Quyển 1: Tổng giám đốc cầm tù hôn nhân
Đêm đến thật nhanh.
Chiếc xe hơi sang trọng chậm rãi chạy vào biệt thự, trên mặt đường rộng rãi, xe vẽ qua một đường cong hoàn mỹ, cuối cùng dừng trước cửa chính của một toà nhà.
Người đàn ông cao lớn anh tuấn dẫn đầu xuống xe, tự mình đi vòng sang cửa bên kia của chiếc xe, mở cửa ra. Đó là một người đàn ông thật ưu nhã, khuôn mặt anh tuấn đủ cho bất kỳ cô gái nào si mê, nở một nụ cười hoàn mỹ với người đẹp bên trong.
"Cô dâu thân ái của anh, chúng ta đến nhà rồi!" Thanh âm của người đàn ông như rượu ngon thượng đẳng, làm cho người ta vừa nghe xong liền không cách nào quên được, giọng nói tràn đầy từ tính truyền tới cô gái trên xe, nét mặt cô gái, càng ngày càng in đậm hạnh phúc.
Tả Tình Duyệt đặt tay mình vào bàn tay đang giơ ra của người đàn ông này, nhất thời tựa hồ như có một dòng điện chạy qua người cô, khiến Tả Tình Duyệt run lên,người mới vừa xuống xe còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy trời đất đảo lộn.
"A..." Theo bản năng cô dùng đôi tay ôm cổ người đàn ông, giật mình vì bị anh ta bế lên, lúc này thân thể cô dán chặt vào l*иg ngực rộng rãi bền chắc của anh ta, trong lòng bị kí©h thí©ɧ càng lúc càng tăng.
Người đàn ông nhàn nhạt nhếch miệng, "Đừng sợ, có anh ở đây, sẽ không để cho vợ mình có chuyện gì đâu."
Những lời này giống như một dòng nước ấm chảy vào trong lòng Tả Tình Duyệt, đây là cam kết của anhđối với mình sao? Người chồng mới cưới của cô!
"Cậu chủ, cô chủ." thanh âm vang lên, khiến Tả Tình Duyệt nhất thời bị kinh sợ, quay đầu nhìn người giúp việcđứng thành một hàng, còn đang mãi suy nghĩ anh đã ôm cô vào nhà chính, mà tư thế hai người bọn họ giờ phút này...
Mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng, muốn từ trong ngực của anh đứng xuống, nhưng người đàn ông lại ôm cô thật chặt, không có ý muốn thả người, ngược lại hướng về phía những người giúp việc phân phó: "Tối nay tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi! Không cho phép bất cứ ai đến gần nhà chính!"
Vẻ mặt người đàn ông lộ ra mấy phần mập mờ, mấy phần quỷ quyệt.
"Dạ, cậu chủ, cô chủ tân hôn vui vẻ!" Quản gia là một người đàn ông hơn 40 tuổi, gương mặt lạnh lùng, thanh âm nghe ra rất nghiêm túc.
Tả Tình Duyệt tựa đầu thật sâu vào trong l*иg ngực anh, nhất thời trên mặt nóng ran, trong lòng ngọt ngào không dứt, cô chủ! Từ hôm nay trở đi, cô chính là vợ của Cố Thịnh!
Tối hôm nay là đêm tân hôn của họ!
Cố Thịnh nhìn cô gái trong lòng một cái, ôm cô, sải bước đi tới tân phòng của bọn họ. Từ đầu đến cuối, trên mặt anh luôn hiện ra một nụ cười, nhưng trong đôi con ngươi sắc bén như chim ưng kia lại là một màu đen sâu không thấy đáy, như một đầm nước sâu, tựa hồ có ma lực hút người ta vào, lại làm cho người ta không thể nào biết được anh rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Cảm giác được mình bị đặt lên giường, tim Tả Tình Duyệt đập rộn lên, ngượng ngùng giương mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của anh, xem xét kỹ lưỡng người đàn ông này, cô không ngờ mình lại có được tình yêu của anh.
Là một người anh tuấn tiêu sái, khắp nơi có vô số cô gái điên cuồng vì anh, ngay cả minh tinh, người mẫu cũng mong được có chút quan hệ với anh, trước kia cô từng nghe được một chút chuyện về anh như thế.
Người ta nói, người đàn ông này anh tuấn lại nhiều tiền, vừa chính vừa tà, bất kể là bạch đạo hay hắc đạo, cũng phải nể anh mấy phần mặt mũi, sự nghiệp gia tộc một tay anh nắm quản.
Cũng có lời đồn, anh là người đàn ông mà vô số các tiểu thư thuộc giới thượng lưu tranh nhau muốn gả, cũng từng có một thiên kim nhà quyền quýlên tiếng tỏ tình trước, công khai bày tỏ nguyện ý làʍ t̠ìиɦ nhân của anh. Anh cũng là đối tượng mà rất nhiều cô gái mong muốn có tình một đêm.
Lại có lời đồn, anh đối với bất kỳ cô gái nào cũng đều có giới hạn, luôn không quá thân cận, cũng sẽ không cự tuyệt.
Người ta còn nói...
Vô số tin đồn, vậy mà khi cô và anhnhìn vào mắt nhau, cô chỉ thấy sự thâm tình và dịu dàng của anh...
