- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Càng Béo Anh Càng Yêu
- Chương 54
Càng Béo Anh Càng Yêu
Chương 54
Editor: thuthuy2203
Phương Cảnh Xán từ sau bữa tiệc trở về vẫn mang vẻ mặt hờn dỗi, khuôn mặt thối ngồi
trên
ghế salon,
một
câu cũng
không
nói, cho đến khi Quả Quả từ trong phòng tắm
đi
ra, thuận tiện hỏi
anh
một
câu “Em chỉ có
một
chiếc giường, ghế sô pha
thì
quá
nhỏ, khẳng định
không
có cách nào
anh
ngủ được, buổi tối ngủ cùng em được
không?”
đã
một
giờ
không
nói
một
chữ, Phương Cảnh Xán lập tức bị hai chữ mâu chốt này mở khóa, xoay qua nhìn Quả Quả, sau đó phi thường rụt rè “ừ”
một
tiếng
trên
cơ bản Phương Cảnh Xán lần này tới
anh
quốc liền là
một
con hổ bị nhổ lông, con hổ bị nhổ lông, quá trình con hổ bị nhổ lông...
“Nhanh
đi
tắm rửa
đi!” Quả Quả thúc giục
Phương Cảnh Xán vội vã tắm rửa
thật
nhanh, sau đó trở về phòng ngủ, Quả Quả lúc này
đã
nằm
trên
giường, trong khí tràn đầy mùi sữa tắm cùng hơi thở Quả Quả, trái tim Phương Cảnh Xán giống như trống gõ càng lúc càng nhanh, chính là cái con gấu cao hơn
một
thước màu cà phê trong lòng
cô
kia
thật
sự
nhìn vô cùng chướng mắt
Vì thế Phương Cảnh Xán kéo lấy lỗ tai con gấu
nhỏ, chuẩn bị ném nó
đi
Quả Quả cảm giác được động tĩnh, lập tức mắt mở to đầy cảnh giác, ôm chặt gấu
nhỏ
trong tay “Đừng động vào nó!”
“Vì sao? Lớn như vậy,
anh
không
có chỗ ngủ...” Phương Cảnh Xán bất mãn lẩm bẩm
“Nào có, giường lớn như vậy” Quả Quả cà cà đầu chú gấu bông “Em ôm nó mới có thể ngủ được”
Phương Cảnh Xán nhìn thấy con gấu này có chút quen mắt,
không
khỏi hỏi “ Cái này
không
phải là con gấu trong nhà em chứ?”
Quả Quả gật gật đầu “ Đúng vậy, đến nơi xa lạ, em phải ôm tiểu Hùng tiên sinh mới ngủ được!”
Nhìn bộ dáng cả người dính lấy con gấu của
cô, Phương Cảnh Xán trong lòng lập tức ăn chút dấm chua,
một
phen dùng tay kéo gấu
nhỏ
lại “ Đêm nay
không
cần, em có thể ôm
anh
ngủ!”
Quả Quả
không
buông tay “không
được,
không
giống nhau”
“Vì sao
không
được? Làm sao
không
giống?”
“Chất liệu
không
giống nhau a!”
“Chất liệu
anh
so với nó tốt hơn nhiều!”
"..."
Cuối cùng, kết cục gấu
nhỏ
vẫn là bị Phương Cảnh Xán vứt bỏ, sau đó tự mình bá đạo nằm bên cạnh Quả Quả, giang hai cánh tay về phía
cô
“Cho em ôm! Tuyệt đối so với con gấu kia tốt hơn!”
Quả Quả vẻ mặt
không
vui nhìn tiểu hùng tiên sinh bị ném xuống đất, xác định Phương Cảnh Xán nhất định
sẽ
không
để cho mình lấy lại, đành phải bât đắc dĩ xê dịch vào lòng
anh
Phương Cảnh Xán đối với dáng người trước nay
không
tập tập luyện hoàn toàn tin tưởng, vẻ mặt kiêu ngạo hỏi “Cảm giác thế nào?”
“Cứng rắn...em thích tiểu hùng tiên sinh hơn...” Quả Quả bĩu môi oán trách, cảm xúc
thật
sự
không
tính là thoải mái, nhưng mà đại khái bởi vì trong ngực
anh
có nhiệt, rất dễ dàng khiến cho người ta ngủ gà ngủ gật, vì thế bất tri bất giác
cô
liền ngủ say
Rất nhanh sau đó, người cố ý muốn thay thế tiểu hùng tiên sinh
đã
biết cái gì là
không
tìm cái chết
thì
không
chết, cái gì mà làm bậy
thì
không
thể sống...
