Chương 2: Tình yêu người quỷ chưa xong 18. Cấm bản

Chương 2: Tình yêu người quỷ chưa xong 18. Cấm bản

Tác giả: Tây Linh Mặc- Edit: Luly Star

Sắc trời đã tối, đám người vô cùng mệt mỏi, lần lượt chạy lên lầu.

May mà cho dù là đám người hướng đến mạo hiểm nhưng vẫn là điều tra, từng người phòng bị nguồn sáng, chuẩn bị đầy đủ, bóng đèn nổ cũng không ảnh hưởng đến việc chiếu sáng.

Từ cầu thang hướng lên trên tầng một, tay vịn là gỗ thô, trên cầu thang trải thảm đỏ dày nặng, khi đi trên bề mặt gần như không có âm thanh.

Vách tường hành lang cũng là màu đỏ ám trầm, phần trên treo một chùm tranh chân dung lớn nhỏ không giống nhau, có một người, cũng có hai người, ý cười dịu dàng, nhưng trong có ánh sáng mờ, thoạt nhìn có phần âm trầm không giải thích được.

“Vị này chính là dì nhỏ của tôi, kỳ thật bà ấy là biểu dì tôi, hai nhà chúng tôi không đặc biệt thân thiết, chỉ là tôi đền bù tiết học cho con gái bà ấy, liền có chút qua lại.”

“Biểu dì của tôi điều kiện trong nhà đặc biệt tốt, là con gái một, nuông chiều từ nhỏ lớn lên. Ông ngoại bà ấy là chuyên gia tranh sơn dầu, bà ấy từ nhỏ đến lớn vào mỗi năm sinh nhật đều sẽ vì bà vẽ một bức tranh sơn dầu. Mấy bức nơi này là vài giai đoạn cuộc đời quan trọng nhất của bà ấy, mười tuổi, 18 tuổi, kết hôn, sinh con.”

Nữ sinh viên Miêu Toa vừa đi vừa một bên giới thiệu.

Cũng bởi vì có cô ở đây, những người khác có thể hiểu biết càng nhiều thông tin.

Hạ Thực Tinh cầm ngọn nến trong tay, ngọn lửa như hạt đậu, từ dưới hướng lên chiếu vào trên mặt nhân vật trong tranh sơn dầu, mang theo một cổ cảm giác u ám quỷ dị.

“Có…… Có người…… Chớp chớp mắt đôi mắt!” Béo Trù Tử khẩn trương co lại ở phía sau Hạ Thực Tinh, sợ tới mức bắt đầu nói lắp, dùng ngón tay chỉ vào bức tranh trên đỉnh đầu của Hạ Thực Tinh, chính mình lẻn đến dựa gần lan can bên kia.

Người trong tranh sơn dầu nháy mắt?

Hạ Thực Tinh trong tay cầm ngọn nến nâng lên, lại nhìn lên trên, hình ảnh vẫn như cũ bất động, cái gì cũng không có.

Hạ Thực Tinh nhìn vào đôi mắt vô cơ* của nhân vật, không nháy mắt nhìn chằm chằm xem.

“A! Ai sờ tôi!” Tuyết Hoa Tô đột nhiên thét chói tai một tiếng.

Cô hét xong liền phản ứng lại, bởi vì cô vừa mới trốn ở phía dưới cái bàn, sau khi đi ra phản ứng chậm chạp, lúc này đi ở phía sau cùng.

“Cô cô…… Cô sau sau phía sau……” Đầu bếp mập quay đầu một cái, nhìn sau lưng Tuyết Hoa Tô, nói lắp càng nghiêm trọng.

“Bức tranh có quỷ!” Miêu Toa dùng di động trong tay chiếu sáng, hướng về phía sau Tuyết Hoa Tô vừa lúc liền thấy một bóng đen nhanh chóng vụt về bên trong bức tranh.

Đám người đồng thời quay đầu sau khi chú ý Tuyết Hoa Tô, đèn pin, điện thoại, ngọn nến toàn bộ ánh sáng hướng về cầu thang phía dưới sau khi chiếu sáng lên phía sau Tuyết Hoa Tô, nơi ánh sáng chiếu không tới, tranh sơn dầu ở trên tường vặn vẹo.

Hạ Thực Tinh cách tranh sơn dầu gần nhất, cậu quay đầu chú ý trong nháy mắt, nữ nhân bên trong tranh sơn dầu trên vách tường gần cậu nhất còn sống, liền vươn tay hướng về Hạ Thực Tinh kéo qua.

Hạ Thực Tinh cũng không quay đầu lại, vững vàng duỗi tay bắt lấy tay nữ nhân trong tranh, quay đầu cười xán lạn: “Ô, mỹ nữ!”

