sakura nghe tiếng Sasuke đằng sau, cô quay lại. Thấy Sasuke lao nhanh đến chỗ mình với 1 tốc độ kinh hoàng.
– Sasuke-kun!
Xoẹt!
Sasuke cắm thẳng thanh Kusanagi xuống đất, ngay đằng sau Sakura.
Máu tóe lên lên từ thân thanh kiếm, bắn đầy lên khuôn mặt của Sasuke. …….Anh mỉm cười thỏa mãn.
– Cái gì vậy Sasuke-kun, tai sau trên thanh kiếm lại có máu?- Sakura hốt hoảng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
Sasuke chưa kịp giải thích thì có 1 làn khói tụ lại chỗ có máu của thanh Kusanagi. Làn khói đó cứ dần đặc lại cho đến khi hiện hẳn nguyên hình.
Đó là 1 tên bạt nhẫn làng mưa. Hắn đã bị thanh Kusanagi gϊếŧ chết.
– Hắn tàng hình. – Sasuke đứng dậy, nói với Sakura. – Và định gϊếŧ em.
Rồi sau đó….
Ném con mắt đầy tà khí đến 7 tên ninja còn lại. Sasuke nói to, đủ để 3 người còn lại trong nhóm nghe thấy:
– Không thương lượng gì nữa. Xử chúng thôi.
– Ha ha! Cuối cùng cũng bắt đầu rồi! – Suigetsu hí hửng. Cùng Juugo và Karin lao tới.
Cuộc chiến bắt đầu nổ ra.
Đa phần tất cả bọn chúng đều nhằm vào Sasuke vì sức mạnh khủng khϊếp của anh. Những tên còn lại thì chia nhau ra để đối phó với 4 người là Sakura, Suigetsu, Juugo và Karin.
Đúng như lời Karin nói, chúng chẳng đơn giản tí nào. Chakra của chúng tuy không mạnh, nhưng cực kì kì quái.
Tên thì biến được thành dạng khác, tên thì phóng được gai từ khắp cơ thể, tên thì kéo dãn được mọi bộ phận trên cơ thể…..
Đặc biệt, 1 trong 3 tên đấu với Sasuke- tên cầm cuốn giấy da, là nguy hiểm hơn hẳn.
Hắn dùng chính chakra của bản thân để truyền vào bàn tay mình. Bàn tay đó cứ chạm vào đâu, thì chỗ đó đều bất động trong giây lát rồi hóa thành tro bụi.
Hắn toan chạm vào Sasuke, nhưng Sasuke đã dùng thể thuật đã văng hắn ra xa, văng cả cuốn giấy.
– Khỉ thật! – Hắn lồm cồm bò dậy, run rẩy. – Tên khốn kia làm nát lục phủ ngũ tạng của ta rồi.
Hắn định chạy ra chỗ Sasuke thì bỗng đột nhiên bắt gặp ngay Karin và Sakura đang chiến đấu ở ngay đó. Và cả 2 có vẻ như không hề biết hắn đang ở ngay gần mình.
– Mà khoan…- Hắn dừng lại
– Gϊếŧ bọn râu ria này trước đã nhỉ? – Hắn cười ranh mãnh, rồi lao tới chỗ Karin.
Khi Karin biết mình bị tấn công từ sau thì hắn đã ở gần sát. Cô ả lúng túng cực độ.
Nhìn thấy Sakura đang ở ngay gần đó, cộng thêm sự thù hằn trong lòng.
Cô ả đã lôi Sakura tới…..
… rồi lấy Sakura làm vật thế mạng cho mình.
Hắn đã tới nơi và tấn công vào Sakura….
Sakura gần như đã chết……
nếu Sasuke không đến đó kịp thời.
Sasuke lấy thân mình che chắn cho Sakura. Bàn tay tên bạt nhẫn xượt nhẹ qua lưng anh.
Tức giận, bật Mangekyou Sharingan lên, Sasuke nhìn vào tất cả 7 tên bạt nhẫn:
– Amaterasu!
Ngọn lửa đen hiện ra, thiêu cháy cả 7 ninja bạt nhẫn trong chớp mắt.
– Kết thúc rồi…..
Nhặt cuốn giấy da lên, Sasuke bước đến chỗ Sakura. Bỗng đột nhiên, anh cảm thấy cơ thể mình đau nhói. Anh khụy xuống, chân không đứng vững được nữa.
Thấy Sasuke như vậy, tất cả mọi người đều chạy đến.
– Anh sao thế Sasuke-kun? – Sakura đỡ lấy vai của Sasuke.
– Cơ thể anh…..
Một dòng máu trào ra từ trong miệng Sasuke.
Đau đớn!
2 hàng nước mắt Sakura chảy ra, cô không giữ được bình tĩnh nữa:
– Đừng, đừng như thế Sasuke-kun? – Cô hoang mang, lấy tay không ngừng lau máu trên miệng Sasuke. – Đừng dọa em mà.
– Tên nukenin đó…. hắn…. đã chạm vào anh. – Sasuke nặng nhọc nói trong đau đớn- Chakra của hắn….hủy hoại mọi thứ….khi…. hắn chạm vào.
Sakura khóc nấc. Cô đặt Sasuke xuống, cố gắng dùng y thuật vào người anh.
– Em không để điều đó xảy ra đâu. Không bao giờ.
Nhìn thấy Sasuke….
Karin xông đến…
Cô ả chìa cánhtay mình ra trước mắt Sasuke, khẩn khoản cầu xin trong sợ hãi:
– Sasuke, cắn vào tay em.
Bốp!
Sasuke dùng hết sức lực còn lại của mình đánh Karin, khiến cho cô ta văng ra. Nhìn Karin bằng đôi mắt đầy căm hận, Sasuke nói:
– Ngươi, ngươi…. là 1 đứa đàn bà độc á. Ngươi định… gϊếŧ Sakura ….của ta ư? Ta… căn …hận ngươi. Cút đi… Nếu không… ta sẽ băm vằm ngươi…ra đấy.
Một dòng máu lại trào ra từ miệng Sasuke 1 lần nữa.
Anh nhắm mắt…
không còn biết gì nữa.
Sakura gào lên tuyệt vọng. Cô vẫn không ngừng dùng y thuật lên sasuke. Cô làm mọi thứ, tất cả mọi thứ cô biết….
Nhưng…
Sasuke…
trái tim anh ấy…..
đã không còn đập nữa.