Khoảng thời gian đang học, sân trường im lặng, nhưng ở một góc nào đó trên sân thượng, ngay trước cầu thang lối đi lên trên sân thượng, có một đôi nam nữ đang làm chuyện không phù hợp với trẻ em.
“ A~ha~...” Tiếng rên yêu kiều của cô gái vang lên, một bên áo đã được cởi ra, lộ ra ngoài là bầu ngực đầy đặn, đang phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở của thiếu nữ, khuôn mặt cô ửng hồng dựa vào trên ngực anh hờn dỗi: “ Anh quá đáng, quá đáng lắm rồi, không..đừng sờ vào nơi đó, anh còn sờ nữa thì nơi đó của em sẽ kỳ lắm ..không được…” Cô cố gắng đẩy ngón tay anh đang trêu đùa giữa hai chân mình ra, nhưng mà nào có đây được đâu?
“Nơi đó kỳ thế nào cơ?” Tề Ngạn Sơ lòng mang đầy ý xấu ngậm vành tai cô, âm thanh dính nhớp vang lên giữa khoảng không im lặng càng tăng thêm sự da^ʍ mỹ: “Niệm Niệm lại lừa anh rồi, rõ ràng em rất thích mà, đây này, em mau nhìn xem, ngón tay của anh thậm chí còn không đi vào, chỉ ma sát ở phía ngoài thôi mà em chảy nhiều nước như vậy, qυầи ɭóŧ cũng ướt đẫm rồi.”
Trong khi đang nói chuyện, anh rút tay ra, đưa lên cho cô gái xem, quả nhiên có một lớp chất lỏng bao bọc trên ngón tay anh, đầu ngón tay thậm chí còn dính bọt trắng, anh đưa đến gần cô, trên ngón tay còn thoang thoảng mùi hương của dâʍ ŧᏂủy̠.
Tề Giai Niệm xấu hổ nhắm hai mắt lại, sao cô lại không biết ý đồ của anh được cơ chứ, rõ ràng cố ý làm vậy để chê cười cô dâʍ đãиɠ đây mà! Không thể như thế được, không thể để chỉ có mỗi cô bị trêu chọc đến mức không khép được chân, thật không công bằng mà, cô phải mau chóng lấy lại mặt mũi của mình!
Tiểu nha đầu mở to mắt, sự ngượng ngùng trong đó đã bị thay thế bởi sự mị hoặc, cánh môi hồng nhạt nhẹ cắn một chút, trong mắt là phong tình vạn chủng khiến Tề Ngạn Sơ chợt sững sờ.
“Anh trai hư, đủ rồi đó nhé ~~!” Thiếu nữ cử động phần hông, xoay người quỳ gối giữa hai chân anh, dưới ánh mắt ngạc nhiên của chàng thiếu niên, cô gái kéo khóa quần anh xuống, bàn tay mảnh khảnh trắng nõn mò vào đũng quần, cầm lấy côn ŧᏂịŧ đã sưng to lên ra ngoài, hoàn toàn để côn ŧᏂịŧ lộ ra ánh sáng.
Bàn tay thon mềm của cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ màu hồng của chàng trai, chỉ vuốt mấy lần thôi mà thứ trong tay đã to lại càng thô lên trông thấy.
“Anh, đừng chỉ có nói em nữa, anh cũng xem lại mình đi, chỉ có ôm em gái mình thôi mà côn ŧᏂịŧ đã sưng đến vậy rồi, anh đúng là vừa dê xồm vừa hư hỏng!” Cô gái nhỏ dùng bàn tay tinh tế xoa nắn tinh hoàn đang căng lên vì chưa thể bắn tinh của anh, bỗng nhiên cô nghiêng người về phía trước, ngồi ở đũng quần Tề Ngạn Sơ.
“Hừmm ~” Tề Ngạn Sơ than nhẹ, động tác của cô làm anh trở tay không kịp, côn ŧᏂịŧ bị cô đè lên, có chút đau…nhưng kɧoáı ©ảʍ không thể nói thành lời.
Lúc này, Tề Giai Niệm kéo tà váy đồng phục của mình lên, để anh nhìn rõ qυầи ɭóŧ ướt đẫm vì dâʍ ŧᏂủy̠, mà ánh mắt Tề Ngạn Sơ từ lúc cô kéo váy lên vẫn luôn dính chặt ở đó, nơi tiểu huyệt đang như ẩn như hiện mời gọi anh.
Bởi vì chảy nước quá nhiều, màu trắng của qυầи ɭóŧ đã chuyển thành màu trong suốt, lộ ra hoa huyệt mềm mại đang cọ xát phía trên côn ŧᏂịŧ của anh.
“A~ anh có nghe thấy không, côn ŧᏂịŧ đang cứng lên của anh hình như muốn nói với hoa huyệt của em điều gì đó thì phải? Chính là như thế này này.” Cô gái nhỏ ôm lấy anh, khuôn mặt xinh đẹp lại gần, hôn lên cánh môi lành lạnh của anh.
Tề Ngạn Sơ không nghĩ tới cô sẽ chủ động, trong lòng dâng lên sự kí©h thí©ɧ, bàn tay của anh giữ lấy cái ót của cô, biến bị động thành chủ động, cùng cô môi lưỡi triền miên lưu luyến, giờ phút này không khí xung quanh cũng lây nhiễm sự hương diễm kí©ɧ ŧìиɧ.