Bức tranh sơn dầu này được vẽ vừa lúc nữ chủ nhân ngôi nhà kết hôn, mặc hỷ phục đỏ thẫm truyền thống, vốn là nhan sắc vui mừng cát lợi, tới khi hình ảnh nữ quỷ từ tranh sơn dầu vươn tay ra, trở nên vô cùng đáng sợ.

Nữ quỷ toàn thân màu đỏ của thuốc màu trên tranh sơn dầu lại không ngừng chảy xuống dưới, thoạt nhìn giống như vừa mới bị lột da, khắp người chảy máu, nhiễm hồng tay Hạ Thực Tinh, theo cổ tay áo của cậu nhỏ giọt trên mặt đất.

Hình ảnh này vô cùng thấm người, Hạ Thực Tinh bình tĩnh cố tình bắt lấy hai tay nữ quỷ, nhẹ nhàng đem hai cánh tay kia dường như không có xương làm thành nút thắt: “Mỹ nữ, hiện tại bất tiện, buổi tối một mình tới tìm tôi đi ~”

Những người khác:……

Người trong tranh phẫn nộ mà liếc mắt trắng Hạ Thực Tinh một cái, vù một cái lấy tay thu trở về. Cánh tay kết thành một vật hình tròn, suy nghĩ giãy giụa cởi bỏ, thuốc màu không ngừng mà chảy xuống dưới.

“Tôi trói. Kỹ thuật trói càng ngày càng tốt.” Hạ Thực Tinh thưởng thức nút thắt chính mình làm, ánh mắt lướt qua trên mặt tranh sơn dầu khác, “Hoan nghênh các vị mỹ nữ tới trải nghiệm.”

Nữ quỷ:……

Nữ quỷ ánh mắt phẫn nộ, bình tĩnh tiếp tục đi lên lầu, lúc này đây, không còn nữ quỷ quấy rầy.

Mãi cho đến đi qua cầu thang, sau một lúc lâu trầm mặc mọi người rốt cuộc nhịn không được, nhất là Lữ Dật Phi sôi nổi nhịn không được hỏi: “Anh, không sợ sao?”

“Sợ?” Hạ Thực Tinh lại lần nữa nâng ngọn nến lên, dùng ánh nến chiếu vào trên mặt tranh chân dung, lộ ra mặt đẹp mỹ mạo kia, “Nhϊếp Tiểu Thiến* đẹp không? Ninh Thái Thần* có nghĩ đến?”

Lữ Dật Phi Ấn Đại Sâm mấy người đàn ông ý vị sâu xa khà khà nở nụ cười, ngay cả Béo Trù Tử cũng đã quên sợ hãi, nhìn mỹ nữ trên tranh sơn dầu nuốt nước miếng.

“Chính là quỷ thật đó……” Tuyết Hoa Tô thiếu chút nữa bị túm vào tranh trong lòng vẫn còn sợ hãi, khi đi tránh bức tranh khoảng cách rất xa.

Hạ Thực Tinh: “Ngộ nhỡ là người khác giả mạo quỷ, chẳng phải là bị chiếm tiện nghi sao?”

Tuyết Hoa Tô sửng sốt, ánh mắt đột nhiên cảnh giác lên, che ngực lại, tầm mắt hoài nghi đầu hướng về mấy người đàn ông ở đây.

“Cũng phải.”

Hạ Thực Tinh: “Quỷ lúc còn sống cũng là người, không chuẩn là con quỷ sắc, rình coi cô, đối với cô giở trò……”

“Chọc ư……”

“Nếu là đem cô làm chết, sau khi chết cô biến thành quỷ cũng bị chiếm đoạt……”

Tuyết Hoa Tô nháy mắt lửa giận dũng khí bậc lửa chi hỏa, nắm chặt tay nhiệt huyết sôi trào: “Lão nương làm chết hắn!”

Hạ Thực Tinh: “Đúng rồi đó.”

Nam sinh viên Lữ Dật Phi giọng nói u oán: “Ca ca, anh như thế nào mà không an ủi chúng tôi? Trọng nữ khinh nam?”

“Làm sao có thể.” Hạ Thực Tinh vươn một tay hướng bức tường ở phía sau Lữ Dật Phi, thuận tiện ấn đầu nữ nhân kia đang chuẩn bị di chuyển ra phía sau Lữ Dật Phi, thoạt nhìn giống như là chống tay vào bức tường phía sau Lữ Dật Phi.

Lữ Dật Phi đột nhiên không kịp phòng ngừa bị một người đàn ông to lớn dựa tường, đôi mắt trừng đến nổi giống như chuông đồng ~

“Buổi tối sợ hãi sao, muốn ca ca bên người bảo hộ không?”

Lữ Dật Phi lúc này mới phát hiện, vị bác sĩ tuấn mỹ văn nhã này thoạt nhìn gầy, đứng chung một chỗ thế nhưng so 1m78 của cậu còn muốn cao hơn một cái đầu, hơn nữa cảm giác áp bách cực mạnh.