Ôn hương nhu ngọc nhuyễn trong ngực...
anh
cho rằng lần đầu tiên có thể mình đồng da sắt nhịn được mà ngủ, lần thứ hai khẳng định cũng có thể nhịn được
Mà
sự
thật
chứng minh,
anh
đáng giá quá cao năng lực tự chế của bản thân, hoặc có thể
nói
là đánh giá quá thấp lực ảnh hưởng của người trong ngực mình
Là vì xa cách lâu ngày
không
gặp lại sao? Hay là buổi tối uống rượu....
Mới đầu Phương Cảnh Xán có thể lén lút đứng lên tắm nước lạnh, về sau từng giây từng phút cũng
không
muốn rời xa người Quả Quả, như là bị
một
khối nam châm to lớn chỗ nào
đã
gắt gao hấp dẫn. Hơn nữa, cái người bên cạnh ngủ
thật
sự
không
có quy củ, liên tục giống như bạch buộc dính gắt gao lên người
anh,
anh
có hơi chút động có thể dẫn tới ma sát làm
anh
hỏng mất....
Trong thân thể dường như có
một
cái gì đó phanh
một
cái, đυ.ng nát thanh
âm, trong bóng đêm, trán
anh
chảy từng giọt mồ hôi lớn to như hạt đậu,
không
tự chủ được chậm rãi hướng lại gần Quả Quả...
Nửa đêm, Quả Quả cảm thấy vô cùng
không
thoải mái, thân thể
cô
dường như có
một
ngọn lửa
đang
cháy
Chẳng lẽ trong phòng
đang
cháy?
cô
quả thực sắp bị nhiệt độ làm cho
không
thở được hơn nữa cảm giác
trên
người nặng nề, giống như phòng sập xuống, đè lên sao...
Quả Quả mơ mơ màng màng nhớ lại lần đó Phương Cảnh Xán đốt phòng, lại là nóng, lại là lo lắng, trong khoảng thời gian ngắn, cả người đổ mồ hôi, quần áo đều ướt đẫm, nhưng cảm giác kia
không
giống như lo lắng đơn thuần...
cô
sợ hãi bài xích thứ nguy hiểm gì đó, lại hư
không
dường như muốn cái gì đó, nhưng rốt cuộc
không
biết nghĩ muốn cái gì,
cô
cái gì cũng
không
biết, chỉ có thể khó chịu phát ra tiếng mơ hồ nỉ non
không
rõ...
Cuối cùng, Quả Quả bị cái cổ đau đớn đánh thức, cảm giác như là mình giống như động vật ăn cỏ nhu nhược vô lực, bị dã thú cắn xé ngậm cái cổ yếu ớt
....
...
....
một
đêm
không
ngủ
Quả Quả toàn thân cao thấp,
một
chút khí lực cũng
không
có, giống như động vật ăn cỏ đáng thương co ro nằm ở nơi đó, mà Phương Cảnh Xán nằm bên cạnh.... tên kia bọc chăn che trước ngực, lộ ra xương quai xanh, liên tục dùng ánh mắt thủy nhuận vô tội lại ngượng ngùng nhìn
cô
không
thôi, giống như
đang
nói
“anh
đã
là người của em, em phải chịu trách nhiệm với
anh” cái biểu tình kia quả
thật
so với phụ nữ như nàng còn nhu mì hơn....
Được rồi!
thật
ra tối hôm qua đúng là lỗi của
cô
Lúc ấy Quả Quả bị ánh mắt đỏ ngầu
không
khống chế được bản thân hoàn toàn khác ngày thường của Phương Cảnh Xán dọa cho khóc lên, Phương Cảnh Xán thấy
cô
khóc, tại chỗ tỉnh táo lại, chính mình giơ tay tát và mặt
không
ngừng
nói
xin lỗi
cô, sau đó muốn đứng lên tìm quán rượu ở tạm....
