Chương 2: Hạ dược

Ba tháng trước, bar Toxic là nơi y thường lui tới, giống như thường lệ, tìm kiếm đối tượng thích hợp

Toxic là quán bar cao cấp nhất tại thủ đô, không chỉ có quy mô lớn, trật tự bảo an cũng tốt.

Nếu có Alpha ép buộc Omega, bảo an sẽ dùng phương thức mạnh nhất đuổi đi, đồng thời vĩnh viễn không cho phép tiến vào bar. Phục vụ tình thú cũng chu đáo, đủ loại đạo cụ đến cả biện pháp tránh thai cái gì cần đều có, thậm chí có cả vòng cổ để phòng ngừa Omega bị đánh dấu ngoài ý muốn.

Chỉ cần có tiền, có thể ở chỗ này hưởng thụ phục vụ tốt nhất.

Tần Úc mang theo mặt nạ lên sàn nhảy múa, lúc xuống khán đài, có không ít Alpha chủ động tiếp cận nhưng y một cái hứng thú cũng không có.

Bởi vì y để mắt tới một nam nhân mặc áo sơ mi đen đang ngồi ở một góc khuất.

Nam nhân kia không chỉ dáng người cao ráo rắn chắc, ngay cả gương mặt cũng thuộc vào hạng anh tuấn khó gặp, dáng vẻ mười phần cứng rắn, lông mày rậm đầy nét anh khí, mũi cao thẳng như tượng điêu khắc.

Nét mặt biểu lộ không giống đến quán bar tìm thú vui, mà giống như đến trả thù, một bộ dạng muốn cười cũng không có.

Bất quá dáng ngồi ngược lại thẳng tắp, cùng với không khí chung quanh không hợp nhau, hắn ngồi trên ghế dài, nửa ngày mới uống một ly rượu. Ánh mắt cũng không để ý xung quanh, tựa như nơi này cùng hắn chẳng có điểm quan hệ, hắn chỉ đơn giản đến đây uống rượu.

Không chỉ một mình Tần Úc để ý đến hắn, mà rất nhiều Omega đã đến bắt chuyện nhưng đều bị cự tuyệt, điểm này càng khơi dậy hứng thú của Tần Úc

Không có Alpha nào mà y không nắm được.

Tần Úc ngồi tại quầy bar bên cạnh, bartender khá quen thuộc với y liền đưa tới một ly whisky, cầm ly rượu lắc lắc, y liếc mắt về bên kia hỏi “Người kia đến bao lâu rồi?”

Bartender cùng y là người quen cũ, vừa lau chùi ly vừa trả lời: “Hơn hai giờ, không làm gì cả, chỉ ngồi đó uống rượu. Cậu thấy cả một đám người vây xung quanh hắn, ai cũng bị từ chối, để xem cậu bắt được hắn thế nào.”

Tần Úc cười cười, cầm ly rượu lơ đãng lắc lắc “Bọn người kia sao có thể so sánh với tôi?”

Nói xong, y hạ chân ghế dựa, cầm ly rượu hướng đến đối phương.

Nhưng điều mà Tần Úc không nghĩ tới, y vừa mới ngồi xuống đối diện nam nhân, đối phương liền mở miệng nói: “Cút…”

Tần Úc không thể nào nghĩ tới sẽ có ngày y gặp loại đãi ngộ này, một hơi nghẹn ở ngực, bất quá chưa chờ y đáp lại, đối phương đã nói tiếng xin lỗi trước.

“Thật có lỗi, tôi tưởng là người vừa nãy, không phải cố ý mạo phạm”

Tần Úc thoáng si nghĩ, y giả vờ bất mãn nói: “Cho nên, một câu xin lỗi liền xong à?”



Đối phương nhíu máy, hiển nhiên cũng không muốn cùng Tần Úc tiếp tục dây dưa, “Vậy anh muốn thế nào?”

Tần Úc nhẹ nhàng cùng hắn cụng ly, lộ ra vẻ tự nhiên nói: “Mời tôi uống rượu đi, tự giới thiệu một chút, tôi tên Tần Tục.”

Tần Tục là em gái của y, nếu để cho cô biết y lấy tên của cô đi gieo tình khắp nơi, chỉ sợ là đánh gãy chân.

Đối phương nghe tên của y, cũng chỉ nói một câu xin chào, thậm chí cũng không quan tâm đến tên giả này.

Hai người cũng coi như kỳ phùng địch thủ, mọi người đang bàn tính đánh giá từng người, chỉ là nhìn đối phương có đáp trả hay không.

Vượt qua dự kiến của mọi người, nam nhân lãnh đạm từ chối lời mời của Tần Úc, chỉ nói sẽ thanh toán tiền cho y.

Tần Úc cũng không tiếp tục dây dưa, y không thể hạ giá bản thân mình nhưng điều này thật sự phá hỏng tâm tình của y.

Ở nơi này, còn không có nam nhân nào mà y không bắt được, đừng nói là Alpha với thiên tính hấp dẫn lẫn nhau, ngay cả Omega lẫn beta y cũng đều chơi được.

