Cầm Thú Nhà Bên Cạnh

4.76/10 trên tổng số 17 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô và hắn cạnh nhà nhau... Vì một cơ duyên nào đấy mà họ vô tình chạm mặt sau 1 thời gian sinh sống... Trong ý niệm của cô , hắn là cầm thú! Một đại cầm thú thối nát cả về thể chất lẫn tinh thần... Nh …
Xem Thêm

Chương 4: Kế hoạch B ?
Đêm hôm ấy, hắn bỏ lại phần phim cấm còn xem dang dở và bắt đầu lên kế hoạch giải thích cho cô hàng xóm... Thật ra , khi biết tin cạnh nhà mình có người ở , hơn thế nữa lại là một cô gái, nên hắn mới xin nghỉ buổi làm với mong muốn được kết thân với nữ nhi kia.... ừm,đối với hắn , cô rất có cá tính, trong đầu hắn đang mường tượng lại những câu đáp của cô hôm sáng Chủ Nhật , khóe môi khẽ giật giật theo hình vòng cung , ma mị đến khó tả...

Nào ngờ , ông trời trêu ngươi để giờ đây hắn phải khổ thế này... Đã đành kết thân không được , lại còn bị hiểu lầm... Cuộc đời hắn sẽ đi về đâu nếu công việc của hắn cứ cản trở con đường bản thân trong sạch chứ...???

Hắn buồn rầu , mở từng trang web một , nào là cách giải thích hiểu lầm , cách ứng xử khi bị hiểu lầm , làm thế nào để một người có thể hết hiểu nhầm ta... rồi chúng ta phải làm gì khi bí mật bị bại lộ...vv... Rất nhiều , rất nhiều tab được mở ra chi chít trên cái màn hình máy tính và cuối cùng hắn cũng vạch ra được một kế hoạch mà hắn cho là rất hoàn hảo.

Sáng sớm hôm sau , mặc kệ cái nắng nóng của mùa hè oi bức , không màng đến những cơn gió thỉnh thoảng thoáng qua , bỏ ngoài những âm thanh xì xào của lũ ve sầu , mặc trên người chiếc áo sơmi kèm cái quầy âu đen trang trọng ,hắn đứng trước cửa , dựa lưng vào tường, tay không ngừng gõ và miệng không ngừng kêu hướng vào căn phòng- nơi có một cô gái mà hắn cho là cá tính kia...

- Cô hàng xóm xinh đẹp ơi...

-...*im lặng*

- Tôi biết cô ở trong đấy mà , thật sự... thật sự là cô hiểu lầm tôi rồi... Thật sự là không phải tôi đâu..

Cô ra đây nói chuyện được chứ?

Làm ơn đi ~~

-... *không phản ứng*

- Haiz... Tôi có chuyện khó nói , nhưng tôi thề là những gì cô nghe thấy không phải như cô tưởng đâu.. Tôi..Tôi...

Tôi có thể đảm bảo chắc luôn , vì không muốn xảy ra vụ việc tương tự như ngày hôm nay nên tôi mới chọn thuê 1 căn phòng cách âm nơi có ít người sống... nhưng ai nào ngờ được cơ chứ...

Cô gái à? Nghe tôi giải thích có được không? Bản thân tôi là người rất...rất trong sáng nha.. Cô... Cô tin tôi đi mà..

Hắn cứ thế mè nheo ngoài cửa khiến cho cô cảm thấy khó chịu hơn khi nghe những âm thanh kí©ɧ ŧìиɧ kia...

Mãi một hồi lâu sau , cô mới chịu ra mở cửa , đập vào mắt cô là cái cảnh hắn ngồi dựa lưng vào tường , một chân co, một chân duỗi ,một tay để trên chân co và một tay buông thỉnh xuống , áo quần thì xộc xệch, trông nhếch nhác y như mấy tên vô gia cư cù bất cù bơ ngoài xã hội , giơ chân đá đá nhẹ vào cánh tay hắn, thấy hắn không phản ứng , tựa hồ như đã ngủ . Cô hừ một tiếng rồi đóng cửa đi vào...

Hắn tỉnh dậy khi trời đã quá trưa , tức mình, hắn phủi quần áo , miệng lẩm bẩm :

- Nhẹ nhàng không ưa... hừm... hay lắm ! Đành dùng kế hoạch B vậy...

Nói rồi , hắn cứ thế đi thẳng vào nhà, gặm lấy chiếc bánh mỳ rồi ôm lấy chiếc máy tính để trên bàn... cứ thế , hắn lại đi ra , ngồi đúng vào chỗ ban nãy và... hắn click vào bộ phim cấm đang xem dang dở, miệng không ngớt lời :

- Để tôi xem cô chịu được bao lâu... cầm thú ! Tôi đúng là cầm thú đấy...

