Kế hoạch bắt giữ Tần Như Hải của Cố Thành An rất toàn diện, họ đã lên kế hoạch gần một tháng, nhưng không ngờ vào lúc này lại có thể dẫn đến tình thế khó khăn hơn.
Việc cải tổ quân đội vốn đã khó, những người cải cách và những người bảo thủ đang chơi nhau.
Điều này khiến Cố Kiêu trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng, thậm chí cuộc thẩm vấn của Cố Thành An thường xuyên bị gián đoạn, các tù nhân bị cướp tới cưới đi.
Thường thì thủ tục bàn giao phải trì hoãn một tháng, nhưng giờ còn tệ hơn, kế hoạch ban đầu của Cố Thành An chỉ có thể gác lại.
Nhưng Cố Thành An có chút nóng nảy, bởi vì kế hoạch càng kéo dài, Úc Ninh càng đau khổ.
Nhưng Cố Thành An không quan tâm đến điều này nữa, vì cuộc sống của Cố Kiêu trở nên khó chịu.
Tin đồn về việc ông là Omega lan truyền khắp nơi, thậm chí còn kinh động đến thượng cấp.
Trên thực tế, Cố Kiêu đã ở trong quân đội mấy chục năm, và vấn đề này luôn là vấn đề gây tranh cãi của ông.
Bởi vì mặc dù đã vượt qua nhiều bài kiểm tra khác nhau, nhưng ngoại hình của ông thực sự không giống một Alpha mà là như một Omega xinh đẹp.
Chỉ là Cố Kiêu đã làm việc chăm chỉ trong những năm qua, cho dù đó là các bài kiểm tra thể lực, đánh giá kỹ thuật hay thậm chí là chiến đấu tự do. Ông ấy đều có thể giành được vị trí hàng đầu, vì vậy không ai nói rằng ông ấy là một Omega. Bởi vì nếu ông ấy thực sự là Omega, thì thực sự làm mất mặt Alpha.
Tuy nhiên, trong những tháng gần đây, việc cải tổ quân đội đã bị cản trở, các phe phái thù địch lại lấy sự việc này làm tin tức.
Sau nửa tháng, Cố Kiêu bắt đầu bị điều tra chính thức.
Cố Thành An đã đến gặp ông một lần, nhưng tình trạng của Cố Kiêu không như hắn nghĩ, mà nó có vẻ rất tốt.
Thường bận rộn với công việc, nhưng giờ ở nhà, Cố Kiêu đã béo hơn một chút và có nhiều thời gian hơn để chăm sóc hoa của mình.
Cố Kiêu thái độ rất ôn hòa, còn có tâm trạng pha trà cho con trai.
"Nếm thử, bọn họ vừa mới mang tới. Bọn họ nói là trà ngon, ta uống thấy rất ngon..."
Cố Thành An có chút buồn bã, "Cha, cha không thể nói sự thật cho con sao?"
Cố Kiêu nheo mắt và mỉm cười, "Ta chỉ nói dối một lần trong đời, vậy thôi."
Cố Thành An trái tim chấn động, chén trà trong tay có chút không cầm được.
"Lúc ta nói chuyện về chú Úc Ninh của con, không phải có 1 vị Omega sao? Người ở cùng với vị hôn phu của anh ấy là ta. Lúc đó ta vẫn luôn bị thương, không có việc gì liền kiếm bác sĩ quân y. Cứ như vậy, ta và Úc Ninh trở thành bạn tốt. Chuyện này làm sao có thể giấu diếm được với bác sĩ? Nhưng anh ấy lại giữ bí mật cho ta. Năm đó, nếu chuyện này bị ai đó phát hiện thì chính là trọng tội . "
"Cái đó ... Sau đó ta..."
Cố Thành An luôn muốn nói về người cha Alpha của mình, nhưng sự việc đến quá đột ngột, hắn không biết phải nói thế nào.
