Chương 20

Tô nhã nhã thấy rõ diện mạo Nghiêm Tuấn Dật, quả thực là một người đàn ông rất đẹp trai, khó trách anh ta đã trở thành một người nổi tiếng, nổi tiếng khắp cả nước.

Chỉ là ngoại hình của anh không phải phong cách của cô, cô không thích mẫu người như anh lắm, ở trong lòng cô nhiều nhất chỉ có thể cho hắn 80 điểm. Nghĩ đến đây, cô lắc lắc đầu, tiếp tục cúi đầu lướt Weibo.

Tuy nhiên, Nghiêm Tuấn Dật dường như bị kí©h thí©ɧ bởi điều gì đó,hơi hơi nheo mắt lại , giây tiếp theo liền hướng tới chỗ Tô Nhã Nhã đi tới.

“Anh ấy đang đến đây, anh ấy đang đến đây.”

“A a a, thật là quá đẹp trai”

“Hình như anh ấy đang cười.”

“Anh ấy đang cười với tôi sao?”

Hai cô gái phía sau Tô Nhã Nhã kích động đến sắp ngất đi rồi.

Nhưng niềm vui của họ là của họ, cùng Tô Nhã Nhã nửa điểm quan hệ cũng không có, cô tiếp tục lướt Weibo của mình, vừa thấy một blogger ẩm thực cập nhật một số hình ảnh đồ ăn, mấy món đó nhìn ngon quá, cô định về nhà học làm.

“Tô Nhã Nhã”

Tô Nhã Nhã đang mải mê lướt Weibo nghiên cứu đồ ăn, đột nhiên nghe thấy một giọng nam trầm ấm dễ chịu gọi cô.

Cô theo bản năng mà ngẩng đầu, liền nhìn thấy thân ảnh cao lớn của Ngiêm Tuấn Dật đang đứng trước mặt cô, chắn gần hết ánh sáng trước mắt cô.

Đột nhiên xuất hiện làm tô nhã nhã có chút kinh ngạc, cô ngốc lăng mà nhìn người đàn ông trước mắt, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào, liền nghe được Nghiêm Tuấn Dật cười nhẹ một tiếng nói: “cậu không nhận ra tôi sao.”

Trên thực tế Tô Nhã Nhã thật đúng là không quen biết anh ta.

Cô một người xuyên qua,vẫn đang ở tiểu thuyết chính văn bắt đầu, cô có thể nhận ra hắn mới là lạ.

Nghiêm tuấn dật nhìn thấy đôi mắt to tròn ngấn nước cùng dáng vẻ đáng yêu hồi lâu không phản ứng của cô, liền biết cô gái này khẳng định là không có nhớ hắn là ai. Bất quá điều này hắn đều đã quen, cô vẫn luôn như vậy, từ nhỏ đã có rất nhiều người vây quanh cô, rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng cũng chỉ có một số người cô ghi nhớ trong lòng.

“Tôi là nghiêm tuấn, cậu nhớ ra chưa.” Nghiêm Tuấn Dật ngồi đối diện Tô Nhã Nhã, ngón tay chỉ vào chính mình nói.

Tô nhã nhã đánh giá vẻ ngoài của anh ta, nỗ lực ở trong trí nhớ nguyên chủ tìm tòi nhân vật này, cuối cùng thật đúng là cô tìm thấy được một người tên là Nghiêm Tuấn.

