Trong nội cung làm gì có người hiền lành, hơn nữa một cái Thường tại nho nhỏ lại leo lên được chức Quý phi, lại còn liên tục thánh sủng không suy.
Nếu nói thủ đoạn của Triệu thị thuộc cao thủ đai đen tam đoạn, vậy Mai quý phi oàn toàn xứng đáng là cửu đoạn thánh thủ, căn bản không thể so sánh, gia đấu có thể vượt qua cung đấu được sao?
Trong gia đấu Tiêu Yên còn là kẻ yếu, nếu thăng cấp lên cung đấu, cái gì, nàng còn không bị ăn sống sao.
Ước chừng hơn một canh giờ Thúy Trúc mới trở lại, lúc đầu ra ngoài mang theo mấy cây trâm, một chiếc vòng tay, mà giờ ngay cả hoa tai cũng mất, Tiêu Yên thở dài, lẫn vào hậu viện, thứ ở trên thân vĩnh viễn không thể nắm giữ.
Bất quá Thúy Trúc từ người hầu hạ Lý Trường Thuận thăm dò được một việc.
Đại khái là tháng trước Mai quý phi về thăm nhà, cùng người nhà quây quần, Quý phi lại nhớ mấy tỷ muội ngày bé hay đùa giỡn.
Nói đến tỷ tỷ, không khỏi nhớ đến đường tỷ mất sớm nhà Nhị thúc ( mẫu thân Tiêu Yên), sau khi hồi cung vẫn thật thương tâm.
Được biết Nhị tỷ còn có một nữ nhi, liền mười phần nhung nhớ, lúc này mới bảo Lý Trường Thuận đến Thanh Châu đón người vào cung, nghĩ muốn thay mặt Nhị tỷ đã khuất mà chăm sóc.
Tiêu Yên nghe xong sờ cằm đi qua đi lại trong phòng.
Em gái ngươi a, lúc này mới nghĩ tới, trước đó trốn đi đâu? Nàng mới không tin Mai quý phi đột nhiên đại phát thiện tâm, đón nàng vào kinh hưởng phúc.
Nhưng mà nàng có cái gì để Mai quý phi lợi dụng? Tiêu Yên nghĩ không ra, trực giác cho nàng biết, Mai quý phi nhất định gặp chuyện khó làm, mà nàng lại là quân cờ vừa lúc có thể giúp nàng ta giải quyết.
Trời cao hoàng đế xa, Tiêu Yên cũng không phải người torng Hoàng thành, không thể biết rõ mọi chuyện, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Hôm sau Tiêu Yên ăn mặc cầu kì một chút, mang theo Thúy Trúc đến sân nhỏ của Lý Trường Thuận.
Tiêu lão gia để tỏ lòng tôn kính cùng coi trọng Lý Trường Thuận, sửa lại hậu viện lớn nhất, chọn một phòng tốt nhất trong đó cho hắn ở, vừa vặn, căn phòng kia ở gần Nhị di nương mà hắn sủng ái nhất.
Muốn tìm Lý Trường Thuận phải đi qua sân nhỏ của Triệu thị, Tiêu Yên không có hứng thú đối với mẹ con Triệu thị, nàng cũng chỉ là nhất thời cao hứng, an tâm tĩnh khí, đem thính lực phát huy tới cực điểm, chưa từng nghĩ điều này khiến nàng nghe được một ti tức to lớn.
[Tiêu Yên nghe được cái gì nha?.]