Quyển 3 - Chương 113: Tự chui đầu vào lưới

Diễn đàn, nhất là diễn đàn chính thức thông thường sẽ bị coi như sợi dây gắn bó giữa công ty trò chơi và người chơi.

Công ty trò chơi có thể từ nơi này thu thập chỉnh lý thông tin và kiến nghị của không ít người chơi, cũng có thể ở đây thông báo một số thư từ và tin tức dự cáo có tính chất thay đổi cập nhật bên trong cho các người chơi, sớm từng bước xem xét phản ứng người chơi đối với sự cập nhật của mình.

Mà nhóm những quản lý diễn đàn chính thức, có một số sẽ là thành viên của công ty trò chơi, có phần lại là nhân viên chuyên chức có nhiều phương diện kinh nghiệm quản lý qua thông báo tuyển dụng bên ngoài.

Nhưng bất kể là loại nào, trên phương diện tin tức nội bộ của trò chơi thu được, nếu so bọn họ với các người chơi thì vượt lên đầu trước một bước.

Hữu Ca đi lại diễn đàn ở các trò chơi lớn thời gian dài, với trong vòng quản lý chính này thì có giao tình cùng rất nhiều người. Lần này trong diễn đàn chính thức trò Thế Giới Song Song cũng không ngoại lệ.

Một người bạn mới quen gần đây vừa nói cho Hữu Ca, hiện nay trò chơi đưa vào hoạt động hết thảy tốt đẹp, rất có thể sẽ bắt đầu chính thức đưa lên thị trường.

"Há? Vậy sẽ có cái động tác lớn gì?" Hàn Gia Công Tử hỏi. Công ty trò chơi bình thường ở giai đoạn quá độ từ quá trình thử nghiệm lên chính thức đưa vào hoạt động, phổ biến sẽ có quảng cáo tương đối lớn, lấy việc này để thu hút chú ý người chơi thêm một bước, mời chào khách hàng càng nhiều hơn.

Hữu Ca cười: "Với địa vị độc quyền của "Thế Giới Song Song" hiện nay, còn thiết yếu cần làm những chiêu trò đấy sao?"

"Vậy cũng đúng." Hàn Gia Công Tử gật đầu.

"Chính thức đưa vào hoạt động chỉ là bắt đầu không giới hạn số lượng người chơi. Biến hóa lớn nhất, chính là sẽ có có nhiều người hơn tràn vào cái trò chơi này." Hữu Ca nói, "Trừ chỗ này ra, bạn tôi cái gì cũng không nói."

"Nhiều người là chuyện tốt, chỉ cần không tạp nham là được rồi..." Hàn Gia Công Tử lẩm bẩm. Đây là tư duy quán tính khi chơi game online truyền thống hình thành nên, tức là hy vọng trong khu trò chơi chỗ mình có nhiều người, náo nhiệt hơn, lại lo lắng quá nhiều người dẫn đến tốc độ vận hành trò chơi chậm chạp.

Người chơi cũng không thoải mái gì, thường dưới tâm tính mâu thuẫn cố gắng sinh tồn...

Bên kia, Cố Phi bị Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh níu lấy đứng ở hành lang, tìm một góc vắng người.

"Tình báo. Tình báo!" Hai người nói.

"Cái gì tình báo hả!" Cố Phi rất là bất đắc dĩ.

"Tên của mỹ nữ, tính cách!" Hai người đáp.

"Đến tên thôi tôi bây giờ còn không thể nhớ hết hoàn toàn mà, đừng nói đến tính cách." Cố Phi nói, không khỏi nhớ lại Liệt Liệt, đó là một vị có tính cách tương đối rõ nét, không biết cô ta đối với loại tính cách như hai người trước mắt này sẽ là thái độ gì.

"Quá vô dụng, anh gia nhập nghiệp đoàn này rất lâu chứ? Như thế nào mà chút ít tư liệu cũng không có!" Ngự Thiên Thần Minh nói.

