Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cảnh Báo! Người Chơi Nguy Hiểm Xâm Lấn

Chương 1: Khẩu khẩu khẩu Huyễn Tưởng Nhạc Viên

Chương Tiếp »
Quyển 1: Huyễn Tưởng Nhạc Viên

Chương 1.

- ----

Đây cũng không phải thắng địa nghỉ phép tốt đẹp gì.

Tuy phong cảnh của biệt thự bên hồ không tồi, biệt thự cũng rất gọn gàng sạch sẽ, các chi tiết trang trí cũng rất ấm áp, dường như chủ nhà là một người rất yêu đời.

Nhưng mà dù cho ai bước vào biệt thự, uống một ly nước liền trúng độc hộc máu, đều sẽ cảm thấy rất xui xẻo.

"Đại Sâm, anh không sao chứ?" Thiếu nữ tóc quăn mặc váy công chúa màu hồng nhạt sốt ruột nhìn thanh niên trúng độc, cô muốn duỗi tay ra giúp, lại sợ bị chất nôn của hắn bắn lên trên người, liền đứng một bên nhìn sốt ruột lo lắng.

"Chẳng lẽ trong nước có độc?"

Người đàn ông trung niên mập mạp lộ ra vẻ ngờ vực "Thật hay giả mà khoa trương vậy? Các người đang chơi khăm đúng không?"

Trước mặt Ấn Đại Sâm là gậy selfie và di động gắn camera, người đàn ông trung niên tuy rằng không hiểu, nhưng cũng nhìn thấy trên internet nhiều người vừa đi trên đường vừa sử dụng trang bị quay chụp bên người, không khỏi nghi ngờ.

"Có chơi khăm cũng là chơi khăm người khác, nào có việc tự chơi khăm chính mình bao giờ." Thiếu nữ tóc quăn trừng mắt nhìn người đàn ông trung niên, rồi nhìn thấy người mặc áo blouse trắng đứng ở cửa đang nhìn xung quanh, liền mở miệng kêu:

"Này, bác sĩ, vị bác sĩ đứng ở cửa kia, anh có thể khám cho anh ấy không?"

"Xin lỗi, không thể."

"Tại sao lại có loại bác sĩ như thế này chứ!" Thiếu nữ tóc quăn không vui, giọng điệu liền tỏ vẻ khó chịu.

Hạ Thực Tinh đeo găng tay màu trắng lên tay, đẩy đẩy mắt kính gọng vàng trên mũi, ôn tồn lễ độ mà cười nói: "Tôi là bác sĩ của bệnh viện tâm thần, vả lại tôi không nghĩ rằng anh ta muốn được tôi khám cho đâu."

Thiếu nữ tóc quăn ngậm miệng không trả lời, Ấn Đại Sâm vội vàng kéo nàng lại "Khụ, không có việc gì, sau khi nôn ra tôi cảm thấy dễ chịu hơn rồi."

Nhìn thanh niên còn không ngừng nôn khan, nước vàng trong dạ dày đều nôn ra, bộ dáng trông rất khó chịu, người đàn ông trung niên mập mạp không khỏi có chút ân cần nhắc nhở một câu: "Sữa bò có thể giải độc, cô có thể tìm thử trong tủ lạnh, sữa chưa mở hẳn là không có vấn đề gì."

"Cảm ơn!" Thiếu nữ tóc quăn vội vàng nói lời cảm ơn rồi ngay lập tức đi đến tủ lạnh.

Trong nháy mắt thiếu nữ kéo cửa tủ lạnh ra, một vật thể tròn tròn mập mập rơi ra từ bên trong, lăn lộc cộc lộc cộc trên mặt đất một vòng.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn nơi toả ra mùi máu tanh nồng nặc trong không khí, sau đó là một loạt thanh âm nôn khan vang lên.

Trong tủ lạnh không có đồ ăn, chỉ có một màu đỏ kinh khủng của máu.

Bên trong là tay chân đầm đìa máu được sắp xếp gọn gàng, rõ ràng là thi thể con người, hơn nữa máu vẫn còn chảy, xem ra là được bỏ vào cách đây không lâu.

Vật tròn kia lăn một vòng, lăn tới chân Hạ Thực Tinh thì dừng lại, vừa lúc mặt hướng lên trên.

Hạ Thực Tinh cúi đầu, liền đối diện với hai con mắt, chủ nhân cái đầu chết không nhắm mắt, đôi mắt sớm đã vô thần nhìn chằm chằm Hạ Thực Tinh.

