Tôi biết Phúc từ năm 2007, khi cậu còn là cậu phóng viên trẻ của một tờ báo tuổi
teen. Trong một lần gặp nhau phỏng vấn, Phúc gửi tặng tôi sách của cậu viết. Lúc ấy, tôi đã tự hỏi, một người trẻ như Phúc thì sẽ viết những gì?
Dù khá bận rộn, những tôi đã đọc hết chỉ trong vài ngày sau. Tôi cảm thấy bất ngờ vì giấu đằng sau nụ cười thường trực trên môi những lần gặp mặt, là những trăn trở của một người trẻ. Những đổ vỡ trong tình yêu của người đồng tính và dị tính, những mối quan hệ mong manh đến không ngờ trong một xã hội ngổn ngang, vội vã.
Tôi có nhắn cho Phúc: "Chị đã khóc. Và mong em sẽ viết tiếp." Nhiều năm sau đó, Phúc ngừng ra sách nữa vì mãi kinh doanh. Nhưng tôi tin, có một ngày, Cậu em của tôi sẽ trở lại, và mang cho tôi những cảm xúc ngày nào. Và bây giờ đã đến lúc.
Tập sách mới của Phúc là đều là những chuyện tình buồn. Phúc vẫn tập trung vào thế mạnh của mình là viết về những mối quan hệ "Không hôn nhân", những số phận dị biệt trong cuộc sống, những con người tưởng chừng như rất mạnh mẽ bên ngoài, những lại thật yếu đuối, mong manh. Và những giá trị hiện tại luôn được Phúc khẳng định và tôn thờ, vì quá khứ không thể nào thay đổi, và ngày mai là chuyện không thể nào biết trước. Truyện của Phúc vẫn buồn, nhưng đằng sau nỗi buồn đó, là một tinh thần lạc quan, mới mẻ hơn.
Đọc sách của Phúc, một lần nữa, tôi lại cảm thấy quý trọng những gì mình đang cóp, thêm trân trọn những yêu thương xung quanh mình. Vì tôi biết, ngày tháng sẽ không trở lại bao giờ.
Siêu mẫu Thanh Hằng