Chương 3

Người đàn ông tóc đen thở dài, định nói gì đó nhưng lại nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau, lặng lẽ nhường đường.

Người đàn ông tóc xoăn cũng cất khẩu súng đi, ngẩng đầu nhìn người mới tới, vấn đề này quả thực vẫn nên để người liên quan tự mình giải quyết, đó mới là cách tốt nhất.

Lâm Hiên môi run rẩy, sắc mặt hơi tái nhợt, anh ta thấy một người đàn ông dáng vẻ cao ráo, lưng thẳng đứng từ từ bước đến, khuôn mặt tuấn tú, bên phải khuôn mặt có một vết sẹo dài như một con rết bò trên tấm ngọc xinh đẹp, nhìn qua làm cho người ta vừa yêu vừa sợ.

Đây không phải là Lâm Lang sao, sao anh lại trở về vào lúc này, không phải còn nửa năm nữa mới đến thời gian về thăm nhà sao? Đằng sau người đàn ông còn có thêm mấy người, tất cả đều mặc quân phục, nhìn họ với ánh mắt tức giận, tay đã để sẵn trên súng bên hông, sẵn sàng biến hai người thành tổ ong nếu có lời nào không vừa ý.

Lâm Hiên nhận ra chuyện xấu đã bại lộ, còn bị bắt quả tang, trong lòng sợ hãi không thôi, nhìn Khương Nguyên với ánh mắt vô cùng lo lắng, lúc này anh ta chỉ có thể hy vọng vào Khương Nguyên.

Khi người đàn ông bước đến gần giường, căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường, không khí có phần quái dị.

Một lát sau, mọi người mới nghe thấy Lâm Lang chậm rãi mở miệng: “Tôi xin phép về nhà một chuyến, muốn tạo một bất ngờ cho anh, không phải là xâm nhập mà không được phép.” Anh trả lời câu hỏi của Khương Nguyên một cách bình tĩnh, sau đó giọng thấp hỏi: “Còn anh, không giải thích gì sao?”

Đúng, hãy nói gì đó đi.

Lâm Hiên siết chặt tay Khương Nguyên, ước gì mình có thể thay cậu quỳ xuống cầu xin, tìm cách lừa qua mặt trước rồi từ từ tính kế sau.

Đây là muốn cậu nói lời trăn trối cuối cùng sao?

Sau một hồi, Khương Nguyên mới chậm rãi mở miệng, giọng run rẩy: “Chẳng qua là mệt mỏi khi chơi với em rồi, tôi không muốn tiếp tục nữa, chuyện này không thể miễn cưỡng, chúng ta hãy kết thúc một cách tốt đẹp, sao phải làm cho khó coi thế này.”

“Anh nói bậy bạ.” Người đàn ông tóc xoăn không thể nhịn được nữa muốn nâng súng lên, lần này người đàn ông tóc ngắn không ngăn cản, anh ta nghĩ nếu Lâm Lãng vẫn không đành lòng hành động, họ hoàn toàn có thể thay thế, bắn chết kẻ vô liêm sỉ này.

Lâm Lang tiến lên một bước, khoảng cách này gần như là nhìn xuống hai người: “Chơi mệt mỏi, hửm?”

Khương Nguyên nuốt nước bọt, nhẹ nhàng gật đầu.

Lâm Hiên chỉ muốn vặn đầu người này ra, làm sao anh ta lại có thể thích một người đàn ông không có tầm nhìn như vậy, không thể hy vọng vào bất cứ điều gì.

Người đàn ông tóc xoăn không thể kiềm chế nữa, khi thấy hai người họ thoải mái nằm trên giường, còn đắp chăn, lập tức cảm thấy tức giận không thể chịu nổi, đã làm ra chuyện xấu thì sao lại cần giấu diếm.

Người đàn ông tóc ngắn lơ đãng không chú ý để cho đồng đội bên cạnh lao lên, chứng kiến người đàn ông tóc xoăn lật chiếc chăn lên, kéo tấm vải che duy nhất xuống.