"Tôi đã làm mắt hai mí nhưng tay nghề bác sĩ không tốt nên chẳng làm tôi đẹp chút nào hết á."

Những người khác không bình tĩnh như hắn, người đàn ông trung niên mập mạp phát huy tốc độ cực hạn, vèo một cái đã chạy tới cửa phòng bếp, cách những người khác rất xa.

Hạ Thực Tinh liếc nhìn thoáng qua, nhìn thấy đối phương mặt mũi trắng bệt, khuôn mặt tròn trĩnh chảy đầy mồ hôi.

Người cùng với thiếu nữ tóc quăn vào nhà - Ấn Đại Sâm ngay lập tức hét lên: "Tuyết Hoa Tô ngươi rốt cuộc là người hay là quỷ?"

Tuyết Hoa Tô?

Nghe tên này cảm thấy rất muốn ăn a.

Hạ Thực Tinh một bên nghĩ ngợi, một bên đánh giá cái đầu người bên chân lần nữa.

Cái đầu lăn xuống đất kia, rõ ràng giống y đúc bộ dạng của thiếu nữ vừa mới mở cửa tủ lạnh.

Một chết, một sống, rốt cuộc ai mới là thật?

"Không phải tôi, tôi thật sự không phải là quỷ, tôi là người! Tôi cũng không biết tại sao lại như vậy......" Tuyết Hoa Tô lúc đầu bị dọa không nhẹ, hiện tại lại bị bạn của mình hoài nghi, rất mau liền khóc.

"Bình tĩnh một chút, có thể là chị em song sinh thất lạc nhiều năm đó." Hạ Thực Tinh đã thấy qua nhiều thi thể, vào lúc này là người duy nhất nhìn thấy thi thể mà không nôn cũng không bị dọa chạy.

Tuyết Hoa Tô tức giận nói: "Tôi là con gái một, ở đâu ra chị em song sinh!"

Hạ Thực Tinh không để ý nàng, mở hộp y tế mang theo bên người ra, lấy một cây dao ra, cúi người xuống, ngay tại đây dùng dao... Cạy hộp sọ người ra.

"Giả."

Khi thấy xương sọ dễ dàng bị cắt ra, Hạ Thực Tinh liền biết là giả. Mở hộp sọ ra, bên trong vậy mà lại có hơi nóng và mùi hương tỏa ra.

Hạ Thực Tinh 'ồ' nhẹ một tiếng, đột nhiên cười: "Ta thường xuyên mắng người khác trong đầu chứa tào phớ(1), không nghĩ tới lại có người làm ra loại đồ vật như vậy, quả thật là có ý sáng tạo."

(1) Tào phớ:

Màu trắng là tào phớ, màu đỏ chính là huyết vịt, hơi nóng bay lên, mùi hương mê người.

Hạ Thực Tinh dùng dao múc một miếng đầu tiên, nhìn về phía ba người đang trợn mắt há mồm: "Còn nóng này, muốn ăn không?"

Ba người đồng thời lắc đầu, người này so với người khác biên độ lắc còn lớn hơn.

Ấn Đại Sâm đột nhiên nhớ tới gì đó, chỉ vào con dao Hạ Thực Tinh dùng để cạy hộp sọ: "Từ từ, ngươi không bác sĩ tâm thần sao?"

Bác sĩ tâm thần vì cái gì lại mang theo dao phẫu thuật?

Mồ hôi lạnh trên trán của người đàn ông trung niên mập mạp càng lúc càng nhiều, yếu ớt nói: "Đó không phải là dao phẫu thuật, là dao gϊếŧ heo."

Trong mắt Hạ Thực Tinh đột nhiên hiện lên sự lo buồn rầu rĩ, thở ngắn than dài mà nói: "Là dùng để phòng thân, ai kêu mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân bây giờ rất căng thẳng chứ."

"Cũng đúng." Thiếu nữ tóc quăn - Tuyết Hoa Tô nhỏ giọng nói: "Quan hệ bác sĩ và bệnh nhân trong bệnh viện các ngươi hẳn là càng căng thẳng hơn đi."

"Đúng vậy, nhưng mà họ thích xem ta chơi dao nhỏ nhất, ta chỉ cần chơi dao nhỏ là họ sẽ nghe lời liền đó." Hạ Thực Tinh mỉm cười mi mắt cong cong, ba ngươi nhìn chằm chằm năm ngón tay của hắn xoay tròn dao gϊếŧ heo một cách linh hoạt, đồng thời run rẩy.

