Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Nhầm Kịch Bản Yêu Đương Ở Trò Chơi Vô Hạn

Chương 7: Cục cưng bỏ trốn của bá tước ma cà rồng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy hình ảnh nhân vật thay đổi thành ngoại hình của Nại Đức, tên cũng được đánh dấu rõ ràng, nhưng phần giới thiệu nhân vật vẫn là "?".

Nguyễn Dịch Y đưa tay nhấn vào dấu chấm hỏi ở phần giới thiệu nhân vật, hệ thống giải thích: [Phần giới thiệu nhân vật sẽ được mở khóa theo diễn biến của cốt truyện chính, xin hãy tiếp tục cố gắng nhé ~]

Hóa ra là vậy.

Nguyễn Dịch Y buông tay xuống, nhìn điểm định vị của Nại Đức trên giao diện, biết mình nên làm gì bây giờ: “Phải đi xa hơn…” Nếu bị đuổi kịp hoặc gặp phải, điểm hảo cảm sẽ về 0.

Phải cố gắng mới có được, đúng như hệ thống đã nói! Nếu đêm nay không tìm được cậu, trong lòng hắn sẽ có một khoảng trống lớn. Nghĩ đến đây, Nguyễn Dịch Y không khỏi lao về hướng ngược lại bằng tất cả sức lực của mình.

.

Thời điểm đếm ngược kết thúc, cảm giác chết chóc xung quanh mọi người càng ngày càng mạnh mẽ, nhìn chấm đỏ bắt đầu di chuyển nhanh chóng trên bản đồ, đồng tử của mọi người bắt đầu từ từ giãn ra, kèm theo nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng.

Những người đang ẩn nấp trong bóng tối, không dám phát ra âm thanh, thậm chí không dám quan sát tình hình bên ngoài thông qua khoảng trống trước mặt.

Những người còn chạy bên ngoài cũng chậm lại, bắt đầu sốt ruột tìm chỗ trốn, mồ hôi lạnh trên lưng khô lại, toàn thân và trái tim trở nên lạnh lẽo vì sợ hãi. Họ cầu nguyện cho chính mình không bị kẻ đồ sát sau lưng phát hiện, tuyệt đối không thể thu hút sự chú ý của ác ma này.

Vốn dĩ lâu đài ồn ào, lúc này nháy mắt hoàn toàn yên tĩnh lại, Nại Đức đưa tay sờ lên má, trầm tư bước ra khỏi phòng.

Trong sự im lặng ngột ngạt này, Nguyễn Dịch Y chạy khá xa, tìm thấy một tủ quần áo cũ dưới sự nhắc nhở của hệ thống. Sau khi mở ra, bên trong không có xác chết kỳ quái như Nguyễn Dịch Y nghĩ, mà chỉ có một ít quần áo cũ với một con búp bê thỏ rách rưới.

Nguyễn Dịch Y cúi người trốn vào trong, nhẹ nhàng đóng cửa tủ lại, tim đập nhanh hơn một chút, xem điểm định vị của Nại Đức trên giao diện hệ thống, có hơi lo lắng sợ bị Nại Đức phát hiện. Dù sao thì, điều đó sẽ xóa bỏ giá trị hảo cảm, trực tiếp dẫn đến việc công lược thất bại.

May là vị trí của Nại Đức vẫn còn cách cậu một đoạn xa.

Điều này khiến Nguyễn Dịch Y thả lỏng một chút. Lúc này, giọng nói hệ thống mà chỉ cậu mới nghe được vang lên: [Chúc mừng, ngài đã trở thành người chơi được Nại Đức quan tâm nhất vào lúc này ~ Nhưng hãy cẩn thận để thoát khỏi Nại Đức nha.]

Nguyễn Dịch Y ngượng ngùng, nhịn không được vui sướиɠ: Quá tuyệt.

Cậu dường như đã nhìn thấy vầng hào quang từ việc cậu công lược thành công nhân vật thứ nhất!

Nhưng đúng lúc Nguyễn Dịch Y đang vui vẻ, bỗng nhiên, bên ngoài tủ quần áo vốn yên lặng truyền đến một tiếng bước chân, âm thanh đặc biệt rõ ràng trong không gian yên tĩnh, hiển nhiên là đang hướng về phía tủ quần áo.

Cậu kinh ngạc cúi đầu nhìn Nại Đức lúc này đang ở đâu, nhưng đúng lúc này, tay cầm bên ngoài tủ đã bị nắm lấy, một tiếng cọt kẹt vang lên - cửa tủ bị kéo ra, ngay lúc đó, tim Nguyễn Dịch Y gần như ngừng đập, nhưng vào thời điểm cực kỳ quan trọng này, giao diện hệ thống tự động nhảy ra:

[Chúc mừng ngài đã mở khóa thành công nhân vật mới: Người sói Hector, giá trị hảo cảm ban đầu là 75 điểm.]

Nguyễn Dịch Y đứng yên tại chỗ, không tin nổi.

Sao lại có nhân vật mới?

Nhìn người đàn ông tóc nâu đột nhiên xuất hiện trước mặt, Nguyễn Dịch Y đang trốn trong tủ cũng giật mình, vị trí của Nại Đức trên giao diện hệ thống vẫn còn cách họ một khoảng cách.

Ngay khi Nguyễn Dịch Y vô thức giơ tay ra làm tư thế phòng thủ, giọng xin lỗi của đối phương đột nhiên vang lên: “Xin lỗi, có thể cho tôi trốn ở đây cùng được không?”

Nguyễn Dịch Y hơi giật mình trước giọng điệu ôn hòa của đối phương, đồng thời nhận ra đối phương dường như không có chút ác ý nào. Sau khi nhớ lại giá trị hảo cảm của đối phương đối với mình, Nguyễn Dịch Y nhìn về chiếc ghế trống bên cạnh, sau đó gật đầu: "Được."
« Chương TrướcChương Tiếp »