Chương 10

Bắt đầu từ khi cậu đưa ra yêu cầu làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn, Lưu An chưa một lần đối xử nhẹ nhàng với cậu.

Thấy cậu đã nửa ngày vẫn không chịu nói lời nào, sự kiên nhẫn của Lưu An rất nhanh liền biến mất, có chút bực bội mở miệng: “Cậu nói gì đi……”

Ôn Đình thu hồi lại suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mình, nhìn lên bên trên bánh kem có ghi dòng chữ sinh nhật vui vẻ, ưu sầu trong lòng cậu trong nháy mắt đã bớt đi rất nhiều, cậu nở một nụ cười nhàn nhạt: “Cảm ơn.”

Cảm ơn anh đã nhớ tới sự tồn tại của em, cảm ơn anh vì đã làm em cảm thấy tình cảm hèn mọn của mình giống như cũng có thể được anh đáp lại……

Lưu An nhìn đến đáy mắt cậu xuất hiện nước mắt, hắn không nghĩ tới cậu sẽ cảm động tới mức như vậy, trong lúc nhất thời hắn cũng có chút không biết làm sao, ngữ khí nhàn nhạt: “Khóc cái gì chứ…… Mau ăn bánh kem……”

Ôn Đình hít hít mũi, đột nhiên mở miệng hỏi thêm một câu: “Lưu An, kể từ giờ năm nào anh cũng sẽ cùng em tổ chức sinh nhật chứ?”

Lưu An không nghĩ tới việc cậu sẽ đột nhiên hỏi như vậy, sửng sốt mất một giây, rồi sau đó ánh mắt trầm trầm, không biết hắn đang suy nghĩ gì, nửa ngày sau mới trả lời cậu một tiếng ừ.

Nhận được câu trả lời của hắn, trong lòng Ôn Đình một lần nữa lóe lên tia hy vọng, dường như ngay lúc này cậu đã có thể nhìn đến tương lai của bản thân, không lâu nữa, cậu sẽ có thể cùng Lưu An kết hôn sau đó hai người sống một cuộc sống hạnh phúc bên nhau, cùng sinh hoạt ấm áp mỹ mãn.

Cậu không nghĩ tới lúc sau chờ đợi cậu lại là tin dữ cùng đau khổ.

Xích mích giữa hai người vào đêm sinh nhật cậu đã được hoà giải, Lưu An cùng Ôn Đình ăn bánh kem xong còn đưa Ôn Đình đi ra ngoài tản bộ.

Thời điểm ánh nắng chói chang chiếu vào hai người họ, Ôn Đình nhìn thấy trên mặt đất có hai bóng dáng song song trùng điệp, khóe mắt hơi cay, có chút xúc động.

Từ khi đó trở đi, một thời gian sau, quan hệ hai người dường như đã có thêm tiến triển, mỗi ngày đều ở chung giống như một cặp vợ chồng, Ôn Đình cho rằng những ngày tháng như vậy có thể kéo dài thật lâu, cho đến khi nhận được thiệp mời kết hôn của Lâm Diệp.

Mà Lâm Diệp lại là người mà Lưu An tâm tâm niệm niệm nhiều năm qua, là bạch nguyệt quang hắn cầu mà không được.

Ánh mắt Ôn Đình u ám nhìn thiệp mời ghi hai từ Lâm Diệp, bàn tay nắm chặt, cậu thật sự không nghĩ tới Lâm Diệp thế mà lại muốn kết hôn, cậu thậm chí còn nghĩ tới có một ngày Lâm Diệp sẽ quay lại với Lưu An, sau đó hắn sẽ không còn cần món đồ thay thế như cậu nữa.

Nếu Lưu An đã biết việc Lâm Diệp muốn kết hôn, hắn sẽ có phản ứng như thế nào?

Ôn Đình muốn biết, rồi lại sợ hãi không muốn biết.

Lâm Diệp muốn kết hôn đương nhiên trong lòng cậu thấy vui vẻ, nhưng cậu lại sợ hãi khi nhìn đến bộ dạng thống khổ của Lưu An khi biết chuyện.

Lưu An sẽ như thế nào đây……

Ôn Đình đem thiệp mời cất đi, cậu tính chờ Lưu An tan làm trở về sẽ đem chuyện này nói cho hắn.

Tuy nhiên cậu đợi đến hơn nửa đêm cũng chưa thấy Lưu An trở về.