Chương 3

"Tôi không nghĩ anh sẽ tìm tới tận đây bằng chính đôi chân của mình."

Lavella tiếp xúc bằng mắt với người đàn ông đi qua cửa sổ và thì thầm như thể điều đó thật buồn cười.

"Tôi nghe nói có ai đó đang tìm kiếm tôi, nên tôi mới tới đây."

"Ha."

Lavella bật cười như thể cô ấy chết lặng.

Có lẽ đã xảy ra sự cố trong việc tìm kiếm thông tin của Kirah.

"Nhân tiện..."

Iscka huýt sáo vào phòng.

"Có vẻ như tôi đã đến đúng lúc."

"Còn tôi thì nghĩ anh thật thô lỗ. Vào phòng của một quý cô mà không thèm gõ cửa."

"Nếu tôi gõ cửa thì cô sẽ cho tôi vào không?"

Iscka ngồi trên bệ cửa, hàng lông mày của anh cong lên rất đẹp.

"Anh muốn biết gì thì cứ việc hỏi."

"Chà, vậy thì, cô là đội trưởng của Kirah đúng chứ?"

"Cái đó không quan trọng nên tôi cũng chẳng cần phải giấu giếm."

Đầu của Lavella quay ngoắt lại.

"Hả, là vậy sao?"

Iscka lấy ngón tay xoa cằm, có vẻ như anh đang gặp rắc rối.

"Vậy còn cái này thì sao?"

Iscka cười toe toét và hé môi.

"Tôi đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi."

*Từ đoạn này sẽ xưng hô tôi-em/anh nhé, tại anh nhà si tình quá.

"Tôi không thích điều đó."

Lavella nhìn Iscka với đôi mắt tròn xoe, đáp lại một cách khô khan.

"Tại sao?"

Người đàn ông trông thất vọng.

Lavella khịt mũi, giũ sạch nước trên mái tóc ướt.

"Một người đàn ông "yếu đuối" như anh không phải là gu của tôi."

Cô ấy đang chế gϊếŧ anh ta.

"Em đang xúc phạm ta đấy. Em biết không, cơ thể của ta khiến tất cả phụ nữ đều muốn ôm ấp và thèm muốn đấy."

"Nhưng trong số phụ nữ ấy không có tôi."

Nhìn đôi lông mày thẳng nghiêm túc của anh ta, cô có thể biết người đàn ông này đang bị sốc.

Đúng vậy, đó là một vẻ đẹp mà phụ nữ rất thích.

Dù chỉ diện đồ đen nhưng anh ta vẫn có một vẻ đẹp sang trọng.

Tất nhiên, đó là một lời nói dối rằng anh ta rất yếu đuối.

Không cần nhìn cô cũng có thể biết được rằng cơ thể của anh ta rất rắn chắc do đã được luyện tập võ thuật.

Lavella lắc mạnh khỏi mặt nước, thì thầm không ấn tượng và búng đầu ngón tay.

"A!"

Iscka chán nản, đột nhiên anh đấm vào lòng bàn tay như thể đã nhận ra điều gì đó.

Lavella dừng lại vào nhìn Iscka một lần nữa.

"Đó có phải là thói quen của em không?"

"..."

"Anh chàng lông lá bên cạnh em hôm ấy, hắn to bằng con gấu và có một bộ râu quai nón chạy từ đây sang đây."

Như để mô tả Pessini, các ngón tay của Iscka chạy từ dưới tai lên cằm.

*Để diễn tả bộ râu.

"Đó có phải là kiểu đàn ông em thích không?"

Mũi của Lavella nhăn lại theo phản xạ khi nghe giọng nói vui tươi của anh ta.

Tôi rất tiếc cho Pessini, nhưng râu của anh ấy không phải tách trà của tôi.

*Cup of tea: tách trà, đây là một thành ngữ có nghĩa là cái gì của mình làm giỏi hoặc rất thích.

Nhưng không cần phải nói với vị khách này.

"Thật nhàm chán, tại sao chúng ta không đi thẳng vào vẫn đề luôn?"