“Là cậu a” Tô Nhã Nhã mắt lộ kinh ngạc, “cậu như thế nào cùng khi còn nhỏ lớn lên không giống nhau”

Ở trong trí nhớ nguyên chủ, khi còn nhỏ xác thật có một cậu bạn hàng xóm tên Nghiêm Tuấn, chẳng qua nguyên chủ trong trí nhớ nghiêm tuấn là một cậu nhóc thấp bé mập mạp, chính là trước mắt Nghiêm Tuấn Dật lại lớn lên cao lớn soái khí, anh tuấn đĩnh bạt, hoàn toàn khác với ký ức của nguyên chủ, huống hồ cô là giả, liền tính là chính chủ ở chỗ này, nếu không phải Nghiêm Tuấn Dật chủ động nhắc tới, đại khái cũng là không dám nhận đi

Nghiêm Tuấn Dật cũng biết chính mình hiện tại cùng khi còn nhỏ có thay đổi lớn, hơi hơi mỉm cười nói: “Là có chút không giống nhau,sau khi chuyển đi, liền không gặp lại cậu, không nghĩ tới nhiều năm như vậy qua đi, cậu với so trước kia càng xinh đẹp.”

Được khen xinh đẹp, Tô Nhã Nhã trong lòng cao hứng, hì hì cười, đôi mắt cong cong, đối Nghiêm Tuấn Dật nói: “cậu nhớ rõ tớ khi còn nhỏ”

“xuỵt” Nghiêm Tuấn Dật vội vàng đối với cô làm một động tác im tiếng, lại đối với cô hơi hơi lắc đầu.

Tô Nhã Nhã hơi chút sửng sốt một chút, nhanh chóng nhận ra điều này có nghĩa là bảo cô đừng nói gì nữa, rốt cuộc bộ dáng thấp bé mập mạp khi còn bé của hắn quá hủy hình tượng, cũng may hắn bảy tám tuổi dần dần mới gầy xuống, bất quá hắn hiện tại là đại minh tinh, đây là những điều cần được chú ý.

Bên cạnh có nhiều người nhìn như vậy, Tô Nhã Nhã đương nhiên cũng phải chú ý điểm này, không thể đem bí mật của Nghiêm Tuấn Dật tiết lộ ra ngoài, vội vàng dựng thẳng ngón tay làm một động tác im lặng.

Hai người nhìn nhau cười, ngầm hiểu rồi hàn huyên sang chủ đề khác.

“cậu tới thử vai sao”

“Ân”

“ Số mấy a”

"Quản lý của mình đi lấy biển số cho mình." Tô nhã nhã giơ tay chỉ về phía trước.

Nghiêm Tuấn Dật thò qua nhỏ giọng nói: Có muốn tớ giúp không?”

Tô nhã nhã sững người một lúc, sau đó lắc đầu.

Nghiêm Tuấn Dật nhìn cô một cái, bị cự tuyệt cũng không tức giận, trên mặt ngược lại lộ ra một nụ cười.

“Nghiêm ca, thời gian không còn sớm, thử vai lập tức liền bắt đầu, Tống đạo diễn kêu anh nhanh đi vào.” Có nhân viên công tác tiến đến nhắc nhở Nghiêm Tuấn Dật.

Nghiêm Tuấn Dật đành phải cùng Tô Nhã Nhã nói: "Gặp lại sau."

Tô Nhã Nhã gật đầu, "Được, gặp lại sau."

Nghiêm Tuấn Dật đối với cô cười một chút, rồi đi theo nhân viên công tác.

Tô Nhã Nhã vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, nguy hiểm thật nguy hiểm thật, may mắn cô từ trong trí nhớ nguyên chủ tìm được ký ức về Nghiêm Tuấn Dật, mới có thể cùng anh ta trò chuyện suôn sẻ như vậy, bằng không liền như vậy đối mặt, kia cũng quá khó tiếp thu rồi.

Hì hì hì, cô kỹ thuật diễn vẫn là khá tốt, Nghiêm Tuấn Dật cũng chưa phát hiện ra cô không phải nguyên chủ.

Thử nghĩ cách nhiều năm như vậy mới gặp lại, ngay cả là người rất quen thuộc, cũng không dễ dàng phát hiện đối phương tính cách thay đổi.

Khi Nghiêm Tuấn Dật đi theo nhân viên công tác đi rồi, người bên cạnh chờ thử vai liền nhịn không được bắt đầu nghị luận Tô Nhã Nhã.

“cô ta và nghiêm tuấn dật quen biết nhau, chúng ta khẳng định không có cơ hội.”