Sau đó sao....là Quả Quả chủ động lưu
anh
ở lại
Chuyện sau đó
thì
trở thành bộ dáng này
Quả Quả
đang
muốn
nói
chuyện,
thì
tiếng chuông của vang lên,
không
biết là ai sáng sớm gõ cửa, vì thế vội vàng mặc quần áo
đi
ra mở cửa
Nhìn thấy bên ngoài
một
đám người hàng xóm bao lớn bao
nhỏ
cười đùa, Quả Quả vỗ đầu mình
một
cái, quên mất lúc trước
đã
đáp ứng bọn họ hôm nay tới nhà liên hoan!
“Mời vào!” Quả Quả vội vàng mở cửa đón khách
“Quả Quả, ai a...” Phương Cảnh Xán giọng
nói
có chút lười biếng, gãi gãi đầu từ phòng ngủ
đi
ra, cởi trần, phía dưới chỉ quấn
một
khăn tắm màu trắng
Trong phòng trầm mặc vài giây, sau đó vang lên
một
khí lạnh bao trùm
Susan kinh ngạc che miệng hô lên
một
tiếng, những người khác huýt sáo, mà Kevin đại khái là bị đả kích quá lớn, cả người giống như hòn vòng phu hóa đá đứng im tại chỗ...
Quả Quả lúng túng
không
thôi, vội vã đẩy tên hỗn đản nào đấy vào trong phòng ngủ “Mặc quần áo vào cho em sau đó
đi
ra!”
Phương Cảnh Xán ôm hông
cô,
không
chịu di chuyển “Tại sao lại là bọn họ?”
“Hôm nay là cuối tuần, lần trước có hẹn tụ tập!” Quả Quả vừa
nói, vừa lấy quần áo đem lại cho Phương Cảnh Xán
Vẻ mặt Phương Cảnh Xán tràn đầy bất mãn “Còn
nói
có thời gian nghỉ
sẽ
quay lại thăm
anh...”
Quả Quả tức giận
nói
“Có
một
ngày nghỉ,
anh
cho là em ngồi hỏa tiễn đến thăm
anh
sao?”
“không
thể để bọn họ lần khác lại đến sao?”
thật
vất vả mới tới thăm
cô
được
một
lần
Quả Quả đem quần áo trong cho
anh
“Đương nhiên là
không
thể!” loại thời điểm này bảo bọn họ rời
đi, cũng quá
rõ
ràng
đi
“Nhưng mà...thân thể em
không
vấn đề gì sao?” giọng Phương Cảnh Xán có chút như đưa đám
Tại, sao, có, thể, hỏi, vấn đề, này!
Quả Quả oán hận kéo kéo cổ áo
anh
một
chút, Phương Cảnh Xán vừa thỏa mãn lại ngượng ngùng, khóe môi khẽ nhếch, cuối cùng
không
nói
nữa
“Còn lại tự
anh
mặc!”
Giải quyết xong Phương Cảnh Xán bên này, Quả Quả nhanh
đi
ra ngoài chào hỏi khách khứa, như trong dự liệu
đã
dành được ánh mặt mập mờ đen tối cùng những suy nghĩ bốn phương tám hướng của mọi người
Susan khoa trương cảm thán
nói
“ Nga! Lạy chúa tôi! Cindy, vị hôn phu nhà cậu trừ bỏ khuôn mặt
anh
tuấn, cởϊ qυầи áo ra lại tốt đến vậy, mình còn tưởng rằng đàn ông châu Á đều gầy yếu...”
Qua hơn nửa ngày mới tỉnh hồn lại, Kevin trắng mặt phản pháo “Hừ, mình thấy cũng
không
hơn cái gì a...”
Susan kinh hô “Làm sao có thể, cậu xem chân Cindy đều mềm nhũn!”
Quả Quả “...”
Vốn buổi tụ họp hôm nay, mỗi người đều mang
một
món ăn tới đây, Quả Quả
sẽ
làm thêm hai món ăn, như vậy vừa vặn có thể đầy
một
bàn, rất thuận tiện nhanh chóng, nhưng mà, sau khi Quả Quả nhìn đồ ăn mà đám bạn này mang tới, trực tiếp muốn hỏng mất....
một
quả cà tím, mấy quả cà chua, hai bó nấm,
một
cái đùi dê đầm đìa máu...Đây là cái gì vậy?
Bọn họ tưởng mang đồ ăn qua đây nghĩa là mang trực tiếp đồ ăn sống sao?