Dù thế nhưng hắn vẫn ngó nghiêng xung quanh xem có người nào đi qua không.. (Lời tác giả: Chỗ 2 bạn này thuê là nơi ít người sinh sống , ở xa các khu dân cư và siêu thị ... cho nên chả có ai ở đây , nhưng vì tích cách , vì tính chất công việc mà 2 bạn này mới ở đây a~~ )

Và rồi những âm thanh kí©ɧ ŧìиɧ lại vang lên , hắn cứ chóp chép miếng bánh mỳ , mắt thì phát huy hết tác dụng, lúc ngó máy tính, lúc lại nhìn cánh cửa...

Trên màn hình máy tính, đôi nam nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang vào khúc dạo dây dưa thân thể, nam nhân thì cao ngạo , cuồng nhiệt đôi môi của nữ nhi kia, y cứ thế, dùng đầu lưỡi đi sâu vào khoang miệng tha hồ hưởng thụ những mật ngọt của nữ nhi tuổi xuân, bàn tay của y không ngừng vuốt ve thân thể nữ nhi đó... hết xoa cổ , rồi trượt xuống vùng ngực , nắm bóp đồi núi bên trái rồi bên phải cho đến khi nhũ hoa của nữ nhi đó không chịu được mà ửng đỏ , dựng đứng lên , thân mình cũng theo thế mà ngọ nguậy ,... một tay y vuốt ve nhũ hoa của nữ nhi đó , tay kia trườn xuống vùng bụng và dần dần đi sâu tới nơi đẹp đẽ kia của người phụ nữ...tay y xoa rồi sờ nắn , miệng thì cứ liếʍ quanh đầu nhũ hoa và hít hà lấy những hương thơm của thiếu nữ dưới thân... cứ thế cho đến khi nữ nhi kia không chịu được mà rêи ɾỉ :

- Anh... Em.. em muốn anh... Anh... mau... Em thực sự... thực sự rất muốn anh.. anh...

Nam nhân kia ngẩng lên ,miệng mở một nụ cười ma mị, mê hoặc lòng người. Nãy giờ nam nhân đó chơi đùa nữ nhi kia là thế, nhưng y cũng chẳng khá hơn là bao... dươиɠ ѵậŧ bên dưới như căng cứng , chỉ chờ cho du͙© vọиɠ của nữ nhi dâng trào mà có thể giải phóng ... Y cúi xuống , úp mặt vào nơi bí hiểm kia của nữ nhi , lưỡi tha hồ liếʍ láp, những dịch ngọt cứ thế mà trào ra không ngừng... Cuối cùng, y xoay úp người nữ nhi kia lại , dùng tay nâng mông nữ nhi đó lên và chuẩn bị ra vào...

Trước cái cảnh đó , hắn cảm thấy bản thân đang nóng lên, dươиɠ ѵậŧ từ lúc nào đã dựng đứng... Mọi lần hắn xem , hắn đều phải tự "yêu thương" người anh em của hắn , khi thì xoa nắn , khi thì vuốt ve , có lúc bản thân không chịu được mà hắn phải ngâm mình trong nước lạnh... Nhưng hiện tại , hắn đang ở ngoài phòng , hơn nữa là trước cửa phòng của cô. Hắn tự nhủ phải cố gắng chịu đựng , vì sự trong sạch của bản thân , hắn phải chịu !

Tiếng rên , tiếng kêu rồi tiếng va chạm thân thể cứ thế phát ra không ngừng... mặt hắn bắt đầu ửng đỏ , toàn thân nóng lên , dươиɠ ѵậŧ căng cứng lên như muốn thoát ra khỏi cái cản trở bên ngoài... Đúng cái lúc hắn quyết định đầu hàng số phận , cũng chính cái lúc hắn đứng lên thì cánh cửa mở ra , cô đứng đấy với chiếc áo thun ngắn cùng chiếc quần đùi ngắn lộ ra cái cổ trắng ngần và đôi chân thon vô cùng đẹp và mê hoặc... Hắn ôm luôn lấy cô , mặc cho cô dãy dụa và đẩy hắn ra, tay hắn luồn vào trong áo cô , hơi nóng ở miệng cứ thể phả vào tai cô ... Hắn không làm chủ được bản thân mình rồi , tiếng rên , tiếng kí©ɧ ŧìиɧ từ chiếc máy tính cứ thế làm hưng phấn con người hắn.

Hắn khỏe hơn cô, dù cô có dùng lực như thế nào cũng không tách hắn ra khỏi người, cô hét lên như thể muốn kêu gọi cái lương tâm còn ngủ quên trong hắn :

- Đồ cầm thú ! Anh buông tôi ra ngay ,... Này... không được sờ chỗ đó... Buông tay ra , đồ cầm thú , sao anh dám chứ? ... Ưʍ...

Vừa mắng người , cô vừa dùng tay giữ áo nhưng cũng chính cái lúc cô mở miệng ra thì cũng là lúc lưỡi hắn đi sâu vào khoang miệng cô... Cầm thú ! Hắn thực sự biến thành cầm thú mất rồi...

Bình Luận (1)

  1. user
    Nhị cô nương (1 năm trước) Trả Lời

    Truyện hay ạ

Thêm Bình Luận