Cố Kiêu vỗ vỗ vai hắn. "Tin tức àm ta biết là anh ta chết trận, nhưng không có thấy xác, quan trọng nhất là lúc đó Tần Như Hải đang cùng anh ta làm nhiệm vụ."
"Vậy người mà cha bí mật tìm kiếm bao nhiêu năm nay chính là người cha Alpha của con?"
Cố Kiêu nhấp một ngụm trà, "Ừ thì ... anh ấy nói sẽ quay lại tìm ta."
Cố Thành An không ngờ rằng sự biến mất của cha mình cũng liên quan đến Tần Như Hải, hắn nắm chặt tay, thậm chí muốn tìm Tần Như Hải liều mạng.
"Đó cũng là trong "Chiến Dịch ở Thành Phổ?"
Cố Kiêu búng trán, "Ngốc à, nếu như khi đó anh ta biến mất, thì làm sao có con?"
Cố Thành An vội vàng uống trà để che giấu sự xấu hổ của mình.
"Vào thời điểm đó, tất cả chúng tôi đều được tuyển nhập “Thuần quân". Mặc dù Tần Như Hải rõ ràng đã giải ngũ nhưng hắn không muốn phần thưởng cao của "Thuần quân" nhường cho kẻ khác. Vì vậy hắn đã không có rời tổ chức. Lần cuối cùng anh ấy và Tần Như Hải thực hiện là một nhiệm vụ ám sát, đáng ra ta phải đi cùng anh ta. Nhưng lúc đó ta đang mang thai, anh ta sợ ta bị thương. Nhưng cuối cùng Tần Nhưc Hải là người duy nhất quay lại. "
Không biết có phải Cố Kiêu biết cái kết của mình có lẽ không quá tốt đẹp nên phải kể cho con trai nghe tất cả những điều mà ông đã che giấu trong quá khứ.
Cố Thành An nghĩ rằng cha hắn không biết gì về việc hắn tham gia "Thuần quân", nhưng hắn không ngờ rằng cha hắn cũng là một thành viên của tổ chức này.
Cố Thành An rất ngạc nhiên, "Cha cũng là gia nhập “Thuần quân”?"
Cố Kiêu cười, cốc vào đầu con trai , "Nếu không? Con nghĩ ai đã chọn con gia nhập “Thuần quân”? Mỗi khi thực hiện nhiệm vụ, con vẫn lén lút làm việc đó ..."
Cố Thành An gãi gãi đầu, "Không ngờ ... Nhưng mà, Tần Như Hải một mình trở về, vụ việc này không có điều tra sao?"
Cố Kiêu thở dài, "Ta đã điều tra, mọi thứ được làm theo đúng quy trình, thậm chí ta còn kiểm tra từng bước. Nhưng tâm lý của hắn rất xuất sắc, và hắn thậm chí đã vượt qua tất cả các máy phát hiện nói dối. Mà chúng ta là loại người trinh sát đã được tiếp thu qua huấn luyện chính thống, những thủ đoạn này thì coi có là cái gì đâu? Cho dù hắn thông qua tất cả các kiểm tra, thế nhưng ta là không tin... "
Cố Thành An mang trong mình lòng căm thù vô hạn đối với Tần Như Hải, vốn dĩ Cố Thành An nghĩ rằng gã ta chỉ làm nhiều điều ác với Úc Ninh, nhưng giờ không ngờ rằng gã có thể là thủ phạm khiến cha mình mất tích.
Cố Thành An do dự một lúc, cuối cùng quyết định không trốn cha nữa, "Cha, con muốn nói với cha một điều ..."
Vì vậy, hắn nói hết kết quả điều tra trong vài tháng qua, mục tiêu bị nghi ngờ, đều giải thích rõ cho Cố Kiêu.
Dù Cố Kiêu đã quen với việc nhìn thấy những hung ác trên thế gian này, nhưng ông không hề mong đợi những điều như vậy xảy ra với Úc Ninh.
