Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạnh Vãn Ca

Chương 9: Con nuôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Doãn Đồng vừa định cãi lại, liền nghe thấy âm thanh giày cao gót hỗn độn từ xa lại gần, hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức im lặng. Sân thượng có hình chữ u, không vòng qua chỗ rẽ rất khó phát hiện cô, Doãn Đồng dán tường đi qua liếc trộm hai lần, ngoại trừ Doãn Tam phu nhân ra, người cô họ trong đề tài vừa rồi nghiễm nhiên cũng có mặt.

Trên sân thượng lớn, mấy người phụ nữ cùng ngồi xuống sô pha bên ngoài, bọn họ vì mất mặt, hiện tại mới nhịn không được, cắn răng tức giận phát tiết: "Hiện tại Hà Chiêu Nghi thật sự là nở mày nở mặt, con làm gia chủ, nói chuyện lớn tiếng hơn ai hết."

Người phụ nữ áo đỏ khác trong lòng ưu sầu nói:

"Không phải, cô ta thật sự sinh được một đứa con tốt, ở trong nhà lớn nhẫn nhịn mấy chục năm, Doãn Tuyển sau khi cầm quyền sống lưng thẳng hơn ai hết, mắt mũi cũng đều muốn phổng lên trời rồi."

Doãn gia Tam phu nhân cười nhạo: "Cô vội vàng đưa phụ nữ đến trước mắt con bà ta không phải chỉ vì thân phận địa vị này sao?"

Mấy người phụ nữ bị nói liền phẫn nộ tại chỗ.

Bà cô họ lẩm bẩm nói: "Tôi đây không phải là muốn nước phù sa không chảy ruộng ngoài sao..."

Tam phu nhân liếc bà ta một cái, một chút cũng không lưu tình nói: "Cô suy nghĩ nhiều rồi, Doãn Tuyển hiện tại giá trị con người như thế nào, tới lượt mẫu ruộng nhà cô sao? Có con dâu dùng tiền mua học vị ở đại học hạng hai, đừng nói Hà Chiêu Nghi, ngay cả tôi cũng chướng mắt."

"Chị ba sao lại nói như vậy, Niếp Niếp của em chỉ là thành tích kém một chút, những phương diện khác so sánh thì có chỗ nào kém người..."

Tam phu nhân nhướng mày: "Ngoại trừ bằng cấp ra, gia thế bề ngoài tài hoa Niếp Niếp có chỗ nào không kém so với người ta, đại tiểu thư của Trường Doanh xây dựng, cô nói cho tôi nghe xem?"

Ai không biết Hà Chiêu Nghi xoi mói? Bản thân bà ta xuất thân bình thường, đợi đến khi thành mẹ chồng, lựa chọn con dâu lại càng chú ý môn đăng hộ đối, ánh mắt chọn con dâu cực kỳ cao. Lại nói điều kiện của Doãn Tuyển, bỏ qua không bàn tới năng lực cùng thủ đoạn, chỉ riêng bề ngoài mà nói cũng là xuất sắc nhất, danh viện thục nữ bên cạnh nhiều hơn cá trích trong sông Giang, có thể làm cho Hà Chiêu Nghi chân chính để mắt lại không có mấy người, xuất thân tốt bà ta ngại tính cách không đủ ngoan hiền, ngoan hiền lại không đủ xinh đẹp, xinh đẹp thì dáng người lại không đủ tốt, dáng người tốt thì bằng cấp không đủ tư cách, bằng cấp cao thì gia thế lại cùng Doãn gia chênh lệch một trời một vực, so với tuyển hoàng hậu cũng không khác nhau là mấy.

Cô họ bĩu môi không lên tiếng.

Chị dâu bên ngoại của Tam phu nhân chậm rãi nói: "Nhưng mà tôi thấy thái độ của A Tuyển không nóng không vội, kết quả là chỉ có nhị tẩu của em là vội vàng."

Cô họ vội vàng tán thành: "Đúng vậy, bát tự cũng không có, đã vội vàng mang người về nhà, cũng không ngẫm lại hôm nay là trường hợp gì."

"Mọi người nói xem vị Triệu tiểu thư kia có biết A Tuyển đã có đứa nhỏ lớn như vậy không?"

"Cũng không phải con ruột, có cái gì không được, không chừng người ta còn khen cậu ta một tiếng có tấm lòng thiện lương."

Bà cô họ xì xì nói: "Vậy tôi cũng không tin, mặc kệ có phải con ruột hay không, thật sự mang con nuôi theo bên người, tương lai không chừng còn muốn tranh giành tài sản với mình, nếu là tôi, tôi sẽ không làm vậy."

Tam phu nhân vuốt vuốt mái tóc bị gió thổi loạn, lạnh nhạt mở miệng: "Còn chưa nhập hộ khẩu, làm sao tranh tài sản?"

Chị dâu nhà mẹ đẻ nói: "Vậy thì dễ rồi, tôi thấy A Tuyển cũng không để bụng, lớn hơn một chút đưa ra nước ngoài, đưa cho chút tiền coi như tận tình tận nghĩa rồi, chẳng lẽ còn có thể coi như con ruột nuôi bên cạnh cả đời?"

"Ai nói không phải đâu, nuôi nó lớn như vậy cũng phải cảm ơn rồi, huống chi tương lai cũng phải ra ngoài lập gia đình, cũng sẽ không bạc đãi nó, nếu như không tới Doãn gia, không chừng còn ở cô nhi viện nào, nào có thể tốt như bây giờ."

"Nhưng cô gái nhỏ sinh ra cũng quá đẹp mắt." bà cô họ cảm thán nói: "Khi còn bé đã xinh đẹp tựa như búp bê, hôm nay càng lớn càng xinh đẹp, tên gọi là gì nhỉ?"

Tam phu nhân nói: "Gọi Vãn Ca."

"Aiza là Vãn Vãn sao!"

Cô họ châm chọc: "Gọi thân thiết như vậy, chẳng lẽ cô còn muốn chiếm tiện nghi cho con trai cô làm con rể A Tuyển?"

Cô họ xa tức giận mắng: "Nói bậy bạ gì thế!"

……

Tiếng phụ nữ trò chuyện theo gió thổi đến, ngoài ý muốn truyền tới rõ ràng, Doãn Đồng càng nghe càng nhíu mày, lặng lẽ liếc bên trong một cái, thấy Mạnh Vãn Ca khuôn mặt trơ ra, vội vàng đè thấp giọng an ủi: "Con đừng nghe bọn họ nói lung tung..."

Mạnh Vãn Ca nhìn bóng đêm đen kịt không nói một lời.

── Cho nên nói, tất cả những chuyện này của Doãn gia, rốt cuộc liên quan rắm gì đến cô?
« Chương TrướcChương Tiếp »