Chương 5: Muội Sẽ Gọi Ta Là Ca Ca Sao?

Vừa mở mắt ra lần nữa, nàng đã thấy mình nằm trên chiếc giường rách nát. Ngay lập tức, tiếng kẽo kẹt vang lên, cánh cửa dột nát bị ai đó đẩy ra.

“Tuệ Tuệ ngươi đã tỉnh rồi ư? Cha và ca ca đi nhà cũ rồi. Ngươi có đói không? Nhị ca ôm ngươi...... “ Nam hài gầy gò, chỉ toàn da bọc xương, khi nhìn thấy muội muội thức dậy, đôi mắt của hắn bỗng sáng lên.

“Đừng sợ, đừng sợ, ta sẽ không để bà bán Tuệ Tuệ đi đâu.”

Ca ca ôm lấy muội muội vuốt trên đầu mái tóc lơ thơ của nàng, chậm rãi dỗ dành.

Muội muội từ khi ngốc nghếch, không chịu được một chút kí©h thí©ɧ nào.

Lúc này, tiểu cô nương mở to mắt, ánh mắt sáng ngời, ngái ngủ uể oải nhìn nhị ca cười toe toét.

"Cảm ơn ca ca đã bảo vệ ta... Ta nhất định sẽ cùng ca ca trải qua những ngày tháng tốt đẹp!"

Tiểu gia hoả nói với giọng nói ngọt ngào, còn vươn tay ôm lấy cổ nhị ca một cách thân mật.

Ngôn Nhị Ca đột nhiên chấn động, lời nói của muội muội rõ ràng mạch lạc, ánh mắt trong trẻo không còn đυ.c ngầu, đây là...

"Muội muội, muội khỏi bệnh rồi!! Muội sẽ gọi ta là ca ca sao?" Ngôn nhị Ca kinh ngạc đến mức nhảy dựng lên.

Ban đầu muội muội vốn dĩ không ngốc. Khi ba tuổi, đi xem đèn l*иg ở thị trấn, đã từng bị lạc mất một lần.

"Muội muội, muội đừng giận, nhị ca... nhị ca là... là quá vui mừng thôi." Nhị ca chất phác ấy, hoảng sợ đến mức buông lỏng tay chân, không dám ôm Tuệ Tuệ nữa.

Trước khi ngốc nghếch, Tuệ Tuệ cực kỳ thích sạch sẽ.

Tiểu cô nương chớp chớp mắt, hàng mi dài cong cong như hai chiếc quạt nhỏ.

Tiểu Tuệ Tuệ ôm lấy nhị ca hôn một cái, nước dãi dính đầy mặt hắn.

Sau đó, lớn tiếng hô vang với giọng điệu nghiêm túc: "Nhị ca!" Ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tối sầm lại.

Thân là Ngôn linh, vậy mà nói chuyện cũng không rõ ràng!

Tiểu gia hoả nũng nịu nói: "Tuệ Tuệ không chê, Tuệ Tuệ thích nhị ca. Nhị ca bảo vệ Tuệ Tuệ, là nhị ca tốt nhất trên đời..."

Tiểu cô nương mắt sáng rực, sau này, gia đình này, chính là do nàng che chở.

Ngôn linh sinh ra một cách tự nhiên, có thể biến thành người, thật là may mắn làm sao!

Trong sách, cuối cùng họ đã chết vì Tuệ Tuệ ngốc nghếch.

Huống hồ gia đình coi nàng như viên ngọc quý.

Trong sách, tam ca vì để cứu nàng, không để nàng bị bán đi, đã đâm đầu vào tường nhà họ Lý mà chết. Người dân trong thôn bị việc này chấn động, mới cứu Tuệ Tuệ về.

Trên đường chạy trốn nạn đói, nhị ca đã nhường hết lương thực cho Tuệ Tuệ, bản thân chỉ ăn đất và rễ cây. Cuối cùng, bụng hắn sưng to như nữ nhân mang thai và chết vì nghẹt thở.

Còn đại ca?

Đại ca từ nhỏ đã thông minh, rõ ràng là một mầm non tốt cho khoa cử, nhưng lại vì muốn bảo vệ muội muội mà bị người ta bẻ gãy cả hai tay.