Chương 1: Niềm vui nơi giảng đường
5h15 sáng My tỉnh dậy bởi tiếng chuông đồng hồ. Cảm giác vừa trải qua mộtgiấc ngủ không được trọn vẹn. Vẻ mệt mỏi hiển hiện trên khuôn mặt. Vươn vai bước xuống cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ để đến trường.
Quãng đường từ nhà đến trường Cao Đẳng Sư Phạm dài hơn 20km.
My nghĩ bụng: "thật thiệt thòi cho những đứa nhà xa như mình". ("_")
Hàng ngày vẫn vậy. Vẫn cuộc hành trình từ nhà tới trường, từ trường về nhà. Công việc lặp đi lặp lại một cách tuần hoàn.
Lật trang sách vẫn còn nguyên tấm bảng điểm, Cô cầm lên và xem lại thành tích học tập của mình trong năm học vừa qua, trong lòng bỗng tràn ngập niềm vui với những con số đẹp lung linh đã được làm tròn, kì này vẫn phải quyết tâm giành học bổng thôi!! Nghĩ vậy Cô không còn cái cảm giác chán nản vì phải dậy sớm và đi học xa nhà nữa, và nhanh chân bước ra điểm xe bus.
Cảnh vật lùi xa dần khi chiếc xe 52 bắt đầu chuyển bánh, sự vắng vẻ và không gian tĩnh mịch bao trùm lên khắp quãng đường đi, tiếng lá cây xào xạc, xen lẫn tiếng gió vi vu mang theo cái lành lạnh của buổi sáng thổi vào cửa kính xe bus. Mùa đông đã sang được môt ngày rồi mà, thỉnh thoảng những cơn gió thổi vào cũng làm cho cô rùng mình. Trong khi chiếc áo khoác mỏng và chiếc khăn màu hồng vẫn không đủ để che đỡ cái giá lạnh đầu mùa.
Đến lớp học người đâu tiên My gặp là Quân một chàng trai đến từ quê hương Phú Thọ, đang học khoa toán năm thứ hai. Tuy Quân là một sinh viên khoa toán nhưng anh lại tỏ ra rất năng động và nó thể hiện trong khả năng nói chuyện. Với tính cách đầy vẻ lãng mạn. Quân có tiếng đàn guitar rất hay và lôi cuốn khiến các bạn sinh viên cùng trang lứa vô cùng quý mến.
Với cái nhìn thoáng qua cô nhanh chân bước vào lớp. Còn Quân thì đứng lặng một hồi, có lẽ vì cái vẻ thánh thiện và nét duyên trên khuôn mặt ấy mà khiến anh còn đứng đó và chỉ giật mình khi có tiếng chuông vào lớp.
Hôm nay là ngày sinh nhật Trang đứa bạn thân của My và cũng chỉ còn một tháng nữa là đến ngày giáng sinh rồi. Mùa đông năm nay thật là ấm áp. Ấm ở trong cái cảm nhận của mỗi người. Sự quan tâm và tình bạn. Đặc biệt là những cô bạn thân thường xuyên chia sẻ chuyện vui buồn trong cuộc sống. Hay những điều nhỏ nhặt nhất, những câu nói và trò đùa tai quái của những nữ sinh này đều mang đậm những nét hồn nhiên trong sáng của tuổi học trò.
"sáng nay tan học về em có bận gì không. Mình đi ăn kem nhé” một lời mời qua tin nhắn điện thoại. Ăn kem vào mùa đông quả là một ý tưởng tuyệt vời đúng với sở thích của My. Và có lẽ cũng rất nhiều người cùng sở thích với cô. "Nên ăn kem ở đâu bây giờ” đang miên man suy nghĩ. Bỗng bàn tay ai đó giật điện thoại...
Không đùa đâu đấy...Con kia!!!
Mày có chuyện gì mà vui thế? Trang hỏi (>_