Chương 2: Tiểu Hoàng Đế Có Thể Nhìn Thấy Cô (2)

Đường Ninh trước mắt sáng ngời.

Trò chơi này thật có lương tâm, mỗi nhân vật đều hoàn chỉnh tinh xảo như vậy, đứa bé trai này có vẻ tinh tế hơn các nhân vật khác một chút, ngay cả hàng lông mi dài hơi run rẩy cũng có thể nhìn rõ.

Tiểu hoàng đế quả thật là một đứa bè mười mấy tuổi, chỉ là thân thể nó gầy gò yếu đuối, thế mà lại mặc long bào phức tạp hoa lệ, nhìn sơ qua có vẻ hơi đáng thương.

Hơn nữa sắc mặt nó tái nhợt, con ngươi đen nhánh lộ ra khí chất đạm mạc vô tình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đẹp đẽ đáng kinh ngạc có một cảm giác chán ghét thế gian nồng đậm.

Nghe Tiết Du nói cũng không thấy động tĩnh gì, chỉ là an tĩnh ngồi trên mặt đất, mắt nhìn vào hư không, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Tiết Du thấy nó không để ý tới người khác, khóe miệng hiện ra châm chọc nhàn nhạt.

Vừa rồi Thái hậu nói tiểu hoàng đế này mười tuổi còn không biết nói chuyện, chắc hẳn là một thằng câm rồi.

Ánh mắt Đường Ninh lai tới mặt tiểu hoàng đế, cô suy nghĩ có chút xuất thần: Vậy rốt cuộc cô sẽ phải nhập vai vào nhân vật nào vậy, thật ra cô khá thích nhân vật Thánh Từ hoàng thái hậu, dù cô cảm nhận được Thái hậu này thật ra là một mỹ nhân thâm độc.

【Gợi ý cốt truyện: Tiết Du sắp động thủ, xin hỏi bạn có muốn cứu Tạ Hành Dã hay không. Sự lựa chọn của bạn sẽ liên quan đến số phận của toàn bộ vương triều, xin hãy xem xét cẩn thận. (1/3)】

Hình ảnh dừng lại trên mặt tiểu hoàng đế, thằng bé hơi ngẩng đầu, khóe miệng không vui xệ xuống, rõ ràng bộ dáng không vui không buồn, Đường Ninh lại đột nhiên cảm thấy trong lòng đứa nhỏ này thật ra hiểu rõ mọi chuyện.

...... Chuyện gì thế này, đây là một nhân vật với hình vẽ 2D, nhưng Đường Ninh lại có thể mãnh liệt cảm nhận được cảm xúc của đối phương.

Chế giễu, mệt mỏi, xen lẫn ghê tởm mạnh mẽ.

Đường Ninh do dự nhấn vào ô [Tôi muốn cứu].

Lúc này, lựa chọn [Tôi không cứu] nhanh chóng ẩn đi, mà góc nhìn màn hình chuyển hướng về Tiết Du, người này đã bình thản chậm rãi rút ra bội kiếm, híp mắt lại, dán chặt ánh mắt vào Tạ Hành Dã, buông lời cay nghiệt, "Hay là ngươi đi ra ngoài nhìn thử đi, thằng câm. Dù sao thì đây cũng sẽ là trận tuyết cuối cùng ngươi được nhìn thấy. ”



Tiểu hoàng đế nghe xong lời này nhưng vẫn không có động tác gì, giống như không thể hiểu nổi lời đối phương nói, chỉ hờ hững nhìn thị vệ mang đao đến gần nó.

Tại thời điểm này, màn hình điện thoại di động đột nhiên nhảy ra một giao diện khác - nặn mặt!

[Bạn có thể tự do lựa chọn hình dạng của bản thân.] 】

Vậy tức là cách chơi không phải là nhập vai vào góc nhìn của hoàng đế hoặc thái hậu, mà là sau khi tạo ra một nhân vật, sẽ đi nuôi dưỡng minh quân?

Đường Ninh không có hứng thú đặc biệt với việc nặn mặt nhân vật, cô nóng ruột muốn mở ra con đường nuôi dưỡng minh quân phía sau, cho nên bèn ngẫu hứng tạo ra một nhân vật nữ.

Màn hình nhanh chóng nhảy trở lại, lúc này hình ảnh rốt cục chuyển thành góc nhìn thứ ba, chỉ nghe một tiếng "Đinh’ Đường Ninh lóe sáng xuất hiện.

Điểm sáng màu vàng nhạt tụ tập giữa không trung, từng chút từng chút ghép lại một bộ dáng hình người.

Tiết Du lập tức khϊếp sợ nhìn qua, sự kinh ngạc tràn ngập trong lời nói, thậm chí sợ tới mức lui về phía sau một bước, "Kẻ nào?! ”

Một hộp thoại nhảy ra khỏi màn hình: [Bạn có thể tự do viết vào đây thủ đoạn để gϊếŧ chết đối phương.] 】

Đường Ninh cũng có chút khϊếp sợ: Hóa ra lại không phải là lựa chọn hạng mục?

Cô đánh chữ một cách thận trọng: Tôi sẽ bắn ra một tia laser.

Ấn vào chữ 【 xác định 】, hình ảnh lập tức chuyển động.

Một chùm tia laser xuyên thấu ngực Tiết Du, thị vệ áo đen này đầu tiên là bị chùm tia sáng làm cho giật mình, sau đó khó tin mà cúi đầu nhìn l*иg ngực mình, khóe miệng tràn ra máu đen, tiếp theo thì ngã thẳng cẳng ra phía sau.