Ôn Tử Du ngồi bên cạnh Tống Cảnh Hiên trong xe, trong tay cầm một ly sữa bò sắc mặt trắng bệch một câu đều không nói đột nhiên ngẩng đầu lên không biết bao người thuyền xuất phát. Tống Cảnh Hiên điều chỉnh điều hoà trong xe cho vừa mức, Ôn Tử Du lại vẫn luôn phát run làm Tống Cảnh Hiên lo lắng không thôi Thời gian như bị đọng lại phảng phất như đang trôi qua một thế kỷ, cuối cùng thuyền cũng bắt đầu xuất phát Ôn Tử Du được Tống Cảnh Hiên đỡ lên thuyền. Nhưng chân vừa bước tới boong tàu liền thấy được bóng dáng của Hạ Cảnh Dương cơn ác mộng như vừa ập tới
Ôn Tử Du sợ đến mức chân mềm nhũn xuống xoay người muốn chạy nhưng đường lui đã có thuộc hạ của Hạ Cảnh Dương đến ngăn chặn
Anh sợ đến cả người phát run gắt gao bắt lấy cánh tay Tống Cảnh Hiên, đối diện với khuôn mặt Hạ Cảnh Dương ngày càng gần, hô to một tiếng
"Anh đừng đến đây!!"
Ánh mắt của Hạ Cảnh Dương nhìn Ôn Tử Du như thể muốn phun ra lửa
"Tốt, Ôn Tử Du em là đang muốn bỏ đi với nam nhân khác?"
"Anh nói bậy" Ôn Tử Du liếʍ liếʍ môi phóng âm thanh tới
"Hạ Cảnh Dương anh buông tha tôi đi, Ôn Tử Nhạc đều đã trở lại, anh vì cái gì còn muốn tra tấn tôi!!"
"Tôi đã nói rồi, em thiếu nợ tôi"
"Tôi không thiếu nợ anh" Ôn Tử Du quệt nước mắt
"Anh rốt cuộc còn muốn cái gì ở tôi?"
Hạ Cảnh Dương sửng sốt một chút, một mặt khác hắn cũng không biết muốn cái gì ở Ôn Tử Du nhưng ngữ khí vẫn lãnh ngạnh như khối thiết
"Cùng tôi trở về, nếu không tôi sẽ cho em biết hậu quả!!
Hậu quả, đơn giản chính là mẹ anh
"Anh như vậy, không sợ gặp báo ứng sao?" Ôn Tử Du nhìn hắn nói "Tôi đời này, hối hận nhất chính là quen biết anh!"
"Nói những lời đó cũng vô dụng , Ôn Tử Du em muốn cùng người khác bỏ trốn cũng phải hỏi họ có đồng ý không?" Hạ Cảnh Dương khinh miệt cười, nhìn Tống Cảnh Hiên nâng nâng cằm hắn
"Cậu biết Ôn Tử Du mấy ngày nay....."
"Hạ Cảnh Dương anh im miệng " Đôi tay Ôn Tử Du gắt gao nắm chặt thành quyền, Nhưng Hạ Cảnh Dương hoàn toàn không xem lời anh ở trong lòng chỉ là cười lạnh từng câu từng chữ nói ra rất ghê tởm
"Ôn Tử Du vẫn luôn ở cùng với tôi nơi đó, nằm trên giường tôi, cả đêm hầu hạ tôi. Vì câu dẫn tôi không tiếc thủ đoạn hạ dược tôi, ép tôi cùng cậu ta phát sinh quan hệ. Bụng dạ thì tâm cơ hạ tiện, Tống Cảnh Hiên cậu có nên đặc biệt suy xét một chút không?"