4.
Tôi không biết mình lại chạm vào thần kinh mỏng manh của Trương Trọng Tử ở đâu, ngày hôm sau, hắn ta liên tục gọi điện cho tôi, nói rằng sắp tới hắn ta có rất nhiều việc và yêu cầu tôi quay lại làm việc. Nếu tôi không quay lại, hắn ta sẽ cố tình trì hoãn thời gian của mọi người.
Tôi nghĩ gần đây tình hình Thư Triệt không có tiến triển gì, tôi có thể quay lại làm việc. Kết quả là ngay khi đến nơi làm việc, tôi đã nhận được tất cả các clip của "Brilliant You" và yêu cầu tôi làm đẹp cho Tạ Thiền Y từng khung hình.
Hắn ta còn đưa cho tôi một bức ảnh ví dụ, trong đó vẻ đẹp xinh đẹp của Tạ Thiền Y bị biến thành mặt rắn xanh mét không một giọt máu.
“…Anh có chắc đây là điều đoàn phim yêu cầu không?”
Không ngờ sau khi đốt pháo xong, Trương Trọng Tử ném tập tài liệu trên tay ra, tức giận: “Cô là nhân viên mà dám nghi ngờ quyết định của lãnh đạo?! Sau khi đóng phim với thái tử, cô sẽ không coi mình như thái tử phi đó chứ? Đây chính là yêu cầu của bọn họ! Đây là sản phẩm lớn, cô cái gì cũng không biết! Nếu như có ảo giác, mau chóng đi bệnh viện!"
"..."
Tôi không muốn bận tâm đến một người có tinh thần yếu đuối như hắn.
Cạn lời, còn nhiều việc phải làm chứ đừng nói đến bộ phim do Thư Triệt đầu tư.
Dù thế nào cũng không thể nghĩ rằng đó là điều họ yêu cầu, chỉ có thể là cách bắt nạt của người chậm phát triển trí tuệ Trương Trọng Tử kia, tôi chụp ảnh gửi cho Thư Triệt, trình bày nội dung sự việc.
Sau đó, tôi nhận được tin nhắn từ Thư Triệt:
[Sao cô vẫn chưa về nhà? ]
[Tôi đã đợi cô rất lâu rồi. ]
Kèm theo đó là biểu tượng cảm xúc về một chú sư tử nhỏ đang chơi với quả bóng.
Ngôi nhà mà anh ấy nói đến là một căn hộ rộng rãi, anh ấy thuê vì sợ bị người lớn đột kích, tôi thường sống ở đó, còn anh ấy rất ít khi về. Tôi thấy mình gần như đã hoàn thành công việc và là người duy nhất còn lại ở văn phòng nên tôi cũng chuẩn bị về nhà.
Đúng như dự đoán, ngay khi về đến nhà, lớp thạch cao kia lại dính vào người.
Tôi mệt mỏi nằm trên sô pha, anh ôm tôi tựa đầu vào vai tôi.
"Khấu Khấu."
"Ừ, tôi đây."
"Tại sao công việc cô ngày càng bận rộn hơn vậy?"
"Vốn việc chỉnh sửa video thì là vậy. Tôi vẫn còn có Brilliant You."
Anh quay đầu lại vuốt sợi tóc gãy bên tai tôi: “Cái tên Trương Trọng Tử ở công ty luôn bắt nạt cô, tôi đuổi hắn đi thì sao?”
"Không cần, nhìn chỉ số IQ của hắn, hắn chỉ có thể nghĩ ra chiêu hèn kế bẩn cấp thấp thôi, không có gì đáng sợ."
"Sao cậu không ngừng chỉnh sửa video đi, Khấu Khấu."
Tôi quay đầu lại, bối rối hỏi:
“Không chỉnh sửa thì làm gì?”
"Làm... cô thích những việc khác không? Ví dụ như sản xuất phim hay bất kỳ việc gì. Chỉ cần cô muốn làm, tôi có thể cho cô tài nguyên."
Tôi lắc đầu: “Không, biên tập cũng khá ổn. Thay vì nói về chuyện đó thì hãy nói xem tiếp theo anh nên làm gì”.
"Được rồi, cô muốn làm gì? Tôi sẽ nghe cô."
Giọng anh trầm thấp, vang vọng bên tai tôi, có chút ngứa ngáy.
Tôi bình tĩnh rời đi, nói tiếp: “Bước tiếp theo…là tìm hiểu sở thích của cô ấy?
“Tôi nghĩ rằng đã lâu rồi anh không có tiến triển gì, có lẽ là do ngoại hình của anh khác với hình mẫu lý tưởng của cô ấy. Ví dụ như cách ăn mặc, kiểu tóc, v.v.”
Tôi nói rồi kéo mạnh mái tóc cứng của anh ấy.
Không biết người đàn ông này có phải mỗi tối đi lính hay không, nhất quyết muốn để kiểu tóc gọn gàng như vậy, hiển nhiên với vẻ ngoài của anh ta thì có kiểu tóc phù hợp hơn.
Thấy anh không lên tiếng, tôi vỗ nhẹ vào đùi anh an ủi: “Tôi biết anh sẽ xấu hổ khi trức tiếp hỏi, tôi sẽ đi điều tra sở thích của cô ấy cho anh.”
“Như vậy ổn chứ?"
"Được chứ. Cứ oi nó như một món quà đáp lại việc đã giúp tôi tìm CP cho tôi."
Kỳ thực lâu nay, tôi vẫn luôn nhờ Thư ký Thư Triệt tìm giúp tôi các CP, mỗi tháng thư ký tìm cho tôi mười mấy thông tin cá nhân của các CP để tôi lựa chọn. Trong thời gian dài như vậy, chưa từng trùng lặp.
"Nhân tiện, tháng này ở thì sao?"
Tôi đưa tay ra và nhìn anh ấy với đôi mất long lanh như ánh sao.
Anh thở dài, bất lực nói: "Thư ký Vương đã tìm được cho cô rồi, mời cô nương thân yêu xin hãy xem qua."
Tôi bắt đầu duyệt web với niềm vui xướng.
Những CP hộ tống này đều là những chuyên gia nghiêm túc, cả nam và nữ, họ có thể cosplay theo yêu cầu của khách hàng và cũng có thể lời thoại lại của các nhân vật gốc!
Tôi chọn mấy cái vừa mắt đặt sang một bên, anh nhặt lên, cau mày:
"Vậy cô thích cái này à? Tôi nhớ lần trước cô gái kia cũng có mái tóc dài vừa phải, còn chàng trai lần trước cũng có mái tóc vàng."
Tôi nhìn quanh và chợt nhận ra: "Vâng!"
Thực sự thì tôi luôn chọn kiểu này nhưng mỗi lần lại phải cosplay họ thành những nhân vật khác nhau, tôi đã không nhận ra điều đó.
Tôi quay đầu nhìn Thư Triệt, thản nhiên nói:
“Anh để kiểu tóc này cũng trông rất đẹp.”
"……Vậy sao?"
"Ừ." Tôi ngáp một cái: “Tôi mệt quá, tôi đi ngủ trước. Chúc ngủ ngon!"
"OK chúc ngủ ngon."
Tôi đi thẳng về phòng ngủ cũng không để ý thấy anh đang ngơ ngác vuốt tóc trước gương.