"Được rồi, tôi sẽ hỏi ngay."

Người đàn ông vươn vai thở dài.

"Tại sao em lại tìm tôi."

"Để đưa anh về sưới quền của tôi.

"..."

Đôi môi của người đàn ông đã đóng lại trước những lời gây bất ngờ.

"Vậy bây giờ, tham gia tổ chức?"

"Chính xác."

Iscka nhìn Lavella lắc đầu rồi bật cười.

Cô gái này đang cố tuyển dụng tôi có biết tôi là ai không?

"Tôi thích kỹ năng của anh và tôi có cảm giác anh rất phù hợp với tổ chức, liệu tôi có nhầm không?"

"..."

Ôi chúa ơi!

Tôi không biết mình có nên nói hay không.

Trong khi Iscka lo lắng, Lavella vẫn bình tĩnh tiếp tục nói nhưng điều cần nói.

"Như anh có thể thấy, phần thưởng và sự đãi ngộ của các thành viên trong tổ chức là cao nhất ở Đế chế. Nếu anh có kỹ năng tốt có thể kiếm được rất nhiều tiền. Hơn nữa tổ chức đảm bảo giữ an toàn tuyệt đối cho anh khi làm nhiệm vụ."

Nói chuyện một cách bình tĩnh và khoanh tay, có vẻ như cô ấy đang rất nghiêm túc.

"Anh đang đi du lịch một mình đúng chứ? Vì vậy tôi nghĩ lời đề nghị của tôi không quá tệ đối với anh."

Cô ấy dễ thương khiến tôi suýt chút nữa phải lòng nhưng điều đó là không thể.

Nếu anh ta nói rằng anh ta sẽ gia nhập tổ chức, Ritelni sẽ làm ầm ĩ lên.

Iscka ấn huyệt thái dương mình vì cảm thấy đau đầu, ngay lập tức lắc đầu.

"Cảm ơn vì lời đề nghị nhưng tôi không cần nó. Tôi không thiếu tiền và có đủ kỹ năng tốt để chăm sóc bản thân."

"Thật không?"

Trông Lavella có vẻ lo lắng vì cô không nghĩ anh sẽ từ chối.

"Ý anh là anh tiếp cận chúng tôi hông phải vì muốn tham gia tổ chức?"

Dường như có một sự ớn lạnh trong mắt Lavella khi cô ấy thì thầm.

Suỵt.

"Ờmm..."

Một con dao găm bay qua Isscka với âm thanh như gió và khiến anh ta lăn và trượt xuống khung cửa sổ.

"Em đừng thiếu kiên nhẫn như vậy chứ. Tự dưng lại phi dao thế này."

Đó là thời gian để phát ra một lời phản đối yếu ớt.



"Lần này tôi hỏi, lý do thực sự khiến anh ở đây là gì?"

"Bởi vì tôi đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên."

"Đừng có vớ vẩn, mục đích thực sự của anh là gì?"

Lavella vung dao găm một lần nữa, nhưng Iscka đã tránh được nó mootjc ách nhẹ nhàng như thể anh đã đoán được trước chuyển động của cô.

"Đúng như dự đoán, đó không phải là một chuyển động bình thường.

Anh ta có dễ dãi với Pessini không?

Đôi mắt sắc bén của Lavella nhìn theo Iscka và tấn công kẻ đột nhập đã chạy thoát.

Chuyển động bóng bẩy của anh ta có thể so sánh với chuyển động của Lavalla.

"Thật thú vị."

Lavella quan tâm đến người đàn ông.

Cũng giống như cô ấy, kẻ tấn công với sự di chyển tối thiểu để không làm hỏng căn phòng nhỏ, kẻ đột nhập đã tránh những đồ vật khác trong phòng và không chạm vào chúng.

Liệu tooic ó thể thắng khi chiến đấu với anh ta không?

Điều gì sẽ xảy ra nếu anh chàng này nhặt được một vũ khí?

Tôi không nghĩ mình có thể đảm bảo điều đó.

Lavella cảm thấy háo thắng theo bản năng khi gặp một đối thủ mạnh.

