Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo

Chương 65: Xằng Bậy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nụ hôn của Tần Úc đối Cố Thành An như là ngọn lửa đốt cháy lan ra cả vùng thảo nguyên, đặc biệt đây là Tần Úc chủ động, đôi mắt y đỏ hồng, hai má ửng hồng phấn nộn.

Tần Úc mang thai trên cơ thể toát ra mùi sữa, không biết có phải vào buổi tối bộ ngực nhỏ nhô lên khiến cho mùi sữa tràn ra, hay là mùi thơm trên cơ thể của y.

Nói tóm lại, vị ngọt của sữa kia đều cám dỗ Cố Thành An mỗi ngày.

Cố Thành An khẽ cắn môi, "Trong bụng vẫn còn bảo bối, em đừng có lộn xộn chọc tôi..."

Tần Úc khẽ liếʍ cằm hắn một chút, khẽ hé răng, miệng tuôn ra những lời dụ hoặc.

Ánh mắt y thuận thế liếc xuống quần của Cố Thành An, "nhưng chính nó đang đυ.ng đυ.ng vào em a ..."

Cố Thành An có chút xấu hổ, chỉ cần đối mặt với Tần Úc, bản thân của hắn liền không nhịn được.

Lúc đầu có thể giải thích là do hấp dẫn của tin tức tố, nhưng hiện tại Tần Úc đang mang thai, đây là thời điểm hai người có sức hấp dẫn tình ái thấp nhất.

Vì khi mang thai, Omega sẽ tự động giảm lục hấp dẫn của tin tức tố để tránh việc Alpha mất kiểm soát ép buộc Omega phải quan hệ, từ đó gây hại cho đứa trẻ.

Mỗi một giây Cố Thành An ở chung với y, thì hắn sẽ yêu y nhiều hơn.

Cố Thành An luôn cảm thấy buồn bực, tại sao hợp đồng hôn nhân này không được thực hiện sớm hơn?

Nếu kết hôn sớm, e rằng bây giờ bảo bảo đã có thể quậy phá rồi.

Đâu chỉ quậy phá? Phỏng chừng lấy thể lực của bản thân hắn, có thể sinh tới mấy đứa.

Cố Thành An miên man suy nghĩ về những điều đó "Nếu hai người kết hôn sớm hơn một chút", nghĩ đến đây, hắn nghĩ đến khoảng thời gian không biết xấu hổ lúc đầu giữa hắn và Tần Úc.

Mà một khi hắn nghĩ đến những ngày đó, hắn chỉ có thể chạy vào nhà vệ sinh để lén giải quyết nó một mình.

Nhưng hắn không biết rằng Tần Úc cũng bị ảnh hưởng bởi nội tiết tố nên cũng có nhu cầu rất lớn.

Lúc trước khi Cố Thành An gặp chuyện không may, có quá nhiều việc để giải quyết, y không còn thời gian để lo cho ham muốn tình d*c của mình.

Khi thời điểm y thực sự muốn, liền chính mình ở nhà chỉ có thể dùng các dụng cụ để thỏa mãn.

Giờ lão công đã về, mỗi ngày còn nằm bên cạnh y, quả thực đúng là thử thách lớn đối với y.

Tần Úc nghĩ Cố Thành An cũng không hướng chính mình cầu hoan, còn tưởng rằng anh hắn còn hứng thú với mình nữa.

Nhưng hôm nay nhìn cái lều của hắn dựng cao chót vót, đã xua tan mọi nghi ngờ của bản thân y.

Bàn tay khớp xương rõ ràng của Tần Úc nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh tính khí của hắn.

Có chút trêu đùa nói: "Anh bạn nhỏ này thật là có tinh thần a..."

Cố Thành An nhướng mày, "Em kêu ai là anh bạn nhỏ vậy?"

Hắn cầm tay của Tần Úc, ấn vào đũng quần của mình, hướng về phía trước đẩy đẩy hai cái.

"Có nhỏ hay không, chẳng lẻ em còn không biết sao?"