Chắc chắn không phải kề ở cổ hay ở trên đầu người khác chơi dao nhỏ sao?

Mưa càng lúc càng lớn, dần dần làm tầm mắt trở nên mơ hồ.

Mặt Trời đã lặn xuống, chân trời miễn cưỡng có ít ánh sáng xám xịt.

Hạ Thực Tinh đột nhiên quay đầu nhìn về phía ngoài cửa, hắn nghe được tiếng bước chân đang tiến gần đến.

Quả nhiên, có một người mặc áo mưa chạy ra từ trong màn mưa, lúc vào cửa còn chưa kịp cởϊ áσ mưa, liền nhìn cái đầu người bên chân Hạ Thực Tinh, hưng phấn: "Tình huống như thế nào? Hiện trường gây án?"

Hạ Thực Tinh đang nửa ngồi xổm nhiệt tình hiếu khách đem cái đầu người đẩy qua bên vị khách kia: "Mao huyết vượng(2), có đói bụng không, muốn ăn không?"

(2) Mao huyết vượng:

Hạ Thực Tinh rõ ràng nhìn thấy, cái đầu người giả kia trợn trắng mắt hung tợn nhìn hắn.

Tay Hạ Thực Tinh lặng lẽ đem đầu người xoay tròn một cái, làm cho cặp mắt chết không nhắm mắt kia nhìn về phía người đàn ông trung niên mập mạp, làm chân hắn trong nháy mắt liền mềm nhũn.

"Ngươi..... Các ngươi nhìn thấy không..... Hắn nháy mắt! Hắn còn sống! Sống!"

Một tia chớp cắt ngang phía chân trời, chiếu sáng không gian đen kịt.

Xào xạc, mưa rền gió dữ nổi lên, tiếng thét chói tai của người trung niên bị bao phủ trong tiếng mưa gió.

Cùng với sắc trời càng lúc càng tối, trong cơn bão dữ dội chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người từ xa đang chạy tới đây.

Hạ Thực Tinh ngay lập tức đổi vị trí, trơ mắt nhìn hai người mới chạy vào một chân đem cái đầu người xem như quả cầu mà đá văng, đá trúng vách tường, bắn ngược lại, vừa lúc lăn đến bên chân Tuyết Hoa Tô.

Tuyết Hoa Tô sợ tới mức thét chói tai: "A a a a cút ngay a! Nói ngươi có khuôn mặt giống của ta thì sao, biết mặt ta quý đến mức nào không?! Mẹ kiếp!!"

Tuyết Hoa Tô ngay lập tức biến thành Tô Thét Chói Tai, sức mạnh Hồng Hoang bùng nổ, nâng chiếc giày cao gót 10cm lên, nhấc cao chân, đầu người chịu khổ □□, ngũ quan mơ hồ giống như đầu sư tử.

Mới vừa vào cửa là hai người trẻ tuổi bộ dáng trông rất giống sinh viên, là một nam một nữ.

Trên tay ôm một chiếc cặp sách to tướng, thiếu niên vừa bước vào cửa đã thấy bên trong chiếc tủ lạnh đã mở đầy máu, lại nhìn cái đầu người máu thịt trộn lẫn, hưng phấn: "Oa! Thật kí©h thí©ɧ, sao lại không đợi ta chứ!"

Thiếu nữ nhìn xung quanh, ánh mắt nhìn đám người như muốn tìm thứ gì đó: "Này, không có ai chào đón sao? Bữa party này máu me quá đi!"

"Ầm ầm!"

Tiếng sấm vang lên ầm ầm phía sau bọn họ, vang đến mức mọi người hầu như đều ù tai.

Tiếng sấm ở nơi xa mà nghe như ở trước mặt.

Sau khi thiếu nữ cũng bước vào biệt thự, cánh cửa phòng vẫn luôn mở rộng tự động đóng lại.

Nhưng vào lúc này, không có ai đứng ở cạnh cửa.

"A-------" Tuyết Hoa Tô hoảng sợ liền biến thành Tô Thét Chói Tai, dưới chân phản xạ có điều kiện, đem cái đầu người vốn đã nát nhừ đá về phía cái cửa. Tiếng "Lạch cạch" vang lên, cái đầu người dính chặt trên cánh cửa, biến thành một đống thịt vụn.