"Thiên Lý, không phải là anh muốn dạy chú. Nhưng giác ngộ của cậu thực sự thiếu đấy! Cậu xem Ngự Thiên kìa, còn nhỏ tuổi, giác ngộ lại khá cao." Chiến Vô Thương nói.

Hy vọng còn lại của Cố Phi đối với Chiến Vô Thương về điểm này đã triệt để biến mất, bất đắc dĩ khoanh tay.

"Quên đi, cậu trước hết báo tên mỹ nữ cậu biết lên là được!" Hai người nói.

Muốn tên rất dễ, dựa theo danh sách nghiệp đoàn đọc một lần cho hai người là được. Chỉ là, tên ở trong game online không đơn thuần là tên, còn tương đương với số điện thoại. Đã biết tên có thể tăng thêm bạn tốt.

Sau đó có thể quấy rối tin tức vô tận. Nghĩ tới hậu quả như thế, Cố Phi lại không dám tùy tiện đem tên nói cho hai người, cho dù là Liệt Liệt tự kỷ không thèm nhìn cũng không thể.

"Làm sao vậy, nói đi!" Ngày hôm nay Ngự Thiên Thần Minh mua một đống sổ tay và bút, bây giờ móc ra một quyển mới tinh. Trên tờ giấy đầu đoan đoan chính chính viết lên "Cơ sở dữ liệu của mỹ nữ".

Sau đó lật trang thứ nhất sang, bày tư thế hạ bút, lại chậm chạp không thấy Cố Phi mở miệng, ngẩng đầu nghi ngờ hỏi.

"Thế nào Thiên Lý. Không phải là có chút chuyện này cũng không muốn giúp chứ!" Chiến Vô Thương sắc mặt phát lạnh.

Rất hiển nhiên, trong lòng anh ta và Ngự Thiên Thần Minh, tài nguyên như mỹ nữ thế này đương nhiên là muốn cùng hưởng, mà không nên ẩn dấu.

"Ôi, để tôi giúp hai người hỏi một chút đi!" Cố Phi bất đắc dĩ. Mình không muốn tự tiện tiết lộ tư liệu người khác, nhưng không giúp Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương cũng không được, chỉ có thể trước tiên thử xem có được các cô gái đồng ý không.

Các cô gái bấy giờ cũng không rảnh rỗi, Cố Phi mới vừa rời đi. Thảo luận cứ tiếp tục triển khai.

"Liệt Liệt, người mới vừa rồi kia không phải là mục sư bên cửa Bắc ấy sao?" Băng Lưu Ly hỏi Liệt Liệt.

"Đúng vậy!" Liệt Liệt gật đầu, "Tui đã sớm từng gặp anh ta, rất phách lối, còn mang một tên Đạo tặc Tiềm Hành ở phía sau mình, bệnh thần kinh! Chị Lạc Lạc nha, không chắc khi chị vừa mới đuổi theo ra đi xem, tên Đạo tặc kia lại đang rình coi ở bên ngoài mất!"

"Có thể." Lạc Lạc gật đầu. Cuối cùng hỏi: "Các em ở cửa Bắc thấy tên đó đang làm cái gì?"

"Giúp Thiên Lý đó! Cùng mấy người cả thảy." Liệt Liệt đáp.

"Em là đang nói. Hàn Gia Công Tử và mấy người đồng bạn của anh ta?" Con mắt Lạc Lạc trợn to.

"Không đúng đâu! Em hỏi qua một người trong đó, tên đó nói hắn là bạn Thiên Lý kia mà. Có đúng hay không Tiểu Băng?" Liệt Liệt quay đầu lại hỏi Băng Lưu Ly.

Băng Lưu Ly gật đầu: "Cung tiễn thủ ấy nói thế."

"Cung tiễn thủ? Ngự Thiên Thần Minh?" Lạc Lạc hỏi.

"Chính là tên đó!" Liệt Liệt và Băng Lưu Ly trăm miệng một lời, "Lạc Lạc làm sao chị biết?"