Bao năm qua, Cố Kiêu luôn sống trong cảm giác tội lỗi, tự trách bản thân vì đã không gặp Úc Ninh lần cuối, dù vô tình nhưng ông thực sự là người phá hủy hôn ước của Úc Ninh.
Điều khiến ông cảm thấy tội lỗi hơn cả là ông đã không ngăn cản cuộc hôn nhân của Úc Ninh. Khiến anh ấy chán nản và không hạnh phúc trong suốt thời gian dài.
Ông hổ thẹn vì không hoàn thành tốt sự giao phó của Úc Ninh, không chăm sóc tốt cho 2 đứa trẻ.
Những năm qua, ông có làm tốt được gì sao?
Mặc dù bây giờ đã là một quan chức cấp cao, vậy thì sao?
Cố Kiêu nước mắt không ngừng tuôn rơi, ông lẩm bẩm: "Ninh Ca, Ninh Ca ..."
Cố Kiêu tức giận vỗ vỗ tay vịn ghế sô pha, "Còn chần chờ gì nữa? Sao không bắt người?"
Cố Thành An an ủi cha, "Cha, con cũng đã nói với cha về sự khó khăn trong việc bắt giữ, con không thể hành động hấp tấp, con sợ nó sẽ làm tổn thương chú Ninh. Hơn nữa, hiện tại cha còn không thể tự bảo vệ mình, không nên để phát sinh thêm rắc rối ... "
Cố Kiêu hung hăng gõ đầu hắn 1 cái "Con mẹ nó! Thì làm sao? Cha mày không biết bảo vệ chính mình sao? Nếu bị giam cầm chính là cha mày, mày còn nói bậy bạ gì đó hả? Nhanh! Đi bắt người ngay cho cha, hiểu chưa?”
Cố Kiêu đứng dậy lấy quần áo, túm cổ áo Cố Thành An rồi lao ra ngoài.
Cố Thành An lập tức túm lấy cha mình, "Cha, cha ... Ngài còn bị cấm túc đó! Ngài chạy ra ngoài như vậy, không phải chờ bị bắt sao? Đến lúc đó con đi bắt Tần Như Hải hay là con đi bắt Ngài đây?
Cố Kiêu dừng lại, gật đầu, "Cũng là..."
Sau đó, ông dẫn con trai của mình đi bộ đến phòng làm việc, ông mở một cánh cửa bí mật và hướng con trai mình chỉ vào lối đi bí mật, "Đi nào ..."
Cố Thành An mở to mắt, nhìn con đường dài bí mật, hắn chợt nhớ tới một câu “Ngươi còn có bao nhiêu kinh hỉ là trẫm không biết.” [1]
[1]: Trích từ « Chân Huyên Truyện »
Trước đây, hắn chỉ biết người khác có đường bí mật trong nhà, nhưng khi đến lượt nhà mình thì vẫn vô cùng ngạc nhiên.
Cố Kiêu ăn mặc cải trang, sau đó vênh váo ra khỏi biệt thự, cùng Cố Thành An đến căn cứ bí mật của "Thuần quân".
Những người trong "Thuần quân" gần như có giao tình với Cố Thành An, mà một phần những người trong đó đều là do Cố Kiêu đề bạt.
Vì vậy, bọn họ ở đây, có thể nói là 100% an toàn.
Trong kế hoạch bắt Tần Như Hải của Cố Thành An, ngoại trừ Hứa Trạch Kỳ, những người còn lại đều là thành viên của "Thuần quân."
Mặc dù mọi người đều biết rằng gia tộc Cố hiện đang bị điều tra, nhưng họ tin tưởng cha con hai người này, vì vậy họ không quan tâm đến những vấn đề chính trị đó chút nào.
Mọi người chọn thực hiện hành động vào lúc mười một giờ đêm hôm đó, cứ theo kế hoạch triển khai.