“Nam chính lại không thể quyết định chọn người nào, mấu chốt là đạo diễn”

“Ha hả, đạo diễn cũng phải nhìn K gia muốn như thế nào."

Tô Nhã Nhã nghe bọn họ nghị luận, mặt không đổi sắc mà tiếp tục ngồi ở vị trí lướt Weibo, cô đã sớm nghe Chu Bội Vân nói qua, hôm nay người có thể tới nơi này thử vai, đều là có quan hệ, không có ai là thật sự đơn giản. Ha hả, cô trong lòng đều rõ ràng hết.

“em quen biết Nghiêm Tuấn Dật” Chu Bội Vân đi nhận bảng số trở về, liền nhìn thấy Nghiêm Tuấn Dật đi tới cùng Tô Nhã Nhã nói chuyện, hai người trò chuyện vui vẻ đến mức như đã quen biét nhau từ lâu.

“hàng xóm khi còn nhỏ.” Tô nhã nhã bình tĩnh mà trả lời, mặt vô biểu tình mà cúi đầu lướt Weibo.

Sao em không nói sớm?” Chu Bội Vân kinh ngạc nhìn về phía cô, cô đã nhắc đến Nghiêm Tuấn Dật rất nhiều lần trước mặt Tô Nhã Nhã, Tô Nhã Nhã cũng không có phản ứng, cô cho rằng Tô Nhã Nhã là không quen biết hắn.

Tô Nhã Nhã dùng ngón tay lướt Weibo, trong lúc tìm kiếm thứ gì đó buồn cười, cô nói: “anh ta khi còn nhỏ không gọi tên này, lớn lên cũng khác, cho nên em nhất thời không nhớ ra.”

Chu bội vân:

Cô trái tim rốt cuộc lớn bao nhiêu, còn có ngôi sao nổi tiếng Nghiêm Tuấn Dật lớn lên không giống như khi còn bé, là phẫu thuật thẩm mỹ sao? Nhưng ngũ quan thoạt nhìn rất bình thường, không giống chỉnh dung a.

Số của Tô Nhã Nhã là số 18, tổng cộng có 23 người tới thử vai, đều là thông qua quan hệ mới bắt được cơ hội thử vai này, số Tô Nhã Nhã gần cuối, rất có lợi.

Bất quá Tô Nhã Nhã cũng không thèm để ý, cô có thể tự thành công là tốt nhất

Dù sao buổi sáng Thẩm Tu Tề đã hứa với cô,hứa sẽ cung cấp cho cô tài nguyên quảng cáo. Chỗ này không được thì làm chỗ kia, hì hì hì hi, cô cũng là có tài nguyên có kim chủ chống lưng ha

Chỉ chốc lát sau, nhân viên công tác ra tuyên bố thử vai bắt đầu, những ai có số sẽ theo anh ta đến phòng thử vai để thử vai.

Mỗi người thử vai có năm phút biểu diễn, người đi vào trước, thời gian dài một chút, lúc đi ra thoạt nhìn thần sắc thoải mái, có vài người đi vào không bao lâu liền đi ra, biểu tình trên mặt thoạt nhìn cũng rất buồn, hiển nhiên là không được.

Tô Nhã Nhã vẫn luôn an tĩnh mà ngồi ở bên cạnh lướt Weibo, Chu Bội Vân thấy cô như vậy liền hỏi: “em không khẩn trương sao”

Tô Nhã Nhã cũng không ngẩng đầu lên nói: “Có cái gì phải khẩn trương, khẩn trương cũng vô dụng, được, tự nhiên liền được.”

Chu Bội Vân liếc nhìn cô một cái, thật đúng là giống như Phật.

Thực mau nhân viên công tác đã kêu tới số 18.Thấy số 18 là mình,Tô Nhã Nhã liền đứng lên, xỏ giày cao gót đi qua, đem bảng số trên tay giao cho nhân viên công tác, liền cùng nhân viên công tác đi thử vai.