Xem ra đều muốn dựa toàn bộ vào
cô
....
đang
đau đầu, Phương Cảnh Xán mặc quần áo
đi
ra, nhìn thấy Quả Quả phiền não, liền đề nghị “Có thể làm lẩu”
Quả Quả vừa nghe, lập tức hai mắt sáng ngời, đúng a, cái này nhanh nhất!
Nhưng mà... “có bếp ga, nhưng
không
có ga con a” Quả Quả khổ sở
nói. Bản thân
cô
mang tới
không
nhiều lắm, cũng sớm dùng hết rồi
Phương Cảnh Xán mở vali trong phòng khách, giống như ma thuật lấy ra mấy gói gia vị lẩu, còn có “lão kiền mụ” tương đậu cùng nhiều loại gia vị khác
Quả Quả vẻ mặt vui mừng “ Cục cưng,
anh
thật
lợi hại!”
Còn có cái gì ngoài câu khen tặng của bạn
gái
làm cho người ta vui vẻ chứ, Phương Cảnh Xán tự nhiên được người ta vuốt lông ngựa “Đó là đương nhiên!”
Quả Quả vừa rồi thái độ mặc dù là cố ý vô cùng thân thiết hơn bình thường vì muốn cho bạn học Kevin hết hi vọng, nhưng mà đối với Phương Cảnh Xán hiểu mình như tri kỉ,
cô
đúng là rất cảm động
Bạn học Kevin tinh thần sa sút
không
được bao lâu, ngay từ đầu còn
không
ngừng soi mói, hỏi vì sao lẩu
không
phải dùng “lửa” mà dùng điện nấu, chờ cho nước súp cay thơm bắt đầu sùng sục sôi, hương vị bay lên bức người, tên đần đần này
không
nhẫn nại được nữa, trực tiếp mò vào nồi mấy gia vị như rau cần, dưa chuột, gừng, cà chua.... Cuối cùng còn trực tiếp dùng nước lẩu chan canh ăn, ăn ba bát cơm lớn, dùng muôi lớn lấy canh, khiến cho Quả Quả nhìn trân trối nghẹn họng...
Cơm nước xong, mọi người tạm biệt ra về, trước khi
đi
Kevin bày tỏ tráng khí muốn cưới
một
đầu bếp nữ Trung Quốc
Phương Cảnh Xán bay lúc ba giờ chiều, hai người ngồi ghế salon, dựa vào nhau lẳng lặng xem tivi
“anh
không
thể ở thêm vài ngày rồi mới
đi
sao?” đầu ngón tay
không
ngừng vòng quanh tóc Quả Quả
Quả Quả thờ ơ “không
thể!”
Phương Cảnh Xán lã chã chực khóc “Em đối với người ta xảy ra việc này liền vội vã đuổi người ta
đi!”
“...” Quả Quả
không
còn gì để
nói, được tiện nghi lại còn khoe mẽ!
“Vậy em xin nghỉ phép hai ngày theo
anh
về nước
một
chuyến
đi!” vẻ mặt Phương Cảnh Xán vô cùng trịnh trọng
“Làm sao?”
“Đương nhiên là cho
anh
một
danh phận a!”
“không
phải
nói
đợi em trở về rồi
đi
đăng kí kết hôn sao?”
“Nhưng bây giờ quan hệ của chúng ta
đã
xảy ra biến hóa!” Phương Cảnh Xán quang minh chính đại
nói
Quả Quả chớp mắt, vẻ mặt vô tội “Xảy ra biến hóa gì?”
Phương Cảnh Xán nhếch mép
một
cái, trong ánh mắt
hiện
lên
một
đám lửa, dùng sức
một
cái, ép Quả Quả xuống, nghiến răng nghiến lợi “Tiểu hỗn đản, có cần
anh
giúp em ôn tập
một
lần nữa
không?”
Quả Quả tránh
đi
ánh mắt nóng bỏng của
anh, hai gò mà bắt đầu đỏ dần,
thật
ra
cô
chỉ là cố bình tĩnh thôi, bị
anh
kích
một
cái liền lộ ra bản chất sẵn có
Nhìn
cô
gái
mình
yêu
hai gò má đỏ bừng, Phương Cảnh Xán quả thực mê muội, mất hồn
Sau đó,
anh
cầm máy
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Càng Béo Anh Càng Yêu
- Chương 54