Chương 18: Đêm nay cậu ở lại với tôi được không?

Lâm Thanh Tranh và Từ Chi Nhiên ăn tối xong đã hơn 8 giờ tối, Từ Chi Nhiên dọn đẹp đồ ăn thừa và định vứt nó khi cậu rời đi.

Lâm Thanh Tranh lau miệng và chạy đến bên Từ Chi Nhiên, cô kéo tay áo Từ Chi Nhiên, nũng nịu nói: “Nhiên Nhiên ~ Bố mẹ tôi đang đi công tác, hôm nay cậu ở qua đêm ở nhà tôi nhé~ Tôi vừa mới khỏi bệnh. .. Lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao…”

Từ Chi Nhiên khóe miệng cong lên, cô gái này nếu giữ cậu ở lại nhà cô ấy, cô ấy không sợ buổi tối cậu sẽ làm gì sao? “Vậy tôi sẽ ngủ ở đâu?”

"Nhà tôi có phòng giành cho khách, cậu sẽ ngủ ở đó nhé ~ Có chuyện gì tôi sẽ gọi cậu ~" Lâm Thanh Tranh ngây thơ nói.

Từ Chi Nhiên đứng dậy và áp sát cơ thể Lâm Thanh Tranh. Bởi vì Từ Chi Nhiên đột nhiên tới gần nên Lâm Thanh Tranh bị đẩy lùi vào, cái mông nhỏ nhắn của cô ngồi ngay trên bàn ăn, “A, tại sao cậu lại đột nhiên dựa gần lại như vậy chứ…”

Từ Chi Nhiên không trả lời, cậu khẽ cắn môi dưới của Lâm Thanh Tranh, “Tôi không muốn ngủ ở phòng dành cho khách, tôi muốn ngủ cạnh cậu..." Lâm Thanh Tranh trên mặt đỏ bừng, ôi, Nhiễm Nhiễm thật là dâʍ đãиɠ... Chịu không nổi!

"Khụ, khụ, cậu có thể ngủ cạnh tôi, nhưng cậu không thể chạm vào tôi! Lâm Thanh Tranh ho vài tiếng để giảm bớt sự bối rối, Từ Chi Nhiên cười và nói: "Được rồi, vậy tôi sẽ đi vứt rác trước... Và chúng ta liền chuẩn bị đi ngủ ~" Dù sao thì khi lên giường có làm gì hay không là do tôi quyết định, cô bé ngốc ạ...

Lâm Thanh Tranh không tự nhiên gật đầu, sau khi Từ Chi Nhiên rời đi, cô vỗ nhẹ vào mặt, thầm nói trong lòng: "Mạnh mẽ lên! Lâm Thanh Tranh! Không thể bị Từ Chi Nhiên mê hoặc! Hãy nhớ rằng chỉ có cô có thể bắt nạt cậu!

Từ Chi Nhiên đi vứt rác, thuận tiện gọi điện cho dì Trần, nói tối nay sẽ ở nhà bạn cùng lớp không về nhà, dì Tần càng yên tâm hơn, cảm thấy thiếu gia đã có bạn bè. Còn yêu cầu cậu đối xử tốt với các bạn cùng lớp, Từ Chi Nhiên đồng ý rồi cúp điện thoại, sau khi cúp điện thoại, Từ Chi Nhiên tâm tình rất tốt, nghĩ đêm nay có thể ăn thịt con thỏ trắng nhỏ. Nhìn bãi rác, cậu cũng cảm thấy đặc biệt thuận mắt.

Từ Chi Nhiên trở về nhà của Lâm Thanh Tranh, cậu thấy Lâm Thanh Tranh đang chăm sóc hoa và cây của cô ở ban công, cậu bước tới, vòng tay qua eo Lâm Thanh Tranh từ phía sau và đặt đầu cô tựa vào vai Lâm Thanh Tranh: “Đây là hoa gì vậy?”

Lâm Thanh Tranh nhìn Từ Chi Nhiên giống như một con chó lớn, cười và chạm vào tóc Từ Chi Nhiên, "Đây là hoa hướng dương, tôi không giỏi trồng hoa, nếu tôi nuôi chúng, chúng đều sẽ chết, nhưng bố mẹ tôi nói loài hoa này dễ nuôi nên tôi đã thử chăm sóc nó, trước mắt xem ra đúng là nó dễ nuôi, nó vẫn còn sống đấy ~"

Từ Chi Nhiên lại liếc nhìn bông hoa hướng dương cảm thấy rằng bông hoa phát triển cũng không tệ lắm, "Tôi nghĩ cậu chăm nó khá tốt. "

Lâm Thanh Tranh rất vui vì nhận được lời khẳng định từ bạn trai. Cô quay lại và hôn vào má Từ Chi Nhiên, "Cảm ơn lời khẳng định của cậu, Nhiên Nhiên ~"

Từ Chi Nhiên đi cùng Lâm Thanh Tranh chăm sóc hoa hướng dương trên ban công, cắt tỉa cành lá, tưới nước, nhoáng cái đã gần 10 giờ.

