Hệ thống: [Có thể là do người tải quá nhiều, đợi một lát rồi hỏi lại là được.]
Nói một cách đơn giản thì có nghĩa là nó đang có lỗi phải không? Nguyễn Dịch Y bất lực gật đầu, nhưng tâm trí cậu nhanh chóng bị thu hút bởi một điều khác: Vậy làm thế nào để tăng giá trị hảo cảm khi Nại Đức không thể hành động?
Ngay lúc Nguyễn Dịch Y nhăn mũi suy nghĩ, giọng nói của hệ thống lại vang lên:
[Lời khuyên về tình yêu, những lời nói ấm áp và một số tiếp xúc cơ thể phù hợp là chìa khóa để tăng giá trị hảo cảm nha~]
Vài giây sau, Nguyễn Dịch Y mặc dù vẫn còn hơi bối rối, nhưng cũng phải quay người bước vào phòng do yêu cầu của nhiệm vụ chính, sau đó ngượng ngùng nhìn Nại Đức.
Vì vậy, những gì chúng ta thấy từ góc nhìn của Nại Đức là, đầu tiên, Nguyễn Dịch Y thay đổi vẻ mặt, vội vã rời khỏi phòng, nhưng vài phút sau lại quay lại với vẻ mặt kỳ lạ, nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.
Lúc này, Nại Đức không nhịn được nữa, không khỏi nghĩ đến việc phá vỡ khế ước ban ngày trước lần nữa, bùa chú cổ xưa trên cửa phòng lúc này bắt đầu phát ra ánh sáng đen tím, như đang cố gắng hết sức để áp chế điều gì đó.
Bây giờ Nại Đức thực sự muốn đưa tay ra bắt tên người chơi nhỏ bé đang cư xử kỳ lạ trước mặt mình, rồi dùng mọi thủ đoạn đẫm máu để moi ra mục đích làm việc này từ miệng cậu.
Nhưng đúng lúc này, đối phương với vẻ mặt bất an đi tới, đặt tay lên người hắn. Ngay lúc Nại Đức mở đôi mắt khát máu ra, hắn muốn xem người chơi kiêu ngạo trước mặt dám làm gì hắn, hắn chú ý tới...mình bị bế lên một cách nhọc nhằn.
Đúng, bế lên.
Nguyễn Dịch Y dùng hết sức lực, cẩn thận bế Nại Đức đang đứng đó ra mép giường, ngượng ngùng thì thầm: “Chắc anh mệt lắm, sao không nằm xuống nghỉ ngơi đi, thay vì đứng cả ngày.”
Nại Đức lúc này không thể lên tiếng, chỉ có thể im lặng: “…” Cậu nghĩ tôi về phòng làm gì?
Nhưng Nguyễn Dịch Y lúc này không nhìn thấy ánh mắt chằm chằm của Nại Đức, cuối cùng cậu khó nhọc đặt Nại Đức xuống giường, vì cậu không khỏe lắm, thở hổn hển một lúc mới đưa tay cởi giày và áo khoác cho hắn, cuối cùng kéo chăn đắp cho đối phương.
Bá tước ma cà rồng bất động được Nguyễn Dịch Y loay hoay sắp xếp như một con búp bê, chỉ lộ một khuôn mặt, nhìn dễ thương đến lạ.
Mặt Nại Đức tái nhợt.
Nếu người chơi dám tấn công hắn vào ban ngày, hắn bị đòn tấn công có thể thức tỉnh trước, cho đối thủ biết cái chết đau đớn nhất là như thế nào.
Nhưng bây giờ Nguyễn Dịch Y chỉ làm những chuyện kỳ
quái này mà không tấn công, khiến Nại Đức không còn lựa chọn nào khác.
Cậu ta định làm cái quái gì vậy?
Nại Đức vô cùng khó hiểu, nhưng hắn căn bản không thể cử động hay nói chuyện. Lúc này, Nguyễn Dịch Y xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn Nại Đức, nên căn bản không chú ý tới biểu tình của Nại Đức.
Hai má Nguyễn Dịch Y đỏ bừng, cụp mắt xuống, đưa tay kéo chăn cho Nại Đức, cẩn thận vuốt mái tóc bạc tuyệt đẹp của Nại Đức sát vào mặt mình, rồi lấy một con thỏ đồ chơi từ chiếc bàn cách đó không xa: "Sao lại tìm thứ này ở khắp mọi nơi?"
Nguyễn Dịch Y cẩn thận đặt con thỏ bên cạnh mặt hắn, sau đó Nại Đức chợt nhìn thấy đối phương nở nụ cười rạng rỡ: “Có vẻ như anh rất thích con thỏ nhỏ này.”
“Tôi cũng thích.” Tuy Nguyễn Dịch Y hơi ngượng ngùng, nhưng trong tiềm thức vẫn khen ngợi Nại Đức, người mà cậu rất yêu thích bây giờ: “Đôi mắt của nó cũng đẹp như mắt anh vậy.”
Hệ thống lúc này đột nhiên sáng lên.
[Phát hiện giá trị hảo cảm của Nại Đức đã được cập nhật: giá trị hảo cảm +4, lúc này giá trị hảo cảm của Nại Đức là 54 điểm.]
Nguyễn Dịch Y vui vẻ: Thành công rồi!
Cậu không khỏi cảm thấy vui mừng trong vài giây, nhưng ngay sau đó Nguyễn Dịch Y nhận ra rằng 54 điểm thực ra vẫn còn rất xa so với 60 điểm, nếu cậu không thừa dịp ở gần Nại Đức để cải thiện giá trị hảo cảm, thì ngày hôm nay sẽ không thể tăng đến 60. Rốt cuộc, Nại Đức sẽ không thức dậy nữa cho đến tận đêm.