Đó là một cơn run rẩy mà đã lâu cô không cảm thấy.

"Có vẻ lâu rồi tôi mới gặp đượ người tôi thật sự thích."

Sinh ra tỏng một gia đình sát thủ, cô được nuôi dạy như một kẻ gϊếŧ người, cả đời.

Món đồ chơi đầu tiên cô ấy được tặng khi còn nhỏ là một con dao thay vì một chiếc lục lạc.

Vào năm 14 tuổi, cô ấy lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ giám sát.

Ngay cả những thành viên trong gia đình cùng huyết thống đã sống trong một môi trường mà họ đôi khi là kẻ thù của nhau, chiến đấu vì cuộc sống của họ trọng công việc.

Nếu bạn không thắng, bạn sẽ chết.

Dưới những nguyện tắc đơn giản và rõ ràng đó, Lavella đã lớn mạnh hơn từng ngày.

Đối với cô, người đã sống với niềm tin rằng mạnh mẽ là tốt nhất, việc xuất hiện một bức tường để vượt qua đồng nghĩa với việc đó là một cơ hội khác.

Lavella cau mày khi cô cảm thấy mồ hôi chảy dọc sống lưng.

Anh ta là một kẻ thù hùng mạnh đủ sức khiến cô phải đổ mồ hôi hột.

"Hãy kết thúc việc này."

Lavella vung dao găm tay phải.

Thấy người đàn ông chú ý đến tay phải của mình, Lavella nhắm tay trái của cô vào gáy của anh ta.

"Bắt được rồi."

Iscka bất ngờ bị Lavella nắm lấy, anh cầm lấy cổ tay phải của Lavella đang cầm con dao găm.

Khi Iscka dùng sức để kéo cổ áo của mình, anh ta tăng thêm sức mạnh để đẩy cánh tay của Lavella, cơ thể của Lavella mất trọng tâm trong giây lát và ngã về phía sau.

*Cẩn thận chương sau cơm chó ngập mồm nhá.

"!"

Hai người bó chân, loạng choạng ngã quỵ xuống giường.

"..."

Khuôn mặt hai người đối nhau.

Họ đủ gần để cảm nhận được hơi thở của đối phương.

Đôi mắt tím sâu thẳm của anh và đôi mắt vàng trong suốt của cô ca chạm và quấn lấy nhau đến choáng váng.

Lavella biết người đàn ông này cố tình dẫn cố tình dẫn cô tới giường, khi cô suýt ngã xuống sàn, Lavella cố gắng đẩy kẻ đột nhập ra xa thì cô nhạn ra rằng cánh tay của cô vẫn bị anh ta giữ chặt.

"Được rồi."

"Nếu em đánh rơi cái này trước."

Iscka nháy mắt chỉ vào con dao găm.

Lavella thở dài và nới lỏng tay.

Iscka rút con sao găm ra khỏi tay Lavella và ném nó đi.

Sau đó, với đôi bàn tay to lớn của mình, anh bắt đầu sờ soạng gần đùi của Lavella.

"Anh đang làm cái gì vậy?!"

Lavella nghiến răng.

"Đó không phải là điều duy nhất nguy hiểm đúng không?"

"..."

Anh ấy đã nhanh chân.

Lavella cố gắng lấy ra một con dao dự phòng bằng cách nới lỏng bàn tay đang giữ cổ áo anh ta, thả lỏng cơ thể như thể đó là một niềm vui.

Cô không biết danh tính của anh ta là gì, nhưng cô chẳng thèm muốn khả năng của anh ta.

Cô thật lòng muốn đưa anh ta vao tổ chức.

"Sao em lại bình tĩnh như vậy? Em hành động như thể vừa rồi muốn gϊếŧ tôi vậy."

Iscka tò mò về Lavella, người đột nhiên chiếm lấy tâm trí anh.

Đó là bởi vì cô có thẻ gϊếŧ anh bất cứ khi nào cô muốn.

Lavella không nói ra suy nghĩ bên trong của mình.

"Vậy danh tính thật sự của anh là gì? Tại sao anh lại tới đây?"

