- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Càn Khôn Vô Thượng
- Chương 7: Đôi Mắt
Càn Khôn Vô Thượng
Chương 7: Đôi Mắt
Mãnh liệt sóng xung kích oanh minh ngập trời, bốn phía hư vô chấn động, đại địa nứt vỡ, giờ phút này Nam Huyền Đế Quốc tất cả mọi người đều có cảm giác tim đập chân run, hô hấp đều chậm lại!.
" Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ có địch tập " Trong khϊếp sợ , có đại lượng tu sĩ nhao nhao bay ra.
Xuất hiện trước mắt bọn hắn tại phía xa xa sơn mạch là một lượng vĩ lực hủy diệt bùng nổ , ở đó có ba cái bóng đen không ngừng gia cố trận pháp, tại dưới lực phản chấn chống đỡ.
" Đó là 3 vị Tiên Hoàng lão tổ đại nhân " Có người kiến thức yên bác liền nhận ra, khó tin nói.
Bởi vì ba người phía trước tu vi kinh thiên động địa, thường ngày rất ít khi xuất hiện, quanh năm suốt tháng bế quan ngộ đạo, trừ khi có chiến tranh hoặc ảnh hưởng đến Đế Quốc, bằng không thì không ai có thể biến đến.
" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, là kẻ nào dám đánh ta Nam Huyền Đế Quốc " Đột nhiên từ trên không một nam tử trung niên mặc long phương thiên bào mặt đầy sát khí lao đến ngoài thành.
Phía sau hắn có hàng trăm vạn binh lính tu sĩ ầm ầm hóa thành cầu vồng lao đến, xa xa nhìn lại vô cùng kinh người, đây không phải là một chi quân đội mà đã gọi lên tất cả lực lượng Đế Quốc .
Chớp mắt, vô cùng vô tận thuật pháp thần thông điên cuồng chút xuống, biến đến trận pháp trung, lực lượng quá lớn, trực tiếp lấn áp lực phản chấn khủng bó, theo thời gian yếu dần và một tiếng oanh minh vang vọng, triệt để biến mất.
Cùng lúc, ba vị lão giả mặc tiên bào phun ra một ngụm máu, toàn thân tu vi bạo động, như muốn khô kiệt giống như, tuy không có nguy hiểm gì nhưng bọn hắn như đã sức cùng lực tận, nếu không phải phía sau có Đế Quốc tất cả lực lượng chèo chống thì có thể giờ khắc này bọn hắn phải bỏ ra một cái giá khổng lồ thảm trọng.
" Lão tổ, chuyện gì đã xảy ra " Nam tử trung niên mặc long phượng bào lóe lên, ôm quyền cung kính nói.
Ngay cả bốn phía cường giả cũng lộ ra cuồng nhiệt cùng tôn kính, ánh mắt mang theo hào quang khó có thể tiêu tán, đây là đường thời cấp độ mạnh nhất của Nam Huyền Đế Quốc, ngày bình thường muốn tương ngộ là điều không thể nào, bây giờ chứng kiến một phen quả thật không uổng phí.
" Lực lượng này quá mức khủng bố, vốn dĩ không phải tu sĩ có thể phát công " Trong đó có một tên lão giả vừa bỏ đan dược vào miệng vừa nói.
" Hoàng Thượng, chuyện này người cần phải phái người điều tra kỹ càng, hôm nay phát sinh không thể để lộ ra ngoài " Một người râu tóc bạc phơ nói.
Nam tử trung niên chính là Đế Quốc chi chủ, hắn là đường thời Hoàng Thượng nằm giữ tuyệt đối quyền lực của một quốc, nhưng hắn vẫn đứng sau những vị lão tổ, hắn là Nam Phong Hoàng Thượng.
" Nam Phong nhất định sẽ xử lý việc này thỏa đáng " Hắn hít sau một hơi, một cỗ không giận tự uy nói.
Tiếp theo phát sinh , Nam Huyền Đế Quốc lập tức phát động gần như toàn bộ lực lượng điều tra chuyện này, có một chi rất lớn đội quân tiến vào mênh mông sơn mạch, nguyên bản là cây cối, linh thú rất nhiều nhưng hiện tại đã biến thành hoang mạc, không có bất luận cái gì sinh cơ.
Phạm vi trên trăm vạn dặm, với nhiều tu sĩ cường đại không có đáng kể, dựa theo tự thân chi lực thì trong vòng vài tháng là có thể xuyên qua.
Theo thời gian, tin tức truyền về Nam Huyền Đế Quốc nhưng chung quy không có bất cứ manh mối nào, mặc cho rất nhiều thần thức quét đến , mắc cho có người đã triển khai nhiều thủ đoạn, có thể tin tức vẫn như cũ không có tiến triển.
Lần gần nhất tại trung tâm sơn mạch truyền đến tin tức đầu tiên gây xôn xao, người phát ra là một nữ tu sĩ của Đạo Cơ Tông, không ai biết nàng là ai, chỉ biết một đạo tin tức bị tiết lộ ra.
" Gần nhất có một nhóm người của Đạo Cơ Tông tiến đến hiện trường sơn mạch, còn để lộ ra một đoạn tin tức " Một người mặc áo bào đen đội trùm kín đầu hướng về một trung niên nói.
Tại phía dưới người trung niên là một bộ đế vương ghế ngồi, tản mát ra một cỗ khó có thể hình dung uy nghiêm thần thánh, xung quanh là hoàng cùng vô cùng xa hoa lộng lẫy, hắn chính là Nam Phong.