Bọn họ xông vào nhà của Tần Như Hải, bắt gã ngay tại chỗ, bịt mắt đưa vào phòng khách, gã cũng bị bịt miệng lại nên không có phát ra tiếng động nào.
Cố Kiêu và Cố Thành An đã tìm thấy tầng hầm theo bản vẽ mà nhà thiết kế cung cấp.
Cửa không khóa, ngay khi bạn ấn vào nó sẽ mở ra.
Không thể tưởng tượng được rằng tầng hầm lại sang trọng như một khách sạn cao cấp.
Đầy đủ mọi cơ sở vật chất, nhưng tất cả đều bị phủ một lớp bụi dày, thoạt nhìn, không có ai từng sử dụng.
Có rất nhiều cuốn sách nằm rải rác trên mặt đất, bìa sách được uốn cong lên, dường như đã được đọc hàng nghìn lần.
Chính giữa tầng hầm là một chiếc giường lớn, trên đó là một người đàn ông gầy gò, tay chân bị trói bằng xích sắt dài.
Cố Kiêu gần như khuỵu xuống khi nhìn thấy cảnh này, CỐ Thành An đã kịp thời đỡ ông.
Động tác này đánh thức người đàn ông trên giường, anh ta mở mắt, nhưng không đưa mắt nhìn về phía cửa.
"Ngươi đã đến?"
Câu trả lời không phải là giọng nói làm ông tuyệt vọng, mà là "Ninh Ca ..."
Úc Ninh trên giường ngồi dậy, tay chân đυ.ng phải xiềng xích.
"Cố Kiêu? Là cậu? Cậu là Cố Kiêu?"
Cố Kiêu chạy tới ngay lập tức, ông quỳ xuống trước giường của Úc Ninh, nắm lấy tay anh, "Ninh Ca ... là em, là em, em đây..."
Úc Ninh không thể tin vào mắt mình, "Làm sao có thể là cậu? Cậu còn sống sao?"
Anh muốn nói thêm vài lời với Cố Kiêu, nhưng liền nhìn ra cửa với vẻ sợ hãi như chợt nhớ ra điều gì đó.
"Kiêu Kiêu, cậu đi nhanh đi, đừng để hắn ta phát hiện ra, sợi dây xích này không thể mở được, nếu hắn ta phát hiện ra thì coi như xong!"
Cố Kiêu đứng dậy, ngồi ở mép giường, ôm lấy Úc Ninh, "Ninh Ca, không sao đâu, em tới cứu anh ... không sao đâu ..."
Khi nghe những lời của Cố Kiêu, Úc Ning dường như chấp nhận sự thật rằng anh ấy đã được cứu, liền khóc thành tiếng.
"Quá tốt, cậu vẫn còn sống, cậu chưa chết... Kiêu Kiêu, cậu vẫn còn sống..."
Ngay cả trong tình huống khó khăn nhất của mình, anh ấy vẫn nghĩ đến Cố Kiêu.
Tần Như Hải nói dối với anh rằng Cố Kiêu đã chết, là vì thay anh ngồi trên xe ô tô bắt cóc kia, đồng thời cũng cho anh xem tin tức ngày đó.
Úc Ninh luôn tin rằng do lỗi của mình đã gϊếŧ chết Cố Kiêu.
Cố Kiêu là người bạn tâm giao và là bạn thân của anh.
Mặc dù có khúc mắc trong hôn ước giữa họ, nhưng anh không bao giờ trách Cố Kiêu một chút nào.
Chính Cố Kiêu đã nói với anh bằng những hành động thiết thực rằng, Omega không được yếu đuối, phải mạnh mẽ ,nỗ lực lên.
Không phải Cố Kiêu đã lấy đi tình yêu của mình mà là đã tự dạy mình để trở thành một người tốt hơn.
Nhưng anh ấy đã không thể làm điều đó, anh ấy đã khiến Cố Kiêu thất vọng.