"Tôi đã nói với em rồi, đó là tình yêu sét đánh."

*Không phải đâu, do bị conditinhyeu quật đấy.^

Trong khi nói vậy, anh ta di chuyển tay một cách thô bạo và rút con dao găm được giấu trong đùi còn lại của Lavella.

"Điều đó không vui chút nào."

"Đó là sự thật, tại sao em không tin tôi."

"Không, tôi tin điều đó."

"Em tin không?"

"Vâng, hãy nhìn vào khuôn mặt và dáng người của tôi. Anh không phải là người duy nhất yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên.

"Tất nhiên."

"Nếu anh biết điều đó thì hãy tránh ra cho tôi."

Lavella đẩy nhẹ Iscka ra nhưng anh không hề nhúc nhích.

"Cái...!"

"Tôi sẽ không gϊếŧ anh, vậy nên hãy tránh ra. Tôi chỉ định hỏi anh một vài câu thôi."

"Tôi không tin."

"Hơ."

"Tôi sẽ sớm làm điều gì đó có thể khiến em đánh tôi."

Lavella từ bỏ sự cứng đầu của người đàn ông, thở dài.

"Muốn làm gì thì làm."

Lật mặt.

Ngay khi lời nói của cô kết thức, một thứ gì đó mềm mại chạm vào má của Lavella.

Nó xảy ra trong nháy mắt.

"!"

Không lâu sau, cô nhận ra nó là môi của anh.

"Em không cho phép tôi sao?"



Anh nhếch mép khi nới lỏng tay.

"Tôi sẽ gϊếŧ anh."

Ngay khi Lavella tấn công Iscka, anh ta bỏ chạy về phía cửa sổ.

"Tôi sẽ chết mất."

Iscka bước lên khung của sổ, mỉm cười với Lavella.

"Chào mừng tới Imperia, thưa quý cô."

"Cái gì?"

Trong khi Lavella do dự ném con dao găm, anh ta nói.

"Iscka, đó là tên của tôi. Hẹn gặp lại!"

Một người đàn ông lộ tên ung dung nhảy khỏi cửa sổ.

Lavella vội vã đuổi theo anh ta, nhìn ra ngoài cửa sổ nhưng Iscka đã biến mất.

"Anh ta là ai vậy chứ?"

Lavella sửng sốt, thở ra.

"Nỗi sợ hãi của mày đâu rồi?"

Lavella nhíu mày, xoa má nơi anh ta chạm vào.

Việc cô cho anh ta một khoảng trống đã làm trầy xước lòng tự hào của Lavella.

Biểu hiện của Lavella trở nên kỳ lạ sau khi nhìn chằm chằm vào nới Iscka biến mất.

Con dao găm mà Iscka lấy trộm và ném bất cẩn đã bị mắc kẹt vào tường.

"Anh có theo đuổi..."

Hay đó là một sự trùng hợp ngầy nhiên?

Dù thế nào, rõ ràng anh ta là một kẻ mạnh mẽ.

Lavella đang tính toán góc, rút con dao găm ra với một lực lớn.

"Chậc, tôi đã mua nó với giá đắt như vậy mà, và gần như nó đã bị gãy."

Nếu chúng ta gặp lại nhau anh sẽ phải trả tiền cho việc này.

Lavella cẩn thận kiểm tra con dao găm xem có bị hư hại gì nữa không, dùng vải lau thanh kiếm và đặt nó trở lại vị trí cũ.

Cô liếc nhìn ra ngoài cửa sổ và ngồi phịch xuống giường.

"Chào mừng đến với Imperia?"

Đó là một câu nói kỳ lạ.

Lavella đứng dậy một lần nữa, bắt chéo chân và nhẹ nhàng xoa cằm khi cô ấy nheo mắt.

*Kiểu suy ngẫm ý.

"Hmm..."

Ông già có biết gì không?

***

"Điều đó khá nguy hiểm."

Iscka xác nhận rằng không có dấu vết truy đuổi, ngồi phịch xuống mái nhà.