Lữ Dật Phi cười gượng: “Vẫn là không thể, chúng ta vẫn nên tiếp tục làm huynh đệ.”

“Đáng tiếc, tôi còn mang theo rất nhiều nến.”

Lữ Dật Phi:!!!

Hạ Thực Tinh nháy mắt ái muội hướng về cậu ta, Lữ Dật Phi xấu hổ cười, chạy nhanh kéo xa khoảng cách.

“Tầng hai chỉ có bốn phòng, tầng trên hẳn là còn, ai ở tầng hai ai ở tầng ba?” Áo mưa phóng viên vẫn luôn mang theo tâm tư tìm kiếm tư liệu sống, đi trước mặt.

“Nói trước, tôi ở tầng ba!”

Hạ Thực Tinh nghĩ đến mục đích của phóng viên tới biệt thự này, tâm niệm vừa động: “Tầng hai, có phải là phòng ngủ chính?”

“Đúng vậy, cậu cũng biết, tôi vẫn luôn nghi ngờ cái chết của bọn họ, tôi cũng không dám ngủ phòng ngủ chính…… “

Hạ Thực Tinh đánh gãy lời nói của áo mưa phóng viên: “Anh câm miệng, anh nói thêm gì nữa liền cho đi ngủ ở phòng ngủ chính.”

Tiếp tục đi, mọi người đều không dám ở tầng hai.

Bởi vì sợ hãi, hai nữ sinh Tuyết Hoa Tô Miêu Toa ở cùng nhau, đi theo áo mưa phóng viên lên tầng ba. Béo Trù Tử sợ tới mức cũng đuổi kịp lên tầng ba, yếu đuối thỉnh cầu muốn cùng áo mưa phóng viên ở chung, người đồng ý.

Tổ ba người mạo hiểm, Hạ Thực Tinh, Lữ Dật Phi, Ấn Đại Sâm, đều có mục đích riêng, chẳng những ở tại tầng hai, mà còn tách ra ở riêng.

Hạ Thực Tinh không chút khách khí chiếm phòng ngủ chính lớn nhất, bị hoài nghi có khả năng là nơi chủ nhà tử vong nhất, đối với hành động này của cậu, hai người khác không hề có sự bất mãn.

Rốt cuộc, căn phòng lớn nhất có thể là nơi nguy hiểm nhất.

Trong phòng đen như mực, im ắng, cửa sổ mở tung ra, gió thổi loảng xoảng. Bức màn trắng ở trong gió phiêu đãng, âm trầm không giải thích được giống u linh.

Hạ Thực Tinh giơ ngọn nến, vừa mới đi vào phòng, cửa phòng ngủ chính ở sau người phịch một tiếng đóng lại.

Mà cùng lúc đó, ngọn nến trong tay cậu cũng bị một trận gió đêm thổi tắt.

Âm thanh cửa sổ loảng xoảng càng lớn hơn nữa, dường như có rất nhiều người chen chúc, không ngừng tiến vào, tiến vào.

Hạ Thực Tinh rũ mắt nhìn ngọn nến tắt, có một làn khói trắng dài bay lên trên bấc đèn*, lại không phải từ từ lên trời, mà là lắc lư, bị thổi bay theo mọi hướng.

Dường như, có rất nhiều người đang ở xung quanh ngọn nến, làn khói trắng lưu động theo từng luồn hơi thở khi thở.

Hạ Thực Tinh đặt ngọn nến xuống, đổi thành điện thoại chiếu sáng, vui vẻ thoải mái đi vào phòng tắm trong phòng tắm gội, thái độ tiêu sái tự nhiên như đang ở homestay bên ngoài.

Cậu mở nước điều chỉnh thử một phen, là nước lạnh, không có nước ấm.

Vào mùa hè, tắm nước lạnh cũng không sao, những mỏi mệt trong ngày bị dòng nước cuốn trôi, cả người thoải mái dễ chịu.

Đột nhiên, Hạ Thực Tinh nghe loáng thoáng được tiếng khóc trẻ con, từ sau lưng cậu truyền đến.

Cậu lập tức chộp điện thoại đặt trên kệ xà phòng chiếu vào trên vách tường phía sau.

Trên vách tường sứ trắng, lúc này đầy dấu tay màu đỏ, nho nhỏ, kích cỡ kia cũng chỉ có trẻ con có được.

Dấu tay máu dày đặc, ba mặt tường với trên cửa gần như đều có, ngay cả trên trần nhà cũng vậy.

Hạ Thực Tinh giơ vòi sen cọ rửa, dấu tay máu bị nước trôi chảy xuống, máu loãng chảy khắp sàn.

Hạ Thực Tinh hít hít mũi, đột nhiên vươn tay liếʍ nước trên ngón tay, sau đó lại dùng ngón tay chạm vào trên tường dính một chút vết máu.