"Bạch bạch!" Hạ Thực Tinh nhiệt tình vỗ tay, "Không tồi nha cô gái, cô rất thích hợp tham gia đội tuyển bóng đá quốc gia!"

"Cảm ơn." Tuyết Hoa Tô theo phản xạ nói cảm ơn, ngạo kiều hất cằm: "Tôi so với bọn họ giỏi hơn nhiều."

Ánh đèn sáng chớp nháy, rồi vụt tắt.

Tuyết Hoa Tô lại bắt đầu thét chói tai một lần nữa, làm cái khí chất ngạo kiều vừa nãy biến mất hết.

Ba người trẻ tuổi vừa mới vào cửa tố chất tâm lí không tệ, rất tò mò, cũng không vì việc đóng cửa cùng việc tắt đèn thình lình làm cho sợ hãi, có người lấy đèn pin ra, có người dùng di động chiếu sáng, quan sát khắp nơi trong phòng.

Trong bóng đêm, trên cánh của tự động đóng lại đột nhiên xuất hiện dòng chữ to đỏ như máu rất bắt mắt.

"Trên cửa có chữ viết!" Nam sinh viên giọng điệu hưng phấn lấy máy ghi hình trong ba lô ra.

Không cần hắn nhắc, kích thước các chữ đủ để cho người lớn tuổi đọc được.

【 Hoan nghênh đã tới ' Huyễn Tưởng Nhạc Viên ', đây là Buổi tuyển chọn của Ngôi sao Ngày tận thế! 】

【 Thời gian: Bảy ngày. 】

【 Số người tham gia: Bảy người. 】

【 Điều kiện thăng cấp: Sống sót. 】

【 Những việc cần chú ý: Toàn bộ quá trình tham gia tuyển chọn đều phát sóng trực tiếp, khán giả sẽ bầu phiếu chấm điểm, mong người tham gia tuyển chọn chú ý hình tượng của mình nga ~ Điểm nhận được có quan hệ trực tiếp với độ khó của cuộc thi sau khi thăng hạng ~】

【 Thi đấu bắt đầu! 】

" Huyễn Tưởng Nhạc Viên? Cái quỷ gì vậy? Không phải thám hiểm nhà ma sao?!" Tuyết Hoa Tô là người đầu tiên hét lên.

Người đàn ông trung niên mập mạp giọng khàn khàn nói: "Ngôi nhà ma nào?"

Ấn Đại Sâm bình tĩnh lại, nói một cách yếu ớt: " Bọn tôi là người livestream về sự kiện thần quái, hôm nay tới đây để phát sóng trực tiếp chuyến phiêu lưu trong ngôi nhà ma ám."

"Đúng rồi, ngươi là?"

"Nhà ma...." Người đàn ông trung niên mập mạp sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, môi run rẩy: "Ta ta.... Ta là đầu bếp. Nhận được thư mời nên đến đây nấu... nấu..."

"Nấu ăn? Nấu ăn cho ai?" Người đàn ông mặc áo mưa từ trong ngực lấy ra một chiếc cặp và thẻ chứng nhận phóng viên.

"Nơi này là hiện trường án mạng, mới vừa nãy đã xảy ra thảm án."

"Tôi là phóng viên, đặc biệt hướng về vụ án này mà tới, còn cố ý tra xét rất nhiều tư liệu, các ngươi xem, trên báo chí cũng có xuất hiện."

Nam nhân mặc áo mưa lấy một cái folder trong bao công văn ra, bên trong là các loại báo chí đã được sắp xếp phân loại.

Hạ Thực Tinh cách hắn gần nhất, dùng đôi tay mang găng tay trắng nhận lấy, đọc ra tiếng:

" 《Huyết án hào môn: Vợ chồng gϊếŧ hại sau lưng nhau vì chuyện xưa."

" 《Sự kết thúc của một thế hệ anh hùng: Hưng thịnh do phụ nữ, suy tàn cũng do phụ nữ. 》"

" 《 Con rể rùa vàng* trở thành sát nhân: Rốt cuộc là nhân tính vặn vẹo hay vẫn là đạo đức suy tàn? 》"

*rùa vàng: nghĩa là đem lại may mắn cho người khác

"Thảm như vậy!" Nam sinh viên tấm tắc một tiếng, đem DV nhắm ngay Hạ Thực Tinh, Hạ Thực Tinh liền đem folder che mặt lại, làm máy ảnh chỉ chụp được nội dung trên báo chí.