"Tôi ở quán rượu bên kia cửa thành cũng đã gặp một người như thế, quen biết Thiên Lý, sau lại đi cùng Thiên Lý." Lạc Lạc đáp.

"Ngự Thiên Thần Minh? Tên đó không phải là pháp sư sao?" Thất Nguyệt ngờ vực, "Cùng âm à?"

"Chị Thất Nguyệt biết người này?" Liệt Liệt và Băng Lưu Ly hỏi.

"Pháp sư rất nổi tiếng ở trong giới Game online có một người gọi là Ngự Thiên Thần Minh." Thất Nguyệt nói, "Thuộc về cao thủ hàng đầu."

"Lẽ nào Pháp sư cận chiến kia chính là Ngự Thiên Thần Minh?" Liệt Liệt kích động.

Thất Nguyệt và Lạc Lạc liếc mắt nhìn nhau, cũng trăm miệng một lời: "Sẽ không!"

"Vì sao? Tên đó không phải là Pháp sư cao thủ sao?" Liệt Liệt khó hiểu.

"Tiểu Băng, em ở trên bảng kinh nghiệm Pháp sư có thấy qua tên này hay không?" Lạc Lạc hỏi Băng Lưu Ly.

"Hình như không có..." Băng Lưu Ly trả lời.

"Đây cũng không kỳ lạ, tên của người ta không phải là bị tên Cung tiến thủ đáng ghét chiếm sao? Đương nhiên phải đổi lại một ID khác!" Liệt Liệt nói.

"Vậy cũng không thể nào." Thất Nguyệt đáp.

"Vì sao?" Liệt Liệt không giải thích được.

Thất Nguyệt và Lạc Lạc nhìn nhau một cái, cuối cùng nói: "Bởi vì có người nói người kia rất háo sắc, thấy người chơi nữ sẽ đi lên bắt chuyện, câu nói đầu tiên nổi danh nhất là "Chị gái, có muốn em trai dẫn chị đi luyện cấp hay không?". Em nghĩ, Pháp sư cận chiến kia là người như vậy sao?"

Liệt Liệt lắc đầu điên cuồng.

"Tên cung thủ kêu Ngự Thiên Thần Minh kia, thấy mấy người có gọi chị gái ơi không?" Thất Nguyệt hỏi Lạc Lạc ba người các cô.

"Không có." Ba người trả lời.

"Bất quá, hắn đích xác có chút gì đó..." Băng Lưu Ly nói, "Qua đây chủ động tự giới thiệu, sau đó luôn luôn ở bên cạnh em và Liệt Liệt cùng nói chuyện."

Lạc Lạc gật đầu: "Bây giờ nghĩ lại hoàn cảnh lúc ấy, tên đó không thể nào lại đuổi phía sau cái mông người ta gọi chị gái, như thế một chút đều không đáng yêu!"

"Nói như vậy, Ngự Thiên Thần Minh này đúng là vị kia, chỉ bất quá lần này thay đổi chức nghiệp." Thất Nguyệt nói.

"Chắc là như vậy." Lạc Lạc gật đầu.

"Nếu bọn họ đều là bạn bè của Thiên Lý, vì sao Thiên Lý còn nói là thuê bọn họ?" Thất Nguyệt nói.

"Đánh nhau mà! Kêu bạn bè, người không đủ, đương nhiên chỉ có thể lại đi mướn một ít trợ thủ. Vậy nhưng cũng nói được." Lạc Lạc vừa tìm thuyết pháp khả thi, thật ra thì cũng vừa đang hoài nghi.

"Giữa những người đó, nhận ra lẫn nhau sao?" Cô tiếp tục hỏi Liệt Liệt.

"Hình như quen nhau." Băng Lưu Ly nói, "Em nhớ kỹ lúc đó có một Chiến sĩ tới nơi, gọi ra tên Ngự Thiên Thần Minh, chắc là quen biết chứ?"

