Chương 5

*Huhu mấy hôm nay học nhiều quá nên không có thời gian dịch, các bạn thông cảm nha. Ít nhất là đến tuần sau mình mới ra chương đều đều được.

"Có rất nhiều ý nghĩa."

Lavella quay lên trời uốn éo thân thể nằm nghiêng, mỉm cười. Đó là lần đầu tiên cô ấy cười vui vẻ kể từ khi khó chịu vì bị trói suốt thời gian qua.

Phản ứng của Lavella cũng nâng cao kỳ vọng của Iscka. Rốt cuộc có một nguyên nhân lớn hơn tạo nên cả tổ chức, một hội ám sát không? Iscka nín thở, chờ đợi đôi môi đỏ mọng của Lavella hé mở.

"Sở thích của tôi là sưu tầm những thứ mạnh mẽ, vũ khí và kể cả con người."

"Gì?"

Bàn tay trên cằm của Iscka rơi xuống.

"Nếu em tập hợp chúng lại với nhau dưới chiêu bài huấn luyện, chúng sẽ sống như thể đang chém gϊếŧ lẫn nhau, thật là hồi hộp khi xem."

Iscka phải dành một chút thời gian để tiếp thu những lời mà Lavella đã thốt ra.

"Lập một tổ chức là lựa chọn tốt nhất."

Đôi mắt của Lavella lấp lánh dưới ánh trăng.

Rốt cuộc đó là một công việc và cô ấy không thích gϊếŧ người. Nhưng tất cả vũ khí đều bị cấm.

Sưu tập tất cả các loại vũ khí là một điều khủng khϊếp đối với Lavella, đó là sự kỳ thị duy nhất. Nhưng không có luật nào chống lại cái chết. Ai có thể biết một thuật sĩ kỳ lạ lại tự triệu hồi mình khi cô ấy đang tuyệt vọng?

"Tôi rất biết ơn anh, vậy nên tôi sẽ đối xử thật tốt với anh."

*Lavella đang nói đến Chamer.

Lavella, người hài lòng với ý nghĩ về Chamer, không thể nhìn thấy khuôn mặt thất thần của Iscka. Trước những mong đợi nhạt nhòa của mình, Iscka bật ra một tràng cười trong vô vọng.

"Lavella, em... em quả là một người rất thú vị."

"Cái gì?"

Lavella nhận ra Iscka một cách muộn màng, đảo mắt và nhìn anh một cách thờ ơ. Sự phức tạp trong đôi mắt màu tím của anh ấy. Đúng vậy, anh ấy trông như thể mình là một kẻ hư hỏng. Dù sao cô ấy cũng không có ý muốn được người khác hiểu, bởi vì có ai dám hiểu cô chứ. Ngay lập tức, Lavella, được trang bị với vẻ ngoài lạnh lùng, trừng mắt nhìn Iska.

"Anh đã hỏi hết rồi chứ?"

"Chắc vậy."

"Vậy giờ anh có thể thả tôi ra rồi chứ?"

Iscka đứng dậy, nhún vai trước mắt Lavella, nơi cuộc sống bắt đầu khuấy động.

"Em có tấn công tôi không?"

Iska nheo mắt thay vì cắt vải.

"... Sẽ."

Lavella nở một nụ cười xinh đẹp và nhắm mắt lại.

"..."

Mặc dù thiếu tin tưởng, Iscka vẫn cắt nút vải mà anh ta buộc lại. Bùm!

"Ahh!"

*Ui sót thay.

Ngay sau khi cô được thả ra, Lavella dùng hết sức đập vào đầu Iscka sau đó lắc cổ tay cô với vẻ mặt ghê tởm.

"Nếu anh lừa tôi như thế này một lần nữa, tôi sẽ gϊếŧ anh. Sao anh dám trói tôi chứ?"

Iscka, người bị đánh vào đầu khi bất cẩn, lầm bầm. Trong khi Iscka xoa sau cái đầu ngứa ngáy của mình, Lavella đi qua anh và ngồi xuống một cái cây đổ.

"Đưa nó cho tôi."

Lavella đưa một bàn tay nhỏ ra.

"Số tiền sau khi hoàn thành nhiệm vụ ấy."

Trước sự thúc giục của cô ấy, Iscka bật cười.

"Đây."

Túi tiền mà Iscka ném, cuốn theo gió và rơi trúng tay Lavella.

"Trọng lượng của nó khá nặng đấy, vì vậy tôi sẽ không kiểm tra cụ thể số lượng. Mối quan hệ của chúng ta không phải là mối quan hệ bình thường. Anh có nghĩ vậy không?"

"Ý em là tôi phải cảm ơn em ư?"