" Dì Bảy đã chết?" Nữ sinh viên tóc ngắn kinh ngạc " Nhưng mà tôi đã nhận được lời mời của dì ấy! Rõ ràng là dì đã mời tôi tham gia sinh nhật 18 tuổi của con gái dì ấy mà!"

Vừa dứt lời, bóng đèn tối lóe lóe tia lửa, rồi đột nhiên nổ tung.

Bóng đèn phát nổ với chụp đèn vuông nằm bên ngoài, làm mảnh nhỏ văng khắp nơi trong phạm vi rộng.

"A!" Tiếng thét chói tai của Tuyết Hoa Tô vẫn lớn nhất, cô ôm đầu ngồi xổm xuống mà đi, thân hình nhanh nhẹn chui xuống dưới gầm bàn ngay lập tức.

"Gặp... Có thể là gặp quỷ hay không...." Đầu bếp béo âm thanh run rẩy, ôm đầu ngồi xổm xuống, thu mình lại trong góc tường.

Tia chớp cắt qua bầu trời, chiếu sáng biểu tình hoảng loạn trên mặt của mỗi người trong bóng đêm.

Tiếng sấm gầm rú không ngừng, làm cho lòng người tâm phiền ý loạn.

Nam sinh viên cao hứng, cầm DV liên tục vỗ mọi người. Đồng bạn nữ của hắn bực bội tát một cái: "Lữ Dật Phi đừng có chụp nữa, phiền chết mất!"

Lữ Dật Phi thậm chí còn không thèm nhìn lại: "Cậu không hiểu đâu, nghệ thuật là đến từ cuộc sống, bài sáng tác để tốt nghiệp của tớ đều dựa vào nó đấy!"

" Khẩu khẩu khẩu* Huyễn Tưởng Nhạc Viên." Hạ Thực Tinh lại mở hộp y tế mang bên người ra, tìm được ngọn nến với bậc lửa liền đốt lên, có ánh nến phát sáng ổn định, cảm xúc của mọi người dần dần ổn định.

*khẩu: từ ngữ bị hài hòa, cố ý giấu đi giống như *beep*

" Đây là trò chơi cấm kỵ nào, tên thế nhưng đều bị hài hòa hết rồi?"

" Trò chơi cấm kỵ có tên đều bị hài hòa?" Ánh mắt Lữ Dật Phi phát sáng " Oa! Thật kí©h thí©ɧ nha!"

Tuyết Hoa tô từ dưới bàn ló đầu ra: " Phòng khủng bố Huyễn Tưởng Nhạc Viên?"

Ấn Đại Sâm lắc đầu: " Cứ nghĩ thử tới phim ma kinh dị trong nước xem sao? Có lẽ cuối cùng lại là bệnh viện tâm thần, như vậy sẽ là viện tâm thần Huyễn Tưởng Nhạc Viên."

Nam nhân mặc áo mưa vuốt cằm: " Người báo thù Huyễn Tưởng Nhạc Viên? Tôi vẫn luôn cảm thấy cái chết của đôi vợ chồng này có vấn đề."

" Cầu Hỉ Thước sẽ là Huyễn Tưởng Nhạc Viên?" Nữ sinh viên nhỏ giọng nói: " Vốn dĩ là dì nhỏ mời tôi đến tham gia party sinh nhật 18 tuổi của con gái dì ấy, để giới thiệu một người nào đó cho tôi."

Đầu bếp béo ỉu xìu nói: " Không chắc, cũng có thể là đấu địa chủ Huyễn Tưởng Nhạc Viên."

" Người anh em, ngươi chắc chắn là còn độc thân." Hạ Thực Tinh nhìn vị Đầu bếp béo sợ tới mức buồn bã ỉu xìu, vẻ mặt nghiêm túc nói:

" Nếu là bị hài hòa, tôi nghĩ là, 'màu vàng* làm Huyễn Tưởng Nhạc Viên'."

*có ý chỉ nội dung khiêu da^ʍ

- ------------------

Lời của editor: Bây giờ mới bắt đầu mở hố, thời gian ra chương có lẽ sẽ rất chậm, mong mọi người thông cảm, nếu bản edit có gì sai sót nhờ người giúp đỡ. Chân thành cảm ơn.
Chương Tiếp »