Tần Úc sóng mắt phong tình chuyển động, vô tội chớp chớp mắt

"Không biết a, đã quên rồi ... Cho xem lại nó một cái đi?"



Cố Thành An khẩn trương nuốt nước miếng, nhíu mày nói: "Em thật sự không nên gây rối cho tôi a, nếu chọc nữa thì em nên dập tắt lửa a..."

Tần Úc lè lưỡi làm ra một bộ dáng khó xử "Em đây là muốn nhúng tay vào quản a ... học sinh gặp chuyện, thầy dạy dỗ cũng không yên......"

Cố Thành An được cho phép, ngay lập tức đứng dậy ôm y vào lòng.

Ghế salon trong phòng khách bị hắn làm cho chấn động đến mức lợi hại, Tần Úc hoảng sợ kêu to một tiếng.

Tần Úc vỗ vỗ cánh tay Cố Thành An, "Xằng Bậy!"

Cố Thành An thở mạnh hít thật sâu mùi cơ thể của Tần Úc, vùi cả mặt vào cổ y.

"Tôi sớm nghĩ đã muốn đối với em làm điều xằng bậy từ rất lâu rồi..."

Cố Thành An vội vàng cởi bộ đồ ngủ rộng rãi cùng qυầи ɭóŧ của Tần Úc, ném nó sang một bên.

Tần Úc gần đây bị Cố Thành An uy béo rất nhiều, mông so với lúc trước càng vểnh hơn, hai cánh mông căng tròn cong cong.

Cố Thành An dùng sức bóp hai cái, véo 2 cánh mông sưng đỏ lên.

Tiếng rêи ɾỉ của Tần Úc theo lực đạo của Cố Thành An theo hơi thở tràn ra, Cố Thành An đưa ngón tay cắm vào trong cửa huyệt, cho dù không được bôi trơn nhưng trong đó vẫn tiết ra một lượng lớn chất nhờn, có vẻ như đang chờ đợi một người nào đó tiến vào để yêu nó.

Cố Thành An một tay cầm tính khí của Tần Úc, tay còn lại đưa ngón tay cắm sâu vào trong cơ thể của Tần Úc mà khuấy động mạnh mẽ.

Tần Úc giống như cá thở không nổi, hai chân cùng nhau nhẹ nhàng đá lên ghế tựa.

Tóc tai hơi rối, hai bên thái dương cũng dính vào gương mặt, thần tình ửng hồng, trên chóp mũi lộ ra một tầng mồ hôi mỏng.

"Đừng đùa, Cố Thành An. . . . . ."

Cố Thành An cúi người hôn lên chóp mũi của y, "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, giáo sư à..."

Âm thanh “Giáo sư” này cho làm cho Tần Úc có một cảm giác suy đồi đạo đức kỳ lạ không thể giải thích được.

Giống như Cố Thành An thực sự là học sinh của y, và y cũng đang có một mối quan hệ thể xác thầm kín với học sinh của mình.

Tần Úc quay mặt sang một bên, ý đồ che giấu suy nghĩ kỳ quái của mình.

Nhưng không biết có phải là quá thông minh sáng suốt hay không, Cố Thành An lại vừa vặn nhìn thấu suy nghĩ tâm tư của Tần Úc.

Cố Thành an cười một cách hạ lưu, trở nên hung bạo hơn, không ngừng gọi "Giáo sư" bên tai Tần Úc.

"Giáo sư, ở đây có sao không? Có thoải mái không?"

"Oa, giáo sư, nơi này của thầy ướt quá đấy..."

"Giáo sư, thầy có muốn bị em thao không?"

Tần Úc trừng lớn đôi mắt đỏ hoe liếc hắn một cái.

"Anh đừng... Đừng làm như vậy!"

Cố Thành an cảm thấy những lời khiển trách như vậy đều là tự câu dẫn chính mình, liền buông tính khí của Tần Úc ra, nắm lấy cổ tay Tần Úc hướng lên trên, liếʍ từ lòng bàn tay đến đầu ngón tay.