*Cảm ơn vì không gϊếŧ.

"Điều đó không rõ ràng sao."

"..."

"..."

Một làn gió mỏng từ khu rừng thổi qua làm yên lặng giữa hai người họ. Tiếng lá xào xạc va vào nhau mỗi lúc một to hơn. Lavella đã gặp rắc rối.

"Có lẽ nên để anh ta bên cạnh tôi."

Lavella thì thầm.

Không thể có hai mặt trời dưới bầu trời. Nếu anh ấy mạnh hơn cô, đó sẽ là ngọn núi cô ấy phải leo vào một ngày nào đó. Bên cạnh đó, cô cũng thấy phiền rằng dường như anh ta biết điều gì đó về bí mật của cô.

"Tôi muốn có anh ấy bên cạnh tôi."

Lavella, người đã quyết định, không bắt chéo chân.

"Được rồi."

"Lavella..."

Môi của cả hai cùng lúc mở ra. Mắt họ chạm nhau trong không khí.

"Lần này tôi sẽ quyết định trước."

Iska, người nở một nụ cười tự mãn, tiến lại gần Lavella một bước và cúi xuống.

"Tôi sẽ gia nhập tổ chức."

*Anh thật simp.

Lông mày của Lavella nhíu lại. Gì? Nếu điều này xảy ra...

"Chà, phải làm gì đây?"

*Phải làm seo, phải làm seo :))

Một nụ cười xấu xa nở trên môi Lavella.

***

"Ngài sẽ tham gia Kirah."

"Đúng."

"..."

Ritelni chóng mặt tóm lấy gáy anh.



Ngay cả hôm nay, sau khi đi uống rượu buổi tối, Iscka đã trở lại vào buổi sáng và đưa ra một thông báo đột ngột.

Anh ấy sẽ tham gia hội lính đánh thuê và đó là một vấn đề lớn.

"Đây có phải là lý do tại sao ngài yêu cầu tôi tìm hiểu về Kirah?"

Ritelni liếc nhìn Iska thanh thản.

"Không phải thứ gì khác, đó là Kirah, là Kirah đó."

Mặc dù nó được ngụy trang thành một hội lính đánh thuê, nhưng nó thực sự là tổ chức ám sát, Kirah. Đó chắc chắn không phải là nơi để chủ nhân của anh ta bước vào.

"Dù sao thì tôi cũng quyết định tham gia. Vì vậy, đừng cằn nhằn nữa"

Cứ như thể anh ấy đã hạ quyết tâm.

"Điện hạ."

"Có vẻ cậu đã lỡ thốt ra một từ cấm, Ritelni."

Đôi mắt đang kiểm tra mũi kiếm chuyển động chậm rãi và lạnh lùng.

"Tôi đã sai rồi."

Đuôi của Ritelni cụp xuống do bầu không khí lạnh giá bùng phát trong tích tắc. Nhưng Ritelni không phải là người chịu thua ở mức độ này. Nếu anh ta làm vậy, Iscka sẽ không giữ anh ta lại bên mình.

"Iscka... Chúa ơi! Xin hãy cân nhắc lại việc này."

"..."

"Tại sao tự nhiên ngài lại muốn gia nhập tổ chức? Bây giờ không phải là lúc để lãng phí thời gian của ngài ở một nơi như vậy, phải không? Tôi vẫn chưa biết gì về "người đó". Ngài đã quên tại sao chúng ta lại phải vất vả như vậy rồi sao?"

"Tôi đang làm điều này là vì nghĩ có thể nó sẽ liên quan tới người đó."

Iska, người cau mày, ra hiệu im lặng ngay bây giờ.

"Thật không?"

"Thật, tôi đã trở về sau cuộc gặp gỡ với đội trưởng của Kirah."

"Vậy người đó là đội trưởng của Kirah?"

"Ừm."

"Điều đó có thực sự đúng không?"

Thái độ của Ritelni, người can đảm chỉ một lúc trước, đã thay đổi 180 độ.

"Tóc bạch kim, mắt vàng trong veo. Không có bằng chứng nào thuyết phục hơn thế."

"..."

Ritelni ngậm miệng lại.

"Vậy hãy đưa Setz đi cùng."

"Không, tôi sẽ tự đi một mình."

"Nhưng..."

"Tôi chỉ muốn tự mình xác minh những gì tôi cho là đúng thôi."

Iscka ngồi trên giường với cánh tay chống trên đầu gối và nghiến chặt hàm, trông anh ấy khá nghiêm túc.

"Họ là người như nào?"

Ritelni đã trở nên nghiêm túc đồng thời, thốt ra những lời cuối của mình như thể đang lo lắng.

"Người đó là một người rất đáng sợ."

