Chương 25: Đoàn tụ với An Dĩ Thần (1)
Điều này vốn dĩ là sự thật, không có gì xấu để không phải thừa nhận. Thấy cô ấy không hề tức giận, Tư Dạ cảm thấy rất nhàm chán. “Vào mỗi cuối tuần tôi sẽ chuyển cho cô 200.000 nhân dân tệ vào tài khoản của cô. Tôi cũng sẽ đưa cho cô phần của tuần trước."
"Được.”Trần Chi gật đầu, như vậy cũng không tồi. Ít nhất nếu cô không lấy được tiền, cô liền có thể rời đi bất cứ lúc nào. Sau khi Tư Dạ rời đi, cô mặc quần áo và đi xuống lầu, sau khi ăn bữa sáng do dì Chu làm, cô về nhà thu dọn hành lý. Hành lý của cô rất đơn giản, chỉ có vài bộ quần áo, những thứ khác không cần phải đem, ở cái biệt thự này muốn cái gì là có cái đó. Khi cô đi đến bệnh viện, nước da và sắc mặt của mẹ cô trông rất tốt, trong lòng của Trần Chi cũng trở nên vui hơn.
“Mẹ, đây là 5.000 nhân dân tệ, mẹ giữ lấy để mua những gì mẹ cần.”Cô nhét vào tay mẹ Trần một cái phong bì màu trắng. “Mẹ đâu cần nhiều tiền như vậy đâu, con cứ giữ lấy để tiết kiệm.”Mẹ Trần từ chối. “Mẹ cứ cầm đi, lỡ như lúc mẹ cần con không ở bên cạnh mẹ thì làm sao?”
Mẹ Trần nghe cô nói có lý nên đành nhận tiền. Ánh mắt của Trần Chi rơi vào tờ báo trên bàn cạnh giường, mặt cô bị cứng đờ khi nhìn thấy người đàn ông trên mặt báo. “Mẹ chỉ là đang tìm cách gϊếŧ thời gian, liền nhờ dì con đi mua tờ báo.”Mẹ Trần cầm tờ báo lên, lật lật vào trang rồi che đi hình ảnh của Tư Dạ. Trần Chi lập tức trở lại vẻ mặt ban đầu: “Mẹ, mẹ muốn ăn gì, con đi xuống mua.”..
“Con mua gì cũng được.”Mẹ Trần suốt ngày thờ ơ với nhiều thứ, bà một chút cũng không giống với người tính toán trong gia đình. Cũng giống như vậy, tính cách của Trần Chi cũng thờ ơ với nhiều thứ, luôn bày ra bộ dàng nhàn nhạt. Chăm sóc xong cho mẹ, cô lại đi tìm bác sĩ nói chuyện. Hy vọng bệnh viện có thể giúp cô tìm được một trái tim phù hợp, cô muốn mẹ mình được phẫu thuật càng sớm càng tốt.
Bác sĩ hứa sẽ giúp cô để ý và liên hệ nếu có ai đó có trái tim phù hợp. Nhưng mẹ của Trần Chi vừa bị ốm và không thể phẫu thuật trong hai tháng, bà phải hồi phục sức khỏe tốt trước khi phẫu thuật. Thời gian hai tháng vừa là lúc đủ để cô gom tiền.
Dù được Tư Dạ bao nuôi nhưng Trần Chi vẫn không từ bỏ công việc của mình. Tối nay có một buổi biểu diễn, cô vội vàng đến bữa tiệc rượu lúc 21:00, ngồi trước cây đàn piano và bắt đầu phát ra những giai điệu tuyệt đẹp. Trong hai năm qua, cô đã biểu diễn ở tất cả các khách sạn của thành phố Z. Vì ngoại hình đẹp và khả năng trình diễn piano tốt, nhiều khách sạn sẽ tìm đến cô mời cô biểu diễn. Vì vậy, cô luôn làm việc không ngừng, cũng không sợ một ngày sẽ mất việc.