Anh ta đến thăm với một trái tim nhẹ vì tò mò nhưng cuối cùng lại mất rất nhiều sức lực vào ban đêm.

"Cô ấy giỏi hơn tôi nghĩ."

Nó đủ khiến anh cảm thấy thảm hại cho thân hình nhỏ bé của mình.

Tốc độ cô sử dụng con dao găm nhanh đến mức cô phải tập trung hết sức vào chuyển động của mình.

Anh ta chưa bao giờ gặp ai đó thức ép anh như thế này trước đây.

Khi nhớ tới lưỡi sao sắc bén lướt qua mũi anh và khuôn mặt con búp bê chuyển động như vậy nhưng không hề tốn chút hơi thở nào, trái tim Iscka xốn xang.

"Hahaha!"

Iscka đắm chìm trong suy nghĩ khi anh xoa đôi môi đã chạm vào má cô, bật cười và nằm xuống.

Anh thích tính cách mạnh mẽ của Lavella, nhưng vẫn thích mặt dễ thương hơn.

"Người đàn ông đó, người mà cô ấy đã mang theo?"

Iscka tò mò vì anh chỉ muốn tìm ai đó để giúp, nhưng anh không biết rằng người đó là một người phụ nữ và cô ấy thậm chí còn mạnh mẽ đến thế.

"Tôi sẽ phải nói lời cảm ơn khi chúng ta gặp lại nhau."

Iscka nằm ngửa, đột hiên đứng dậy.

"Ồ, nghĩ lại thì..."

Iscka gãi cổ với vẻ cáu kỉnh.

"Tôi lại quên hỏi tên của em."

Anh thở dài tiếc nuối.

Iscka đứng dậy trong tích tắc.

Anh ta không muốn trở thành nạn nhân của sự cằn nhằn của Ritelni.

"Nhân tiện, em đang làm gì?"

Có rất nhiều điều anh muốn hỏi cô, và có rất nhiều điều anh muốn xác nhận.

Tuy nhiên, Iscka tự hỏi liệu anh có thể nói một lời khi đến thăm hay không.

Cô ấy là người đột ngột tấn công.

Thật khó để chỉ gặp gỡ và trò chuyện một cách bình thường.

"Haiz, không còn lựa chọn nào khác."

Rõ ràng, quyến rũ một người phụ nữ sẽ tốn kém thời gian và tiền bạc.

Một nụ cười tinh nghịch nở trên môi Iscka khi anh bước nhẹ qua mái nhà.

***

"Ra ngoài."

Lavella đóng của sổ, đưa tay ra với một chiếc vòng cổ, nhưng trong sự tĩnh lặng chỉ có tiếng chuột kêu trên trần nhà.

"..."

Lavella cau mày và kéo chiếc vòng ra khỏi cổ.

Những viên ngọc vàng trong suốt được chế tác tinh xảo đính vào giữa lớp vải mỏng.

"Ngươi đang phoét lờ ta phải không? Ta không thể làm điều này, ta sẽ vứt bỏ thứ này hoặc thứ gì đó."

*Câu này hơi rối, ad không biết dịch sao cho đúng nữa.

Lavella lắc chiếc vòng rất mạnh đến nỗi cô ấy cảm thấy như viên ngọc sắp rơi ra, giả vờ ném chiếc vòng.

"Không, tôi chỉ muốn phá vỡ nó."

Để xem nào, cô ấy sẽ sử dụng con dao.

Lavella ngâm nga, chớp mắt và đập viên ngọc bằng một cái cán cùn.

Nó không vỡ.

Không những vậy nó còn không có một tí vết xước nào.

"Tôi sẽ làm điều đó cho tới khi nó hỏng thì thôi."

Ngay khi cô ấy định đánh nó một lần nữa, một ánh sáng trắng thoát khỏi vòng và bắt đầu tọa ra hình người.

"Cuối cùng thì anh cũng ở đây."

Lavella cười toe toét với người đàn ông đẹp trai tóc vàng xuất hiện trước mặt cô.

"Đã lâu không gặp, anh."

*Nó ghi là Oppa, mình dịch là anh trai.