"Vậy à?"

"Kỹ năng của người đó không tệ, có lẽ sẽ vượt qua tôi."

"Đừng nói lỗ bịch như vậy chứ."

Ritelni chế giễu như thể đó là điều vô nghĩa.

"Đó là sự thật."

Tuy nhiên, trước âm thanh giọng nói của chủ nhân đã lắng xuống nặng nề, khuôn mặt của Ritelni sớm trở nên uể oải.

"Nếu vậy thì ngài nên để Setz đi cùng."

"Tôi đã nói đó là điều không thể mà. Chỉ cần nghĩ tới người đó thôi là tôi đã thấy ớn lạnh sống lưng rồi."

Iscka rùng mình.

"Làm thế nào mà ngài lại có thể một mình gặp người nguy hiểm đó chứ?"

"Người đó quả thực rất đáng sợ."

"Tôi biết."

"Cô ấy rất xinh đẹp, và gợi cảm nữa."

"Cái gì?"

Ritelni ngoáy tai như thể anh đã nghe nhầm.

"Ngài vừa mới nói gì?"

Xinh đẹp? Gợi cảm?

"Ngài đang nói về đội trưởng của Kirah... phải không?"

"Chứ còn ai vào đây nữa à?"

Iska trả lời thẳng thừng như thể anh đang khó chịu.

"Đội trưởng của Kirah... là phụ nữ?"

Chân thành ngạc nhiên, Ritelni đã sớm bộc lộ sự tò mò của mình.

"Tôi không nghĩ nó có liên quan gì đến "anh ấy", hãy nói với tôi rằng ngài không tham gia Kirah chỉ vì cô ấy là một người đẹp, đúng không?"

Ritelni nhìn Iska với vẻ nghi ngờ.

"Hmm..."

"Ngài mất trí thật rồi."

Ritelni, người đã hiểu lầm sự im lặng của Iska, tặc lưỡi.

"Ritelni."

"..."

"Tôi đang theo đuổi cô ấy."

"Ngài..."

Anh ấy giống một người được làm bằng đá hơn. Ritelni nhanh chóng lắc đầu.

"Cô ấy xinh đẹp đến mức không thể so sánh với bất kỳ người phụ nữ nào khác, và cô ấy cũng rất mạnh mẽ."

"..."



"Làm sao tôi có thể hồi phục lại giác quan của mình khi một người phụ nữ như vậy có thể chính là người nắm giữ sợi dây của cuộc đời tôi. Cậu có nghĩ vậy không? Không phát điên lại càng kỳ lạ hơn."

Nhìn vào đôi mắt đen láy sáng rực của Iscka, Ritelni gần như không nuốt được lời nguyền sắp bật ra. Trong một khoảnh khắc, anh không chắc mình có thể tin tưởng chủ nhân của mình hay không.

***

Cốc cốc. Khi nghe thấy tiếng gõ, khóe môi Lavella nhếch lên.

"Vào đi."

Lavella chào đón Iscka khi anh mở cửa văn phòng.

"Khó thâm nhập hơn tôi nghĩ."

Iska sải chân dài, vuốt tóc và có dấu hiệu đuối sức.

"Nếu anh xuất hiện trong khoảng thời gian mà anh đã hứa với tôi, tôi sẽ chấp nhận. Địa điểm là văn phòng của tôi trong hội của chúng tôi." *Thuật lại lời Lavella nói lúc trước.

Khi cô ấy đề nghị anh tham gia hội, Lavella đưa ra một điều kiện cho anh. Không khó để đột nhập mạng lưới giám sát của Kirah, nhưng đó là một nhiệm vụ khá tẻ nhạt.

"Em không có ý chấp nhận tôi phải không?"

Iska cố tình rêи ɾỉ nhiều hơn.

"Không."

Lavella cười toe toét khi tiếng chuông từ xa vang lên.

"Anh đang đi đúng hướng, vào đi."

"Đây là cái gì?"

Iska, người chậm rãi nhìn quanh văn phòng, nhặt tờ giấy mà Lavella đưa cho.

"Đọc hợp đồng. Có những quy tắc mà bạn phải tuân theo khi làm việc trong tổ chức và mức lương bạn sẽ nhận được. Nói tóm lại, nó giống như một lời hứa giữa anh và tổ chức của chúng ta vậy."

"!"

Một hợp đồng với một hội lính đánh thuê. Đó là một câu chuyện chưa từng nghe. Iscka, người nuốt nước bọt cười, ngồi xuống bàn và nhanh chóng nhìn lướt qua tài liệu đã viết bằng mắt.

"Chờ chút."

Iska, người đang định hạ tờ giấy xuống, dừng lại và đọc lại nội dung.