“Chậc.”

Hạ Thực Tinh cười nhạt một tiếng, bình tĩnh rửa sạch tay, mặc quần áo, ra khỏi phòng tắm.

Điện thoại bị coi như đèn pin, màn hình vẫn luôn đen, khi cậu mới vừa ngồi trên giường, điện thoại màn hình đen tự động sáng lên, một phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện.

Hình ảnh trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng quen thuộc, một người đưa lưng về phía ống kính, đang ngồi ở mép giường, cúi đầu chơi điện thoại, điện thoại phát sáng yếu ớt, chiếu vào trên cổ và cằm hắn.

Đây chẳng phải là mình sao?

Trang phục giống nhau, kiểu tóc giống nhau, còn có thân hình giống nhau.

Tên phòng phát sóng trực tiếp là “Ngôi sao tận thế vô hạn tuyển chọn thi đấu 6 phòng phát sóng trực tiếp tuyển thủ số 1”.

Số 1, những tuyển thủ khác không biết, nhưng bản thân Hạ Thực Tinh biết, cậu là người đầu tiên bước vào cái gọi là Nhạc Viên Huyễn Tưởng này.

Phòng phát sóng trực tiếp không ngừng xoát ra làn đạn rơi xuống.

【 Mỹ nam ra khỏi bồn tắm! Ta có thể! 】

【 Tiểu ca ca thật là đẹp mắt, 23333~】

【 Hì hì, muốn cùng tiểu ca ca tiếp xúc thân mật……】

【 Tiểu ca ca mau đi chết, giường ngủ của ta đều đã chuẩn bị tốt dành cho ngươi! 】

【 Làm như người khác dường như không có quan tài, tiểu ca ca tới nhà của ta, nhà ta là mộ địa độc lập, rộng rãi hơn nhiều so với nghĩa địa công cộng lầu trên ~】

Hạ Thực Tinh nghiêm tú quan sát hình ảnh, quan sát tất cả đồ đạc và chi tiết trong phòng.

Đột nhiên, cậu nhìn thấy trong phòng phát sóng trực tiếp, sau lưng mình, có một bóng đen đang vặn vẹo.

Cái bóng nằm trên khăn trải giường, đột ngột đứng lên, cao qua đỉnh đầu cậu, cuối xuống, vươn hai tay, bóp cổ cậu!

Hạ Thực Tinh cũng không quay đầu lại, vươn tay ra sau, một tay bắt lấy cái bóng hung ác ném về phía trước, một ngã!

Hai ngã!

Ba ngã!

Trong nháy mắt, động tác của cậu như người khổng lồ xanh quăng ngã Loki*, động tác lưu loát soái khí, tràn trề vui sướиɠ khi quăng.

Cái bóng nhẹ nhàng bay, trên tay dường như cầm một người giấy, nhưng cho dù là người giấy, sau khi bị ném bảy tám lần tàn nhẫn như vậy, cũng sẽ rơi xơ xác, hết sức đáng thương.

“Bắt được cô rồi.” Sau khi cái bóng không thể động đậy xụi lơ trên mặt đất, Hạ Thực Tinh giọng nói ôn nhu, “Thật là một con quỷ thành thật đáng tin cậy, nói buổi tối tới liền buổi tối tới.”

“Đến đây đi, tôi đã chuẩn bị tốt.”

Bóng quỷ:???

Hạ Thực Tinh vẫn như cũ bắt lấy cái bóng không buông tay, chính mình dùng một tay tháo dây thắt lưng, vừa giật, vừa kéo.

“Chúng ta làm một cảnh tuồng xuất sắc tặng cho các bằng hữu phòng phát sóng trực tiếp, tình yêu người quỷ chưa xong 18. Cấm bản!”

==============

Chú thích:

*Vô cơ (无机): Hợp chất vô cơ là những hợp chất hóa học không có mặt nguyên tử cacbon, ngoại trừ khí CO, khí CO₂, axit H₂CO₃ và các muối cacbonat, hidrocacbonat và các carbide kim loại. Chúng thường được xem là kết quả của sự tổng hợp từ các quá trình địa chất, trong khi hợp chất hữu cơ thường liên quan đến các quá trình sinh học.

*Nhϊếp Tiểu Thiện (聂小倩);*Ninh Thái Thần (宁采臣): Cả hai nhân vật này đều là nhân vật chính trong phim "Thiếu nữ u hồn". Mọi người muốn biết thêm thì có thể lên Gg hoặc là coi phim nha.

*Bấc đèn (灯芯): là tim đèn có trong cây đèn dầu, nến. Trong truyện đang chỉ tim đèn của cây nến.

*Loki: Nhân vật trong phim "Loki". Phim phát triển nội dung sau các sự kiện xảy ra trong "Avengers: Hồi kết".