“Niệm Niệm, em thật lợi hại, chảy nhiều nước như vậy, thèm khát dươиɠ ѵậŧ của anh trai chơi em đến vậy sao?” Tề Ngạn Sơ đè lên đôi chân ngọc của em gái, mạnh mẽ vận động eo như một cái pít - tông.
“Em…” Tề Giai Niệm ý loạn tình mê thiếu chút nữa đã thừa nhận, cũng may cô vẫn còn sót lại tia lý trí cuối cùng và sự kiêu ngạo của bản thân: “Mới, mới không phải đâu. Em chỉ sợ anh trai quá đói khát, đi tìm cô gái khác làm loạn mà thôi… A!”
Tốc độ chọc vào rút ra dưới thân vốn hơi chậm lại đột nhiên mãnh liệt tăng lên, Tề Giai Niệm không hề phòng bị, bị cắm đến nỗi liên tục thở dốc.
Cô mở mắt ra, đối diện với tầm mắt của anh trai, trong đôi mắt hơi đỏ của thiếu niên, tựa hồ như đang bị một tầng sương mù tức giận bịt kín, giọng nói của anh cũng có chút lạnh: “Tề Giai Niệm, trong lòng em anh là loại người sẽ tùy tiện làʍ t̠ìиɦ với người khác sao?”
Ồ, hóa ra là tức giận vì cái này, cô gái nhỏ cười rộ lên, không biết tại sao trong lòng lại cảm thấy ngọt ngào ấm áp: “Vậy… Anh, ý của anh… Chính là chỉ làm với một mình Niệm Niệm sao? Đây chính là anh… Anh trai tự mình nói ra, tuyệt đối không thể cùng cô gái khác làm loại chuyện này… Anh biết chưa?”
Cô vừa bị dươиɠ ѵậŧ của anh trai mạnh mẽ đâm chọc, vừa gian nan nói nói hết những lời muốn nói, chỉ mới như vậy cũng đã thở hồng hộc, anh trai quá mạnh bạo, cô cảm thấy tiểu huyệt của mình cũng bị đâm nát luôn rồi, hoa tâm bị qυყ đầυ cực lớn nghiền nát, ngay cả chính cô cũng có thể cảm giác được chất lỏng ấm áp trong âʍ đa͙σ kia đều bị ép ra hết.
“Đương nhiên là anh biết.” Tề Ngạn Sơ tức giận nói.
Từ nhỏ đến lớn có rất nhiều nữ sinh tỏ tình với anh, anh chưa từng chấp nhận ai, sao có thể là loại người kết giao bừa bãi được? Nếu đối tượng không phải là Niệm Niệm thì anh tình nguyện chết vì đói gái.
Không đúng, nghĩ như vậy giống như là Tề Ngạn Sơn anh đã thích em gái của mình từ lâu. Mới không phải, rõ ràng là cô nhóc này quyến rũ mình trước.
Cứ liên tục chọc vào rút ra mười mấy lần, Tề Ngạn Sơ đã vật lộn tư tưởng một phen, không có kết quả, đầu óc rối loạn, nhìn thiếu nữ dưới thân, trái ngược với anh, cô lại nằm rất thoải mái, ôm hai chân hưởng thụ sự vận động đến từ anh trai của mình.
Không, không thể cho cô dễ dàng như vậy được!
Tề Ngạn Sơ cúi người xuống, một phát liền ngậm lấy núʍ ѵú của em gái, mang theo ý tứ trả thù mà liếʍ liếʍ mυ"ŧ mυ"ŧ, cuối cùng hàm răng hơi dùng sức cắn một cái, quả nhiên, cô gái nhỏ đau đớn đến nhăn cả mặt.
“Đau quá a, anh, anh nhẹ một chút…” Tề Niệm Giai hờn dỗi, đẩy anh trai một cái.
Tề Ngạn Sơ nương theo lực đẩy của cô rút côn ŧᏂịŧ ra, ôm em gái lên, để cô ngồi trên đùi mình, côn ŧᏂịŧ đâm vào trong tiểu huyệt theo hướng từ dưới lên trên, một lần nữa đâm tầng tầng nếp gấp kia ra cảm giác thật đúng là không tệ, anh hài lòng hôn lên đôi môi đỏ mọng của em gái, nửa thân dưới tiếp tục vận động vô cùng nhịp nhàng.
“Lần sau nếu còn dám nghĩ oan cho anh, cũng không phải chỉ cắn một miếng là có thể giải quyết như vậy được đâu, biết chưa hả?” Tề Ngạn Sơ xấu xa đột nhiên dừng động tác, côn ŧᏂịŧ vẫn duy trì tư thế muốn chen vào, chọc cho thiếu nữ nóng nảy một trận.
“Đã biết đã biết, anh, anh đừng dừng lại mà, chơi em, chơi em!” Cô gái nhỏ gấp đến độ vươn nay nâng mặt anh trai, hôn tới tấp.
Tiếng cười sảng khoái của Tề Ngạn Sơ vang lên, kèm theo tiếng cười kia là tiếng cơ thể va chạm bắt đầu một cuộc chiến mới.
“Niệm Niệm, có thoải mái không” Môi của Tề Ngạn Sơ dán vào tai em gái, giọng nói khàn khàn nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©.
Thể lực của Niệm Niệm vốn đã không thể chống đỡ nổi nữa, hiện tại cả người đều mềm nhũn, tựa vào trong l*иg ngực anh trai ngoan ngoãn gật đầu: “Thoải mái, rất thoải mái.”
Ngón tay Tề Ngạn Sơ ấn lên âm đế đã sớm sung huyết sưng lên của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, cô gái nhỏ vốn đã đến bờ vực lêи đỉиɦ, âm đế lại bị kí©h thí©ɧ như vậy, tiểu huyệt càng co rút mãnh liệt hơn, nước nhờn dâʍ đãиɠ như sóng triều cuồn cuộn chảy ra.
“A… Ưm…” Cô thở dốc mang theo tiếng mũi nồng đậm, mềm mại dễ nghe, Tề Ngạn Sơ nghe thấy trái tim như muốn ta ra, nhưng, đột nhiên, anh che miệng em gái lại, động tác dưới thân cũng dùng lại.
“Đừng lên tiếng.” Thiếu niên nhạy bén di chuyển cơ thể, che chở phía sau em gái.
Tề Giai Niệm không hiểu vì sao anh trai đột nhiên lại làm như vậy, nhưng… Giây tiếp theo, cô nghe thấy tiếng ai đó đang đẩy cửa sân thượng ra.