Văn án:Mục đích tồn tại của Thịnh Oản chỉ có một, chính là không từ thủ đoạn báo thù thay baba. Trong mắt cô tình yêu không đáng một đồng, hôn nhân tùy thời đều có thể hy sinh. Trước mặt là đóa hồng quyến rũ, sau lưng là hắc liên hoa. Nhưng một lão đại lại rơi vào chiếc bẫy mềm mại đầy gai của cô. Từ đây một phút không thể vãn hồi, cam nguyện làm con dao sắt bén, thay nàng lao vào biển lửa. Mọi người trào phúng cô chỉ đắm chìm trong trụy lạc, Thịnh Oản cười lạnh: Nàng bất quá cũng chỉ là một con tốt của Cố Hoài Thần trên bàn cờ lớn mà thôi. Chỉ là một chút trêu chọc, lại có ngày làm đại lão động tâm... “Thịnh Oản, ngay từ đầu chính là em trêu chọc ta trước.” Cho nên mặc dù cô hối hận, hắn cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhắc nhở: Nam nữ chính lúc đầu lợi dụng lẫn nhau, nam chính có bạch nguyệt quang (nhưng chỉ là quá khứ)