"Tổng cộng mấy người?" Lạc Lạc hỏi.

"Bốn người, Cung tiễn thủ chính là Ngự Thiên Thần Minh, còn có tên Mục sư kia, sau đó một người Chiến sĩ và một Kỵ sĩ." Băng Lưu Ly đáp.

"Tính thêm Pháp sư cận chiến và tên Đạo tặc kia, vừa vặn sáu người!" Lạc Lạc nói, Công Tử tinh anh đoàn cũng là sáu người.

"Ý bà nói bọn họ chính là người của Công Tử tinh anh đoàn?" Thất Nguyệt nói.

Lạc Lạc gật đầu.

"Thế thì Thiên Lý chính là quen biết người của Công Tử tinh anh đoàn rồi, vì sao anh ta nói không biết?"

"Nếu như bọn họ là bạn bè, Thiên Lý chắc là giúp bọn hắn giấu diếm... Cũng có lẽ, Thiên Lý chính là một thành viên trong nhóm, Thiên Lý chính là Pháp sư cận chiến!" Lạc Lạc nói.

"Không thể nào!" Liệt Liệt khóc, "Nhưng anh ta sẽ không bao giờ để ý tui nữa."

"Chớ nóng vội, đều là đoán thôi, việc này còn phải xác nhận mà!" Lạc Lạc an ủi Liệt Liệt. Liệt Liệt vẫn coi Pháp sư cận chiến làm thần tượng.

"Muốn xác nhận việc này, xem ra sẽ rơi vào trên người tên Ngự Thiên Thần Minh kia." Thất Nguyệt nói.

"Tên kia, chúng ta ra mặt sẽ không quá phiền phức chứ?" Lạc Lạc nói.

"Ai đồng ý đi tiếp cận cái kẻ cực kì háo sắc này?" Thất Nguyệt hỏi.

Bọn con gái không rét mà run.

"Theo tui được biết tên đó cũng không có gì..." Lạc Lạc đáp.

"Vậy bà đi!" Ba người còn lại tất cả đồng thanh.

"Được rồi được rồi, cô gái nhỏ tên Liễu Hạ mới tới hình như có quen tên đó." Lạc Lạc vội vã đề nghị.

"Không cần, việc này càng ít người biết càng tốt, người ta cố ý giấu diếm thân phận như thế, chúng ta dò la như vậy đã là không nên rồi, nên đừng mở rộng phạm vi lớn hơn." Thất Nguyệt nói.

"Xem tình hình thế này đành phải rút thăm vậy." Lạc Lạc nhìn quanh.

Thất Nguyệt cũng quét mắt một vòng, cuối cùng thở dài: "Ba người chúng ta rút đi, Tiểu Băng thì khỏi, nếu đi chỉ sợ cũng hỏi không được gì."

Băng Lưu Ly đỏ mặt.

Đang chuẩn bị làm giấy rút thăm, Thất Nguyệt đột nhiên vui vẻ nói: "Đợi một chút."

"Thế nào?"

"Tôi có hai người bạn, đã biết tôi cũng là một thành viên Trọng Sinh Tử Tinh, hy vọng tôi giới thiệu các cô cho bọn họ quen biết." Thất Nguyệt đọc ra, "Tin nhắn của Thiên Lý gởi tới."

"Không cần hỏi cũng biết, trong hai người bạn này của anh ta dám chắc có một người là Ngự Thiên Thần Minh." Lạc Lạc mừng rỡ.

"Cái này kêu là tự chui đầu vào lưới." Thất Nguyệt cười.

"Gọi bọn họ tới đây đi, lần này nhất định phải hỏi cho rõ ràng!" Lạc Lạc nói.

"Ngộ nhỡ Thiên Lý thực sự là Pháp sư cận chiến, vậy tui phải làm sao bây giờ đây!" Liệt Liệt lại khóc.

"Em thật sự không có cơ hội." Lạc Lạc sờ sờ đầu cô, cười.