Chương 25

Nghi vấn vừa mới hiển hiện, hầu nam bắt ngờ cất giọng nói lên trên trời: "Hú —— chủ nhân! Có kẻ trộm hoa —— "

"..."

Mẹ nó, khóe miệng Ôn Thời giật một cái, hoá ra là dùng phương pháp định vị nhờ âm thanh.

Mình tuyệt đối không thể để bị vu oan là trộm hoa được, hầu nam phản ứng kịch liệt như thế, chứng minh hoa ở nơi này có thể là một loại bảo bối.

"Muốn không bị vu oan, phải tự mình giẫm đạp lên sự thật."

Ôn Thời không kìm nén ham muốn hái hoa nữa, đầu ngón tay trắng nõn liền chạm đến một cánh hoa.

【 Một đóa hoa bị nguyền rủa ở trong cánh đồng hoa

Chỉ có người may mắn mới có thể hái được một đóa hoa đẹp 】

May mắn? Ôn Thời xem giá trị vận may của mình, 2B đủ may mắn chưa?

Trong thương nghiệp và tư duy triết học, một cộng một thường lớn hơn hai, như vậy B cộng B thành A cũng có khả năng làm được.

Hoàn thành việc tẩy não cho mình, Ôn Thời tóm lấy nhành hoa gần đó, ngước mắt nhìn về phía hầu nam, mặt mũi đối phương tràn đầy phẫn nộ, nhưng không có căng thẳng. Điều này đại biểu anh ta cũng không biết đóa hoa nào là tốt nhất, nếu không sẽ căn cứ vào việc cậu có hái chính xác hay không, trên mặt sẽ xuất hiện cảm xúc căng thẳng hoặc là cười trên nỗi đau của người khác.

"Mặc kệ, trước tiên hái một đóa rồi nói."

Cứ ở trong cánh đồng hoa không đi ra thì việc bị mê hoặc ngắt lấy một đóa hoa là chuyện sớm hay muộn mà thôi, Ôn Thời không cảm thấy mình có thể hái được một đóa hoa tốt nhất, nhưng cậu tự tin là sẽ không gặp phải trường hợp xấu nhất.

Trong một khoảng thời gian rất lâu, xác thực là từ khi có vòng bình an kia thì vận khí của cậu đã tốt đến mức làm cho người ta giận sôi.

Rễ cây bị nhổ ra cùng với đất, hầu nam đã lựa chọn dừng tay với râu quai nón, hai mắt anh ta trợn trừng, trong đó đồng thời bao hàm sự kinh ngạc, đại khái là không ngờ cậu dám hái thật.

"Kẻ trộm đáng chết!"

Anh ta tức giận mắng, vẻ lo lắng trên mặt còn vặn vẹo hơn gấp mấy lần so với lúc chỉ trích râu quai nón phải bảo vệ hoa cỏ.

Râu quai nón nhếch môi cười hai tiếng: "Yaren ngu xuẩn, mày lại làm chuyện xấu rồi."

Ôn Thời khıêυ khí©h liếc mắt nhìn lão ta, không hái thì chờ chết sao? Chủ nhân lâu đài cổ đến thì cậu cũng không còn đường sống, vậy còn không thử thời vận. Nhìn theo góc độ khác thì nơi này có nhiều hoa như vậy, chẳng phải là khắp nơi đều có bảo bối hay sao?