"Thầy không thích em làm thế này sao? Giáo sư?"

Nói xong, ngón tay trong hậu huyêt dùng sức đẩy lên, khiến Tần Úc hét lên một tiếng chói tai, một dòng tinh d*ch bắn ra từ qυყ đầυ.

Cố Thành An rút ngón tay ra, ấn ngón tay lên qυყ đầυ của Tần Úc, nghịch ngợm tinh d*ch đang bao phủ trên đó, vuốt lấy tính khí dựng thẳng tắp của Tần Úc.

Tần Úc nằm trên ghế thở hổn hển, đưa tay đặt lên đùi Cố Thành An.

"Tại sao đầu óc của anh lại xấu xa như vậy?"

Rõ ràng đó là một lời oán giận nàn, nhưng Cố Thành An nghe nó như đang tán tỉnh.

Cố Thành An để lộ tính khí của mình, nắm lấy tay y đặt lên trên nó.

"Không phải lòng của tôi không tốt, mà là nó không tốt..."

Tần Úc trừng mắt nhìn hắn, nhưng không có thu tay về.

Cố Thành An xoa xoa tinh d*ch của Tần Úc lên trên tính khí của mình, nắm tay Tần Úc đưa đẩy lên xuống.

Tần Úc cảm thấy đau nhức sau vài lần vuốt ve.

"Anh thật là cái đồ phiền phức, vừa cứng lại vừa lớn, hại hai tay của em đều mỏi nhừ..."

Cố Thành An trầm ngâm thả tay Tần Úc ra.

Tần Úc nghĩ rằng có phải là do giọng điệu của mình không tốt nên mới chuẩn bị giải thích.

Bất quá, Cố Thành An trực tiếp đứng lên, đứng ở bên cạnh Tần Úc, đem tính khí của mình hướng về cái miệg nhỏ của y.

"Vậy thì, sử dụng miệng của em thì sao?"

Tần Úc đỏ mặt trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó lại nghe được Cố Thành An tiếp tục nói: "Giáo sư?"

Dứt lời, hắn đưa tính khí của mình đến bên môi Tần Úc, đem qυყ đầυ lau sạch nước bọt tràn ra bên môi.

Tần Úc ngoan ngoãn nghe lời mở miệng, cẩn thận ngậm lấy qυყ đầυ trong miệng.

Y đã lâu không khẩu giao cho Cố Thành An, động tác của y có chút vụng về, hàm răng của y vô tình đυ.ng vào khiến Cố Thành An không khỏi rít lên.

Nhưng việc Tần Úc khẩu giao cho hắn cũng đủ khiến hắn kí©ɧ ŧìиɧ.

Cố Thành An từ từ đưa tính khí của mình vào miệng, Tần Úc dùng sức phun ra nuốt vào tính khí của hắn, nhưng thứ đó quá dài, cho dù y cố gắng hơn nữa cũng không thể nuốt hết một nửa vào trong.

Cổ họng mềm mại kí©h thí©ɧ qυყ đầυ, Cố Thành An bị giữ chặt hơn 20 phút, hắn chịu đựng không bắn, ngẫu nhiên húc vào miệng Tần Úc.

Nước miếng theo khóe miệng chảy xuống dưới, vẻ mặt của Tần Úc đầy biểu tình bị trêu chọc.

Cố Thành An lại thấy hưng phấn, hắn nắm chặt cằm của Tần Úc, dùng sức tiến vào ở bên trong.

Tinh d*ch tràn đầy trong miệng Tần Úc, tinh d*ch còn sót lại phun lên mặt của y.

Mặt Tần Úc dính đầy tinh d*ch sền sệt, y khẽ liếʍ môi đem tinh d*ch nuốt hết vào miệng.

Thè chiếc lưỡi đỏ tươi của mình ra, y nói với Cố Thành An, "Em đã ăn hết rồi ..."
« Chương TrướcChương Tiếp »