" Đạo Cơ Tông cũng nhúng tay rồi " Nam Phong nhíu mày, những ngày tháng qua hắn không có thể đạt tới tin tức gì, tâm tình tự nhiên rất không hài lòng
Lão tổ giao cho hắn nhiệm vụ, hắn muốn dựa vào đây lấy được một số chỗ tốt, nhưng thủy chung không có tiến triển, mặt khác ngoại giới cũng đã bắt đầu để ý nhúng tay, dù sao đây cũng là lãnh vực của hắn.
Chuyện này cũng không thể giấu diếm được lâu, cái này quá mức oanh động, người ngoài nhìn tới không khỏi suy nghĩ có tạo hóa chi địa hiển lộ, nhưng nào có tạo hóa gì, nếu có thì bọn hắn lão tổ cũng đã chiếm hữu.
" Không sao, bọn chúng cũng chỉ nhất thời tò mò , dù sao trong này cũng không có cơ duyên gì, đợi đến lúc có tin tức, chúng ta cũng sẽ nắm rõ " Nam Phong bình thản nói, nếu không làm gì được thì cũng nên thôi, âm thâm chờ đợi là cách tốt nhất.
" Vâng thưa chủ thượng " Người áo đen nói xong nhoáng cái liền biến mất không còn tăm tích.
Mênh mông sơn mạch, giờ khắc này tại trung tâm, có ba đạo thân ảnh mặc trường bào vân quang, khắp y phục đều có đường vân đẹp mắt vô cùng xa hoa, có thể tinh tế quan sát, phía trên lộ ra dị động đóa vân mà người thường không thể nhìn thấy.
Ba thân ảnh này có hai nữ một nam, nam mày kiếm mắt sáng, thân thể to lớn, nhìn vào sẽ thấy cả người khí chất bất phàm, thần thái nho nhã!.
Nữ thì xinh đẹp như hoa, đặc biệt có một vết sẹo trên cổ rất dữ tợn, nhưng điều đó căn bản không thể làm hắn mất đi một thân không nhiễm bụi trần.
Về phần nữ tử còn lại, cũng chỉ có thể nhận thấy dáng người thon thả kết hợp với y phục bó sát, đeo khăn che mặt và mũ trùm đầu, đôi mắt không mang mảy may ba động, tựa như có một loại nào đó công pháp muốn triệt tiêu đi tất cả tình cảm.
" Sư tỷ, tại sao người lại cố ý truyền ra tin tức này, điều đó có giúp ích gì chúng ta sao " Một bên nữ tử vết sẹo cổ sau cùng nhịn không được hỏi.
" Thiên La Đại Lục quá mức mênh mông, muốn dựa vào Đạo Cơ Tông không thể tìm ra đáp án " Nữ tử che mặt nói.
" Sư tỷ, ngươi rốt cuộc nhìn thấy thứ gì " Thanh niên áo bào không khỏi hỏi.
Bọn hắn là Đạo Cơ Tông, có một môn thần thông mà chỉ có một số người nhất định mới có thiên phú nắm giữ!
Đó là Hồi Thiên Thuật.
Sở dĩ gọi như vậy, chính là muốn thuận thiên, dựa vào ý trí cùng tinh thần đến câu thông thiên đạo, dựa vào đó ảnh hưởng pháp tắc, có thể nhìn thấy phía trước tương lai tàn ảnh, có thể nhìn thấy quá khứ xảy ra sự việc, nhưng chung quy không thể nói là chính xác tuyệt đối!
Mà muốn thi triển ra thuật này cần bỏ một cái giá không nhỏ, người thi triển thuật này, cơ hồ dùng chín phần mưới ý trí cùng tinh lực, khi làm xong lập tức cơ thể lâm vào suy yếu đến cực hạn.
Nhưng đấy mới chỉ là yêu cầu cùng chân chính công dụng của thuật pháp, quan trọng hơn người muốn thi triển thuật này phải không có mảy may tình cảm , thuận thiên đạo vô tình, chính mình cũng phải vô tình.
" Ta thấy một cái đại trận, phía trong nó có một cỗ hấp lực... và một đôi mắt từ bên trong đó " Nữ tử che mặt có chút run rẫy, trên khuôn mặt cũng nhận thấy có tái nhợt chi sắc hiện lên.
Nói xong, nàng phun ra một ngụm máu, khí tức rất hỗn loạn , cố nhiên là trọng thương, nhưng nữ tử che mặt hoàn toàn không để ý đến bản thân, trong mắt chỉ hiện lên hình ảnh kia.
Một đôi mắt nhìn vĩnh viễn không thấy tận cùng, một đôi mắt chỉ nhìn một cái liền để lực lượng nàng kết nối cùng thiên đạo pháp tắc sụp đổ, đôi mắt kia ẩn chưa đến không cách hình dung cùng tưởng tượng vô tận vĩ ngạn.
Một cỗ lực lượng để nàng một cái Nguyên Anh đại viên mãn cảnh giới không thể nhìn, không thể suy nghĩ, không thể truy cầu , không thể cảm ngộ , không thể chạm tới, và không thể nói ra!.
Nếu như không phải nàng dùng thuật pháp đến nhìn mà tận mắt chứng kiến, giờ khắc này đã không tồn tại trên thế giới, triệt để hóa thành hư vô!
Nữ tử che mặt có linh cảm , nếu đôi mắt này nhìn về phía Đạo Cực Tông, không nghi ngờ lập tức tan thành mây khói, thậm chí cả Nam Vực, cũng có thể là toàn bộ Thiên La Đại Lục.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Càn Khôn Vô Thượng
- Chương 7: Đôi Mắt