Cảm nhận được tầm mắt của cô gái trong ngực, nét mặt ửng đỏ của cô khiến tâm thần Cố Thịnh xao động, rơi vào ánh mắt cô, trong mắt loé lên một tia quỷ dị, khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra, còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì, chỉ nghe thấy thanh âm của Cố Thịnh vang lên bên tai mình.
"Tối nay, anh sẽ cho em một đêm tân hôn khó quên!"
Thanh âm trầm thấp đầy ma lực, một giây kế tiếp, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy đôi môi của mình bị chặn lại, hơi thở đàn ông trong nháy mắt cuốn lấy cô...
Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một tiếng, nhất thời trống rỗng, thật lâu mới phản ứng lại được. Cố Thịnh đang hôn cô, trên môi truyền đến kí©h thí©ɧ tê dại, trong nháy mắt như có một dòng điện thoáng qua thân thể, làm cô như ngây ngô, từ từ mềm đi trong l*иg ngực bền chắc của anh.
"Nhắm mắt lại!" Cố Thịnh thấp giọng ra lệnh, đôi mắt sáng của cô nhìn anh, càng làm tăng thêm du͙© vọиɠ của anh, anh hết sức không thích loại cảm giác bị khống chế này.
Mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng, nhanh chóng nhắm mắt lại. Trước đây khi anh còn là bạn trai cô, cũng chỉ là dắt tay cùng hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước, chưa bao giờ hôn sâu như vậy. Cô có thể cảm nhận được cả người anh rung động, tựa hồ muốn cắn nuốt lấy cô.
Cô phản ứng không lưu loát khiến trong lòng Cố Thịnh thoáng khinh thường, cũng không phải là chưa từng có bạn trai, còn ở trước mặt mình làm bộ thanh thuần, người phụ nữ này diễn cũng quá giỏi rồi!
Chỉ là, nếu nói về diễn trò, ai cũng không sánh bằng anh đâu.
Nhớ đến kế hoạch mình đang tiến hành, Cố Thịnh hung hăng cắn môi cô một cái.
"Á..." Tả Tình Duyệt bị đau, giương mắt lên, có chút không hiểu nhìn anh, cũng muốn hỏi anh tại sao cắn mình, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đó, cô không biết nên mở miệng như thế nào.
Người đàn ông này như một con sư tử dũng mãnh, mà cô tựa hồ chính là con mồi sắp bị anh ta xé tan.
Tối nay là đêm tân hôn của hai người, nghĩ đến chuyện thân mật sắp xảy ra, trong lòng Tả Tình Duyệt cảm thấy cuồng loạn không ngừng.
Đột nhiên, cảm giác có bàn tay vén váy mình lên, thăm dò vào bên dưới, Tả Tình Duyệt trong lòng đột nhiên ngẩn ra, theo bản năng kẹp chặt hai chân, nhưng lại kẹp lấy tay của anh.
Cố Thịnh cười khẽ một tiếng, mang theo vài phần trêu chọc, "Không nghĩ tới vợ của anh lại nhiệt tình như vậy!"
Vừa mới nói xong, quả nhiên đã nhìn thấy đầu Tả Tình Duyệt rủ xuống thấp. Bàn tay bị cô kẹp lại, nhưng ngón tay vẫn có thể linh hoạt hoạt động, trong mắt nhất thời nổi lên một tia ác ý, cách qυầи ɭóŧ vuốt ve nơi nào đó, ánh mắt không chuyển, thưởng thức cô vợ của mình đang thất kinh.
"Em... Em muốn..." Tả Tình Duyệt mặc dù thích người đàn ông này, mặc dù đây là đêm tân hôn, bản thân cũng có chuẩn bị tâm lý, nhưng giờ phút này vẫn có chút bối rối.
"Em muốn... Cái gì? Muốn anh sao?" Cố Thịnh ở bên tai cô thở ra, cố ý làm cho cô càng thêm ngượng ngùng, nhưng trong nội tâm lại cười to, dễ dàng xấu hổ như vậy, không biết có thể thừa nhận chuyện sắp xảy ra kế tiếp không!
"Không... Em muốn tắm!" Tả Tình Duyệt lấy hết dũng khí nói, hôm nay cả ngày bận rộn với hôn lễ, trên người cô không tránh khỏi có chút mồ hôi. Đây là đêm tân hôn, cô muốn mang lại cho người chồng mới cưới của mình một ấn tượng thật tốt.
"Tắm?" Cố Thịnh nhíu mày, đang định để cô đi tắm, đúng lúc này, tiếng chuông đồng hồ gõ 12 tiếng. Trong mắt Cố Thịnh ngưng tụ một mảng tối tăm, quan sát Tả Tình Duyệt đang ngượng ngùng, chờ đợi.
"Chỉ sợ cô không có thời gian rồi!" Cố Thịnh cao thâm nói khiến Tả Tình Duyệt ngơ ngác không hiểu gì, cả người như đang bước đi trong đêm tối, làm cho cô thấy kinh hãi.
"Anh có ý gì?" Tả Tình Duyệt nghi hoặc nhìn anh, trong lòng mơ hồ sinh ra dự cảm xấu.
"Tiếng chuông báo hiệu mười hai giờ đêm đã điểm, cô bé lọ lem cũng nên trở về với hiện thực rồi!" Thanh ấm Cố Thịnh nghe như quỷ mỵ, lạnh lùng bay vào tai Tả Tình Duyệt, giọng nói kia làm cho cơ thể đang nóng ran nãy giờ của cô hoàn toàn tiêu tán, thay vào đó là cả người âm lãnh...