Chương 26

Ôn Tử Du thật sự đã rất thích Hạ Cảnh Dương từ rất lâu, thời điểm từ nhỏ lúc chơi trốn tìm đã bắt đầu thích. Hạ Cảnh Dương còn nói với anh là sau này nhất định sẽ quay lại tìm anh. Cõi lòng Ôn Tử Du mong chờ thật lâu, chờ tới lúc đó thì nghe được tin tức Hạ Cảnh Dương với Ôn Tử Nhạc ở bên nhauNhưng anh trời sinh yếu đuối, chưa bao giờ dám tranh giành cái gì, liền cứ như vậy trôi qua thật lâu. Chính mình vẫn tận mắt chứng kiến Hạ Cảnh Dương nâng đỡ Ôn Tử Nhạc trở thành đại minh tinh, thấy Ôn Tử Nhạc vì Hạ Cảnh Dương mà rời nhà bỏ đi, cũng thấy thân thể của ba ngày càng suy yếu, mẹ cũng bởi vì sinh bệnh nên bị "thỉnh" đến chỗ nào đó tĩnh dưỡng

Sau đó cũng chỉ còn lại một mình anh. Anh không còn gì cả, chỉ còn lại nỗi cô đơn buồn tẻ, trong lòng càng ngày càng nặng nề.

Ôn Tử Du đột nhiên mở mắt, anh đang nhớ về cơn ác mộng, vừa tỉnh lại đã thấy ngọn nguồn gây ra đau khổ cho anh ở trước mắt

Ôn Tử Nhạc tùy ý quấn tóc :"Ôn Tử Du, nhảy thuyền mà mày cũng không chết được mạng mày cũng thật lớn nha"

Ôn Tử Du hận người trước mặt như muốn cắn một miếng thịt của hắn, nhưng anh lại mệt đau không thể động đậy cũng chỉ có thể oán hận trừng mắt nhìn Ôn Tử Nhạc. Ôn Tử Nhạc đối với ánh mắt hắn chỉ khinh miệt cười

"Mày không cần nhìn tao như vậy, tao vẫn luôn ở trên mày, là tao, chính là tao"

"Ôn Tử Nhạc anh không sợ gặp báo ứng sao?"

"Cho dù có báo ứng, thì mày cũng nên bị trước!" Ôn Tử Nhạc đứng lên từ trên cao nhìn xuống anh

"Mày đừng quên, là mẹ mày hại chết mẹ tao, con mẹ nó"

Ôn Tử Du đều đã giải thích không biết bao nhiêu lần rồi nên lười cùng Ôn Tử Nhạc nhiều lời cũng chỉ lãnh đạm nhìn hắn

"Vậy anh muốn làm gì?"

"Nói một chút, mày bò lên giường Hạ Cảnh Dương câu lấy hắn, thật đúng là con trai Trần Dĩ Mạt"

Ôn Tử Du không rõ ý hắn, Ôn Tử Nhạc cũng không giải thích, chẳng qua tiến lên một bước, cong eo xuống, đẩy tóc Ôn Tử Du ra thấy vành tai anh có một vật nhỏ

Ánh mắt của hắn trở lên hung ác, ngón tay xúc mạnh vào lỗ tai

Ôn Tử Du run rẩy một chút, theo bản năng quay đầu muốn trốn

"Anh muốn làm gì?"

"Khuyên tai này có khắc tên tao, mày cũng hẳn nên biết, hắn không thuộc về mày" Thanh âm của Ôn Tử Nhạc có chút nhẹ nhàng, ỷ vào việc hôm nay Hạ Cảnh Dương đến công ty nên hắn mới đến đây lăn lộn với Ôn Tử Du một lúc