Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Trong Tay Kịch Bản Nữ Chính Sủng Văn

Chương 68

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bà không thích Thẩm Hoài Dữ càng lớn tướng mạo càng giống Thẩm Tòng Hạc, chút nữa thì cầm ngọn nến làm bỏng mặt anh.

Thời gian sau cuộc sống của Bạch Tĩnh Ngâm ngày càng trở nên tinh tế và xa hoa, bà ta đã chuyển lực quan tâm từ gia đình sang mua sắm, bắt đầu trêu chọc các loại đàn ông khác nhau.

Thẩm Tòng Hạc sau khi biết được tất nhiên vô cùng tức giận, nhưng ông không thể làm thương hại Bạch Tĩnh Ngâm, trước giờ chưa từng sử dụng bạo lực, chỉ thông qua tìиɧ ɖu͙© để trừng phạt bà.

Thẩm Hoài Dữ chính là trong cái kiểu tình yêu dị thường này mà lớn lên, anh nhắc nhở bản thân không được đi trên con đường cũ của ba mình, không được để người vợ tương lai cũng mình cũng khó chịu như vậy.

Nhưng lần đầu tiên vừa trông thấy Đỗ Minh Trà, anh vẫn như cũ không cách nào khống chế được kích động muốn cướp đoạt cô của bản thân.

Giống y hệt như lời nói tuyệt vọng của Bạch Tĩnh Ngâm hôm đó.

Thẩm Hoài Dữ nhắm mắt lại.

“Vất vả cho dì đã chăm sóc mẹ tôi” Thẩm Hoài Dữ nói “Cũng cảm phiền dì chăm sóc Minh Trà nhiều hơn chút, cô ấy gần đây luyện tập múa thời gian dài, mệt mỏi, bữa tối cần dì chuẩn bị cẩn thận một chút.”

“Tôi biết rồi” Dì Lưu cười nói “Thực đơn gần đây đều là mời chuyên gia xem qua, tôm xào lăn, lát vịt sốt tương, bánh đậu đỏ, nem rán chay chiên giòn*, đầu mã lan trộn đậu hũ khô, bánh hạnh nhân trứng tôm……”

Nem rán chay chiên giònCầm Trong Tay Kịch Bản Nữ Chính Sủng Văn - Chương 68Đầu mã lan trộn đậu hũ khôCầm Trong Tay Kịch Bản Nữ Chính Sủng Văn - Chương 68Bà ta một hơi báo cáo thực đơn, mỉm cười: “Tĩnh Ngâm nhìn Minh Trà ăn cơm, bản thân cũng thoải mái, bà ấy mấy ngày gần đây lượng thức ăn cũng tăng dần, vốn dĩ chỉ ăn nửa bát cháo, hai ngày nay có thể ăn hết cả bát rồi.”

Thẩm Hoài Dữ cuối cùng cũng lộ ra chút ý cười: “Thế thì tốt.”

Ngừng lại một chút, anh lại nói: “Thời gian này cho Minh Trà chút thuốc thanh giọng, cô ấy cứ đọc sách như vậy, sợ sẽ hỏng giọng.”

“Tĩnh Ngâm đã sớm nhắc nhở tôi rồi, hiện tại bà ấy cũng không để cho Minh Trà đọc nhiều, đọc một lúc thì tản bộ, nói chuyện, hoặc là xem sách….” Dì Lưu nói “Tĩnh Ngâm rất săn sóc.”

Sau lưng dì Lưu, Bạch Tĩnh Ngâm đang ngồi trước đàn piano, ngón tay lướt trên phím đàn đen trắng nhưng lại chậm chạp không ấn xuống.

Bà kiên nhẫn đợi dì Lưu nói xong điện thoại, ngón tay đặt ở trước mặt, lúc này mới mờ mịt hỏi: “Tôi có thể tin Hoài Dữ sao?”

“Nếu như bà không tin, thế lại đợi xem” Dì Lưu cười haha “Dù sao hiện tại người ở dưới mí mắt của bà, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.”

Bạch Tĩnh Ngâm khẽ đáp một tiếng.
« Chương TrướcChương Tiếp »