Chương 27

Râu quai nón bén nhạy phát giác được tình trạng không đúng.

Ôn Thời không một chút do dự, ánh mắt cuồng dã chỉ về phía râu quai nón: "Đánh cho tôi!"

"Yaren, đầu óc của mày có vấn đề sao? Cậu ta..."

Râu quai nón còn chưa nói hết, hầu nam đã như kẻ điên cầm cái kéo vọt lên, công kích ba chiêu liên tiếp.

"Cậu điên rồi sao?" Mấy phút trước mới còn chung nhận thức, chuẩn bị thu tay lại, sao trong nháy mắt lại bắt đầu nổi điên rồi?

Ôn Thời đứng ở trong cánh đồng hoa cổ vũ: "Cố lên nha."

"A a a a a a!" Hầu nam gào lên, vì lấy lòng cậu mà càng thêm ra sức ra sát chiêu với râu quai nón.

Miệng Ôn Thời cũng không nhàn rỗi, cậu dùng lòng bàn tay lau đi nước hoa trên khóe miệng: "Viện trưởng thân yêu, ông không hiếu kỳ vì sao anh ta giúp tôi ư?"

Râu quai nón bén nhạy phát giác được tình hình không đúng, nhưng lại nói không ra.

Ôn Thời cười tủm tỉm nói: "Bởi vì anh ta yêu tôi."

Râu quai nón căn bản không để ý tới cậu, chỉ muốn biến tên thuộc hạ ghê tởm này thành tiêu bản. Trước đó không ra tay độc ác là vì lo nơi đây là địa bàn của bá tước, nhưng nếu muốn cho thể diện mà không cần thì lão ta cũng không nhường nhìn nữa. Đối mặt với hầu nam hai mắt tinh hồng, râu quai nón chuẩn bị ra đòn tàn nhẫn, chờ giải quyết xong hầu nam, lão sẽ đến thu dọn Ôn Thời.

"Quy tắc đầu tiên của bệnh viện hoàng gia Frank là ‘Độ lượng, nhân ái, gặp được bệnh nhân nhất định phải thu nhận’. Mà không phải giống như ngài, bạo lực tàn sát."

Đây là quy tắc treo trong văn phòng ở bệnh viện.

Ôn Thời chỉ vào hầu nam, thốt lên: "Ân oán cá nhân có thể để sang một bên, anh ta là bệnh nhân."

Râu quai nón vẫn không chút thay đổi.

"Anh yêu tôi đúng không?" Ôn Thời hỏi hầu nam: "Nếu yêu thì mau lớn tiếng nói ra!"

"Yêu!" Hầu nam không hề che giấu khát vọng với cậu.

Đồng tính luyến ái? !

Râu quai nón ngơ ngác.

Ôn Thời: "Thật sao? Anh thật sự yêu tôi sao?"

Hầu nam một mặt say mê: "Đúng vậy."

Ôn Thời quay mặt sang chỗ khác: "Tôi không tin."

Hầu nam hít một hơi thật sâu: "Tôi yêu cậu, lúc cậu nói chuyện, tôi còn ngửi thấy mùi hoa thơm ngát."

Ôn Thời mặt không biểu tình nhìn qua râu quai nón: "Xem đi, anh ấy thậm chí còn nói yêu tôi trước mặt ông."

Yêu là thứ không thể ngụy trang.

Dù cách đây một giây đồng hồ, râu quai nón rõ ràng còn nhìn thấy hầu nam khí thế hùng hổ nhằm vào Ôn Thời, giờ khắc này cũng không thể không thừa nhận trong mắt anh ta lộ ra vẻ yêu thương thực sự.