"Mười phần trăm phí sửa chữa trả cho Lavella?"

Lavella đang mỉm cười nhàn nhã với cằm trên bàn làm việc. Iscka nhìn Lavella như thể yêu cầu giải thích điều này có nghĩa là gì.

"Anh có biết phí là gì không? Tóm lại, mười phần trăm số tiền anh nhận được từ việc thực hiện nhiệm vụ sẽ được chuyển cho tôi."

"..."

"Anh đã từng nói anh có rất nhiều tiền."

Khoanh tay, Lavella mỉm cười quyến rũ.

Ừ thì tốt thôi. Iscka, người đã quyết định đi tiếp, cau mày khi đọc lại bản hợp đồng.

"Đây là cái gì? Khi Lavella yêu cầu một trận đấu, bạn phải đồng ý?"

Cuối cùng, Iscka, người hạ tờ giấy xuống và nâng người lên, bước tới phía Lavella. Những ngón tay dài của Iscka, cầm hợp đồng trước mắt Lavella, chỉ vào tờ giấy.

"Điều này có áp dụng cho tất cả các thành viên của tổ chức không?"

"Không, nó áp dụng dành riêng cho anh."

"Không? Nếu anh không thích nó, đừng bận tâm. Đừng quên, anh là người đã nói rằng sẽ tham gia."

"Được, tôi đồng ý."

Lavella nuốt nước bọt cười khi thấy Iscka ngoạm miếng mồi mà cô ném ra. Chuyên môn chính của cô không chỉ là ám sát. Trước khi chuyển đến Imperia, cô cũng được biết đến là người vận động hành lang nên rất tự tin trong đàm phán. Tất nhiên, đây là một sự lợi dụng hơn là một cuộc thương lượng.

"Hãy đọc kỹ. Có một cái gì đó như thế này. Các nhiệm vụ từ Kirah được thực hiện mà không do dự. Ngoài ra còn có điều khoản nói rằng nếu không chịu được mà trốn tránh thì sẽ trả lại bằng tính mạng."

"Đó không phải là một hợp đồng khá bất công sao?"

"Tôi không có máu hay nước mắt. Tôi là một sát thủ, nhớ không?"

"Được rồi. Thay vào đó, tôi sẽ đưa ra một điều kiện."

"Chỉ một điều thôi."

"Nếu em kiếm được một triệu vàng nhờ tôi..."

"?"

"... Đi chơi với tôi."

"..."

Một triệu vàng là đủ tiền để mua một pháo đài. Bên cạnh đó, đây là một công việc kinh doanh nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên điều duy nhất anh ấy yêu cầu là tình yêu, vì vậy nó sẽ không bao giờ là mất mát.

"Được."

Lavella sẵn sàng đồng ý. Iscka, người đã thêm nội dung bằng một cái vuốt, đưa hợp đồng cho Lavella.

"Chào mừng đến với Kirah."

Lavella, người có thứ cô muốn trong tay, đứng dậy với một nụ cười mãn nguyện. Trông cô ấy thật tự hào như thể cô ấy đã sử dụng rất nhiều lòng tốt.

Iscka, người đang nhìn vào tay Lavella, mỉm cười và quấn tay mình vào tay anh.

Có điều gì đó thoáng qua trong tâm trí Lavella khi cô nhìn thấy nụ cười trên đôi môi đỏ mọng của Iscka. Nghĩ lại thì không phải anh ấy hôn lên má tôi rồi bỏ chạy sao?

Đôi mắt của Lavella trở nên lạnh lẽo trước lời nhắc nhở muộn màng.

"!"

Âm thanh phá vỡ không trung thật kinh người.

"Quá đột ngột?"

Iska ngơ ngác hỏi, tránh những nắm đấm bay về phía mặt mình.

"Tôi vẫn chưa ký hợp đồng."

Ngồi bên khung cửa sổ, Iscka chặc lưỡi vì lỡ nắm tay nhỏ bé của cô khi đang né tránh người kia.

"Ồ, tôi xin lỗi, tôi chỉ nhớ lại món nợ mà tôi đã quên."

"Tôi có phải bị đánh không?"

"Không, không sao đâu."

Đó là khi Iscka nhẹ nhõm chuẩn bị bước ra khỏi khung cửa sổ.

"Ai tham gia tổ chức?"

*Tiếng nói của một ai đó.

Bùm! Sau cánh cửa hé mở vang lên một cơn giông.

Bây giờ là mấy giờ? Iscka cau mày khó chịu.

*Có lẽ trong vài ngày tới mình sẽ không thể ra chương được, mọi người thông cảm cho mình nhé, sorry mọi người rất nhìu.