Lâm Thanh Tranh cũng cảm thấy mọi việc gần như đã xong, hôm nay cắt tỉa những bông hoa hướng dương này, tuần sau cô có thể chăm sóc chúng là được. Thế là cô lôi kéo Từ Chi Nhiên lên lầu.

Từ Chi Nhiên bước vào phòng Lâm Thanh Tranh, trước lạ sau quen, giờ cậu đã rất quen thuộc với phòng Lâm Thanh Trang, cậu nhàn nhã ngồi trên chiếc ghế sofa hình mèo con màu hồng của Lâm Thanh.

Lâm Thanh Tranh không khỏi bật cười khi nhìn thấy một người to lớn với đôi tay và đôi chân dài đang ngồi trên chiếc ghế sofa màu hồng dễ thương của mình, "Nhiên Nhiên cậu ngồi như vậy trông rất dễ thương... Nhân tiện, quần áo của bố tôi, không biết cậu có mặc vừa không, tôi đi lấy cho cậu một bộ đồ ngủ nhé…” Lâm Thanh Tranh đang định đi về phòng bố mẹ tìm quần áo thì Từ Chi Nhiên nắm tay cô kéo lại nói: "Đừng đi... Không phải cậu thích ôm tôi không mặc quần áo khi ngủ sao?"

Lâm Thanh Tranh nhất thời nghẹn họng, không biết phải trả lời thế nào. Cô thở ra, "... Vậy thì... Được rồi... Dù sao cậu cũng cần một chiếc bàn chải đánh răng chứ..." Cô nói xong liền muốn chạy ra ngoài.

Đợi Lâm Thanh Tranh quay lại với một chiếc bàn chải đánh răng mới, Từ Chi Nhiên đã cởi bỏ hết quần áo chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ trên người, tám khối cơ bụng cùng nhân ngư tuyến liền xuất hiện ngay trước mặt Lâm Thanh Tranh... Lâm Thanh Tranh sửng sốt đưa bàn chải đánh răng cho Từ Chi Nhiên... Từ Chi Nhiên có dáng người chuẩn như vậy sao? Cô luôn cho rằng cậu là loại người gầy đến mức làm người ta nhìn muốn bắt nạt, chiều nay cô bị hôn đến quay cuồng nên không nhìn kỹ, bây giờ nhìn kỹ lại, cô có cảm giác như mình sắp chảy máu mũi. Lâm Thanh Tranh sợ mũi chảy máu nên lập tức che mặt lại. Sau đó cô đẩy Từ Chi Nhiên vào phòng tắm, "Đi... Cậu mau đi tắm rửa đi..."

Từ Chi Nhiên bị đẩy vào phòng tắm, Lâm Thanh Tranh nhanh chóng đóng cửa lại mà không cho cậu kịp phản ứng, Từ Chi Nhiên bất đắc dĩ cười và bắt đầu tắm rửa.

Lúc Từ Chi Nhiên quấn khăn tắm phần thân dưới bước ra ngoài, Lâm Thanh Tranh đã tắm xong ở bên phòng bố mẹ cô và trốn vào trong chăn.

Từ Chi Nhiên cảm thấy đặc biệt buồn cười khi nhìn Lâm Thanh Tranh đem mình bọc kín mít như vậy, ngay cả đầu cũng trùm kín không hở ra, cậu vỗ nhẹ chiếc chăn phồng lên nói: “Tranh Tranh, cậu không sợ ngạt thở sao?”

Giọng nói nghèn nghẹt của Lâm Thanh Tranh từ trong chăn truyền ra: “Tôi không sợ, không ngạt thở được đâu, cậu mau ngủ đi..."

Từ Chi Nhiên mỉm cười, bỗng muốn trêu chọc Lâm Thanh Tranh, cậu dùng lực kéo chăn bông của Lâm Thanh Tranh ra, Lâm Thanh Tranh không thể giữ được, cô kêu lên.

Từ Chi Nhiên rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm Thanh Tranh khỏa thân sau khi kéo chăn ra, thân hình xinh đẹp của cô hiện ra trước mặt cậu, sau đó cậu cảm thấy đồ ăn đã ở ngay trước mặt, không nên lãng phí...

Lâm Thanh Tranh thực sự khóc không ra nước mắt. Cô tắm xong trong phòng bố mẹ, mà lại quên mang quần áo nên chỉ có thể nhanh chóng quay về phòng, vừa vào phòng, chưa kịp mặc quần áo thì đã nghe thấy giọng nói Từ Chi Nhiên, cô đành phải ôm quần áo trốn dưới chăn, nghĩ đợi lúc Từ Chi Nhiên ngủ thì sẽ mặc vào, làm sao biết mình sẽ bị nhìn hết như thế này!

Lâm Thanh Tranh vẫn còn đang xấu hổ, nhưng Từ Chi Nhiên đã đè ép cô xuống...