Kết quả hôm nay lại bị người này không hiểu sự tình mắng một câu, thậm chí lần đầu tiên trong đời y chủ động cũng thất bại. Mà đám người vây xem đều thấy Tần Úc bị từ chối, thật khiến y không còn mặt mũi.

Tần Úc quay trở lại quầy bar, tức giận cắn cục đá trong ly rượu.

Bartender nhìn y sinh khí, lén lút đưa tới một bình thuốc nhỏ, “Ca, có muốn dùng cái này không?”

Tần Úc luôn chướng mắt với loại thủ đoạn này, nhưng y không muốn bằng hữu mất mặt, liền nhận bình thuốc bỏ vào túi, đưa tay tỏ vẻ biết ơn.

Sau đó, ngồi vào một góc khuất uống rượu, vừa uống vừa nghĩ cách để lừa tên nam nhân kia lên giường.

Biện pháp không nghĩ ra, ngược lại, càng uống nhiều rượu.

Chất cồn kí©h thí©ɧ y, đầu cũng không còn tỉnh táo lắm, càng nghĩ càng bực tức.

Tần Úc tiến tới trước mặt nam nhân, con ma men nhìn hắn chằm chằm, ở trên cao nhìn xuống nói: “ Anh như thế nào mới chịu ngủ với tôi? Ra giá đi?”

Không ngờ, đối phương một chút mặt mũi cũng không cho, cười lạnh đứng lên. Lúc ngồi, còn không để ý, lúc vừa đứng lên, Tần Úc có chút chột dạ, chiều cao của y chỉ tới ngực người này.

Hắn đứng lên cơ bản có thể đem Tần Úc toàn bộ bao trong ngực.



Thế nhưng y đang bị cồn chi phối, đâu còn biết sợ hãi, lôi kéo cánh tay người ta không có đối phương rời đi.

Y đang cùng nam nhân dây dưa, lại không nghĩ tới, thần thú hộ mệnh trộm hiện hình.

Một con thỏ nhỏ màu trắng, ai cũng sẽ không nghĩ là hắn uy hϊếp được gì, mặc cho hắn im lặng nằm trên bàn.

Tấn Úc tức giận nhưng không thể làm gì đối phương, chỉ có thể chơi xấu, cầm ly rượu hướng nam nhân kêu gào: “ Vậy anh bồi tôi một ly rượi chắc hẳn được đi?”

Đối phương lười dây dưa cùng con ma men này, mặc dù bình thường hắn sớm có thể động thủ, nhưng mùi hương trên người Omega này quá dễ ngửi, hắn không ra tay được.

Vì để mau chóng thoát khỏi, chỉ có thể cầm ly rượu trên bàn, đối ly rượu của Tần Úc chạm nhẹ, lập tức một hơi uống cạn.

“Được rồi chứ?”

Tần Úc cũng uống một ngụm rượu “Được rồi.”

Đối phương uống xong liền nghiêng người rời đi , Tần Úc cũng dứt khoát tránh ra, về lại chỗ ngồi trước đó của mình.

Thế nhưng, nam nhân vừa đi đến cửa, thân hình bất ổn lắc lư mấy lần, hắn đỡ lấy cửa trên lan can, lắc đầu ý đồ để cho bản thân bảo trì thanh tỉnh.

Nhưng trong nháy mắt, toàn bộ quầy rượu của lầu một, đều tràn ngập hương vị rượu Gin nồng đậm. ( làm nhớ tới đồng nhân Gin và Shinichi quá). Rất nhiều Omega và Beta đều không chịu được nằm ở trên bàn, thậm chí cả những người huyết thống không thuần Alpha đều có cảm giác mê muội.

Trong đám người này, Tần Úc là người ít chịu ảnh hưởng nhất, y thậm chí còn không phân rõ sự áp chế này là cồn hay tin tức tố của Alpha, tóm lại bản thân y cũng không tỉnh táo lắm.

Y một mực nhìn chăm chăm bóng lưng đối phương, cho nên thấy được trạng thái của hắn có chút không đúng, liền tiến lên vỗ vai hắn, “Này, anh không sao chứ?”

Nam nhân bắt được bả vai y, đáy mắt phiếm hồng, hô hấp dồn dập, “Ngươi bỏ vào trong ly rượu cái gì?”

Tần Úc vẻ mặt vô tội, bả vai bị nắm đau đớn khiến y có chút thanh tỉnh, y giải thích: “ Tôi không có làm cái gì cả…”

Lúc này, Tần Úc chợt nhớ tới cái gì, ánh mắt nhìn về phía bé thỏ trắng trên quầy bar.

Bé thỏ trắng kiêu ngạo, lỗ tai run run, còn hướng y nháy mắt.

Lúc này, Tần Úc vô ý thức sờ vào trong túi, phát hiện bình thuốc đã không biến mất.

Tần Úc nuốt nước miếng không kịp phản ứng, liền bị nam nhân trước mặt dùng sức mang đi.