Buổi thử vai được sắp xếp trong một phòng hội nghị, Tô Nhã Nhã ở cửa nhẹ nhàng gõ gõ, nghe được bên trong thanh âm kêu vào, cô mới đẩy cửa ra đi vào.

Phòng họp phía trước là một cái bàn ngồi năm người, Tô Nhã Nhã ngoại trừ quen biết một người trong đó ra, những người khác cũng không biết, chỉ biết đại khái người đàn ông trung niên mặt tròn ngồi ở giữa kia là đạo diễn Khúc Tĩnh, bên tay trái của ông ta là đại biểu của nhà K, bên tay phải là hàng xóm đẹp trai của cô, minh tinh nổi tiếng Nghiêm Tuấn Dật.

Lúc Nghiêm Tuấn Dật nhìn thấy cô, trong đôi mắt hơi lộ ra một nụ cười, tay nắm thành quyền hướng cô ra hiệu một chút, để cô cố gắng lên.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nhã Nhã lộ ra nụ cười ngọt ngào mê người, thanh âm trong veo hướng năm người chào hỏi, "Chào năm vị lão sư, tôi là Tô Nhã Nhã số mười tám.

Kỳ thật vừa rồi lúc Nghiêm Tuấn Dật tới, ở bên ngoài nhận ra Tô Nhã Nhã, đặc biệt đi tới nói chuyện với cô, gây ra động tĩnh không nhỏ, cho dù đạo diễn Khúc Tĩnh bọn họ ở trong phòng họp cũng nghe được một hai câu.

Giờ phút này nhìn thấy nữ chính trong lời đồn, quả thật rất xinh đẹp, mặt là mặt, eo là eo, chân là chân, cho dù chỉ đứng ở đó, không cần làm gì, toàn thân cũng lộ ra một cỗ quyến rũ cùng gợi cảm mê người, là loại nữ nhân sẽ làm cho nam nhân nhịn không được động tâm cùng hảo cảm.

Khúc Tĩnh nghiêng đầu thấp giọng nói với Nghiêm Tuấn Dật: "Tiểu Nghiêm à, đây chính là thanh mai trúc mã của cậu.

Nghiêm Tuấn Dật khẽ cười, thản nhiên nói: "Không tính là thanh mai trúc mã, chỉ là hàng xóm khi còn bé.

Hàng xóm khi còn nhỏ còn có thể nhớ rõ như vậy, có hi vọng

Tô Nhã Nhã cũng không biết đạo diễn Khúc Tĩnh và Nghiêm Tuấn Dật thì thầm gì, chỉ nghe đạo diễn Khúc Tĩnh nói với cô: "Cô diễn một đoạn bạn trai tặng bạn gái đồng hồ tình nhân đi."

"Được. "Tô Nhã Nhã gật đầu, lại cười nói:"Vậy tôi có thể mời viện trợ không?

Ánh mắt chờ mong nhìn về phía Nghiêm Tuấn Dật, mục đích thập phần rõ ràng.

Bốn người do đạo diễn Khúc Tĩnh dẫn đầu cười ha ha, đạo diễn Khúc Tĩnh vỗ vỗ Nghiêm Tuấn Dật bên cạnh, cười nói: "Cô ấy muốn cậu phối hợp một chút, cậu cùng cô ấy diễn một đoạn đi."

Nghiêm Tuấn Dật đương nhiên sẽ không cự tuyệt, mặc kệ là Vu Công hay là xuất phát từ tư tâm, anh đều muốn giúp Tô Nhã Nhã một tay, liền đáp ứng, "Được, tôi sẽ cùng cô ấy diễn một đoạn.

Anh vừa nói xong, những người khác lại cười một trận, nhưng bọn họ đều là xuất phát từ thiện ý, không có ý xấu khác.

Nghiêm Tuấn Dật ở trong tiếng cười đứng lên, hướng Tô Nhã Nhã đi tới, hỏi: "Chúng ta diễn như thế nào?